Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lăn lộn cả một buổi sáng, Quý Kỳ cũng phải đi làm. Sau khi bị dương v*t giả chơi đến lên đỉnh, cô ăn xong bữa sáng rồi tẩy rửa cơ thể sạch sẽ đã bắt đầu mặc quần áo vào.
Tất chân, váy, còn có thêm một cái áo khoác gió.
Quý Kỳ đứng ở chỗ huyền quan mang giày vào thì Quý Hựu An đã ôm lấy cô từ phía sau, liều mình cởi tất chân và quần lót của cô ra rồi nhắm ngay h/uyệt nhỏ vừa mới được rửa sạch sẽ mà đút c.ôn th/ịt của mình vào.
"Ưm..."
Quý Kỳ rên lên một tiếng, cảm giác sung sướng vừa vặn kéo tới, Quý Hựu An xuất tinh thẳng vào nơi sâu nhất bên trong hoa h/uyệt của cô.
"Hôm nay chị phải ngậm t.inh d/ịch của em mà đi làm." Quý Hựu An cọ cọ vào gò má của Quý Kỳ, lần nữa mặc quần áo tử tế vào cho người kia: "Không được phép lau đi, buổi trưa phải gửi hình cho em xem."
Trông có vẻ như Quý Kỳ của bọn họ tối qua lại được đê mê rồi đây.
Trình Ninh Nhạc nhìn Quý Kỳ càng ngày càng trắng trẻo, càng ngày càng rạng rỡ, càng ngày càng quyến rũ, bản thân cũng có một loại kích động muốn làm này làm nọ người kia một chút.
"Cô với Nhan Mục có phải là hoàn toàn không có hy vọng rồi đúng không?" Cô ấy đi tới nói nhỏ bên tai Quý Kỳ.
Quý Kỳ thoáng hiểu ra, rõ ràng mà dứt khoát trả lời: "Ừm."
Có lẽ là nhận thức được giữa mình và Quý Kỳ hoàn toàn không có hy vọng nữa, thời gian này Nhan Mục vẫn duy trì thái độ làm việc giữa đồng nghiệp bình thường, ngay cả trái cây và đồ ăn vặt cũng không tiếp tế thêm nữa.
"Quý Kỳ, tới phòng làm việc của tôi một chuyến."
Từ Hạ Lan đi giày cao gót tự mình tới tìm Quý Kỳ, chuyện này khiến những người khác trong văn phòng đều có chút suy đoán quỷ dị.
"Hiện tại có phải Quý Hựu An đang ở cùng với con hay không?" Vừa mới vào văn phòng thì người kia đã lập tức mở miệng chất vấn Quý Kỳ: "Không phải mẹ đã nói với con nên đuổi cậu ta đi sớm một chút rồi sao? Để cậu ta ở cùng với con? Quý Kỳ, rốt cuộc con nghĩ cái gì vậy hả? Vụ án mẹ đưa cho con con cũng dám thoái thác đẩy cho Nhan Mục?" chấm co
"Còn chuyện gì khác không? Không còn gì nữa thì con vẫn còn chuyện cần làm." Quý Kỳ lạnh lùng nhìn Từ Hạ Lan một cái, xoay người như muốn rời đi.
"Quý Kỳ, chỉ cần con dám bước khỏi cánh cửa này thì ngày mai tới thẳng phòng nhân sự lãnh lương rồi nghỉ việc đi."
"Tùy mẹ, cứ bảo công ty chuẩn bị kỹ lưỡng tiền bồi thường vì vô cớ đuổi việc nhân viên là được rồi."
Cô đã không muốn thỏa hiệp cùng với Từ Hạ Lan nữa rồi.
Quý Kỳ vô cùng bình tĩnh quay trở lại bàn làm việc của mình, xử lý xong xuôi công việc mà mình đang tiến hành, làm xong nhãn mác và ghi chép. H/uyệt T.inh d/ịch chảy xuống thấm ướt quần lót có chút không thoải mái, nhưng Quý Kỳ vẫn luôn có cách quăng bỏ sự khó chịu từ cơ thể kia mà tập trung vào trong công việc.
Mãi cho đến lúc nghỉ trưa.
Cô đi vào phòng vệ sinh của công ty, cởi quần lót và tất chân của mình xuống tới đầu gối, nhìn hình ảnh g.ậy th/ịt mà Quý Hựu An gửi tới trong điện thoại, cô đưa camera của điện thoại xuống bên dưới, xoa xoa h/uyệt nhỏ bị t.inh d/ịch trong người mình làm dính nhớp nháp.
[Chơi chị, dùng g.ậy th/ịt to lớn chơi chết chị đi, chị muốn ăn g.ậy th/ịt lớn của em.]
[Em cũng muốn lập tức tới chỗ bên đó của chị mà chơi chị, ở ngay phòng vệ sinh của công ty chị, đút g.ậy th/ịt vào trong cái lỗ nhỏ d*mđãng của chị, chơi đến mức làm chị rên rỉ, sướng đến phun nước, để bọn họ biết chị đã là của em rồi.]
Khoái lạc vì lên đỉnh có thể dẹp bỏ hết những phiền muộn nhất định.
Lúc Quý Kỳ quay trở ra từ trong phòng vệ sinh, những buồn bực mà trước đó Từ Hạ Lan mang tới cho cô đã hoàn toàn biến mất rồi. H/uyệt Chỉ cần Quý Hựu An bên cạnh cô, đổi công ty cũng được, đổi công việc cũng được. Cho dù có đổi thành phố, cô cũng không thành vấn đề.
Chỉ cần có Quý Hựu An ở bên cạnh cô.
Nhưng dường như cứ hễ mỗi lần vào trong toilet tự an ủi thì chính là một hiện tượng kỳ quái xảy ra, Quý Kỳ tăng ca xong xuôi còn chưa nhận được thông báo bị sa thải, về đến nhà lại không thấy bóng dáng Quý Hựu An đâu cả
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");