Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đồ ăn vừa vào miệng, Quý Hựu An đã khẽ nhéo núm v/ú cô: “Chị, núm v/ú chị cứng rồi.” Cậu cố ý thổi hơi vào tai cô.
Ngứa quá.
Quý Kỳ không trốn nổi sự quấy rối của cô, chỉ có thể duỗi tay véo mạnh vào đùi Quý Hựu An.
“Chị muốn em dùng sức hử?” Cố ý xuyên tạc ý của Quý Kỳ, Quý Hựu An dùng sức kéo đỉnh ngực cô về phía trước, nhìn chúng nảy lên nảy xuống: “Lớn nhanh thật đấy, lần trước khi em ăn nó còn nhỏ mà.”
“Không được nhắc đến chuyện trước kia.” Quý Kỳ nuốt thức ăn xuống, thậm chí còn muốn quay lại bịt miệng Quý Hựu An.
“Được thôi.”
Buông bộ ngực của Quý Kỳ ra, Quý Hựu An sờ hạt châu bên dưới của cô, xoa nắn không ngừng: “Chỗ này của chị cũng cứng quá, đồ ăn ngon không?”
“A?” Âm vật bị vuốt ve tạo ra khoái cảm không khác gì lúc cắm vào, huống hồ g.ậy th/ịt của Quý Hựu An còn cắm trong lỗ nhỏ của cô. Quý Kỳ buông chiếc đũa trong tay ra, sướng đến mức cả người tựa vào ngực cậu: “Đừng có ngấm ngầm giở trò, chị không ăn được… Quý Hựu An… Ư… Đừng làm loạn…”
“Vậy chị tiếp tục ăn đi, em không hỏi chị nữa.”
Quý Hựu An nhìn như nghe lời mà im lặng, nhưng tay vẫn táy máy.
Hạt châu bên dưới rất thoải mái, xoa chậm quá, lỗ nhỏ ngứa quá, chỉ mong g.ậy th/ịt bên trong di chuyển để làm cô. Quý Kỳ căng thẳng kẹp chặt lỗ nhỏ, bị Quý Hựu An sờ đến mức kích thích, muốn làm cho mình thoải mái hơn.
“Chị.”
“Ưm…”
Tiếng rên rỉ bật ra khỏi miệng, Quý Kỳ cảm thấy bữa cơm này không ăn nổi nữa.
Cô dứt khoát đẩy bát đũa ra trước, tay chống trên bàn, chủ động di chuyển người dùng lỗ nhỏ vuốt ve g.ậy th/ịt bên trong: “Dùng sức… Dùng sức xoa… A a… Nhanh lên… Ngứa quá…” Cứ để Quý Hựu An xoa chậm như vậy, Quý Kỳ cảm thấy mình sắp điên luôn rồi.
Quý Hựu An chọc hạt châu của người phụ nữ, hỏi: “Chị ngứa ở đâu cần em xoa? Hạt đậu nhỏ d*mđãng ngứa hay lỗ nhỏ d*mđãng ngứa?”
Quý Kỳ khẽ cắn môi, trực tiếp nắm lấy tay Quý Hựu An xoa cho mình.
“Â.m đ.ế… A… Sướng quá… Mạnh nữa đi… Ưm ư… Đâu cũng ngứa…”
“Em biết rồi.”
Nghiêm túc gật đầu, Quý Hựu An rút tay ra khỏi â.m đ.ế của Quý Kỳ, chấm co, cậu dùng tư thế xi tiểu bế người phụ nữ lên, để lỗ nhỏ của cô đối diện với thức ăn rồi đâm vào rút ra mạnh mẽ.
“Không…” Quý Kỳ muốn dùng tay che lỗ nhỏ của mình: “Tư thế này… Không được…”
Như vậy d*mthủy sẽ chảy vào đồ ăn.
Quý Kỳ không thể ngăn nổi người đàn ông chỉ bằng một hai câu, g.ậy th/ịt đâm thẳng vào không cho cô cơ hội để thở dốc hay phản kháng. H/uyệt Quý Hựu An ôm cô vào lòng, ấn cô xuống g.ậy th/ịt của mình, phần thịt mềm mại bị làm đến mức căng tràn, d*mthủy bắn tung tóe ra khắp bàn và đồ ăn.
“Chị, em muốn đâm nát lỗ nhỏ của chị, biến chị thành của em.”
Cuối cùng Quý Kỳ vẫn ăn cơm.
Sau khi lên đỉnh, cô bị Quý Hựu An ôm trong lòng, những đồ ăn chưa nguội kia trộn lẫn d*mthủy của cô bị cậu ăn, cũng đút cho cô. Đến khi đi tắm, Quý Kỳ không còn sức để đứng, thậm chí cô còn lo ngày mai đi làm sẽ bị đồng nghiệp nhận ra.
“Ngủ ngon.”
Cuối cùng Quý Hựu An cũng được như ý nguyện nằm chung giường với Quý Kỳ, ôm cô ngủ.
“Em yêu chị.”
Nửa tỉnh nửa mê cậu nghe thấy một giọng nói rất nhỏ: “Chị cũng yêu em.”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");