Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hạ Vy nghe mấy lời này liền tức giận tới đỏ mặt. Nếu không phải Thiên Minh nói
năng linh tinh thì làm sao có sự hiểu lầm này. Hạ Vy càng nghĩ càng thấy bực mình, cô quên luôn quan hệ chủ nợ - con nợ, đưa tay đánh mạnh vào người Thiên Minh.
“Tại anh… Tất cả là tại anh.”
Thiên Minh cười thành tiếng, nắm chặt lấy hai bàn tay của Hạ Vy, không cho cô làm loạn.
“Em mà còn đánh người vô cớ, tôi sẽ không khách khí đâu. Hơn nữa, cổ tay đang bị thương, đừng có vận động mạnh.”
Hạ Vy tức giận, mắng:
“Ai cho phép anh làm cho bác sĩ Hà và chị Thiên Trang hiểu lầm về tôi như vậy? Tôi với anh nói với mọi người là mới quen nhau hơn năm tháng thôi.”
“Năm tháng mà đã làm ra cái chuyện động trời ấy hả?”
“Hay là giới nghệ sĩ các anh đều như vậy? Sống thoáng tới mức chỉ nghĩ tới cảm xúc nhất thời?”
Thiên Minh tủm tỉm cười. Anh đây giữ thân như ngọc, đến cả cảnh hôn trong MV cũng là do cách đặt góc máy quay mà thôi. Đã có ai nhìn thấy Thiên Minh này môi chạm môi với nữ giới bao giờ chưa?
Thiên Minh ghé người sát vào Hạ Vy khiến cô bất ngờ tới mức mở to hai mắt nhìn anh.
Ở khoảng cách gần thế này Hạ Vy cảm nhận rõ khí chất bức người của Thiên Minh. Hình như người này đang nổi giận. Anh ta muốn đấu mắt với cô hay sao mà cũng trừng mắt nhìn lại như vậy?
Đột nhiên, Thiên Minh đưa tay về phía Hạ Vy khiến cô giật mình mà hét lên:
“Này. Đừng có đánh tôi.”
Thiên Minh cười thành tiếng:
“Tôi chỉ giúp em cài dây an toàn thôi. Muốn bị phạt tiền không?”
“Từ bệnh viện này tới toà nhà của HPJ có hai chốt công an đấy. Em sẵn tiền thì nộp phạt đi. Tôi không cho em đâu.”
Hạ Vy hiểu ra vấn đề liền dịu giọng:
“Xin lỗi.”
Thiên Minh mỉm cười, nhìn Hạ Vy rồi nói:
“Tôi không phải loại đàn ông con trai thích chơi bời.”
Hạ Vy khẽ “ồ” lên một tiếng rồi tranh thủ xem qua thông báo Vân Anh vừa gửi tới qua email.
Thiên Minh đi mà giải thích với người trong mộng của anh ta. Cần gì phải nói với cô chứ? Cô cũng chẳng phải là con ngốc mà tin những điều này. Năm lần bảy lượt trên mấy cái MV là cảnh hôn nóng bỏng vậy kia mà.
Thấy Hạ Vy tập trung xem điện thoại mà không nói gì, Thiên Minh tò mò hỏi:
“Có gì mà chăm chú vậy?”
Hạ Vy vui vẻ đáp:
“Sắp tới sẽ diễn ra một cuộc thi thiết kế trang sức ngọc trai. Tổng giám đốc Hải Phong nói đồng ý hỗ trợ nhân viên có ý tưởng xuất sắc tham gia.”
Thiên Minh khẽ mỉm cười:
“Vậy là các em sẽ thi nội bộ trước hả? Ai được cử đi thì Hải Phong mới cho tiền mua đồ để làm chứ gì?”
“Em cứ lên ý tưởng đi. Tôi tài trợ.”
Hạ Vy bĩu môi:
“Không thèm. Anh Hải Phong rất giỏi nên nếu có góp ý từ anh ấy, cơ hội đạt giải sẽ cao hơn.”
Thiên Minh cười thành tiếng:
“Xem ra em có vẻ ngưỡng mộ tổng giám đốc nhỉ. Có phải nếu không ký hợp đồng làm bạn gái tôi, em sẽ lân la bắt chuyện với Hải Phong không?”
Hạ Vy trừng mắt nhìn Thiên Minh:
“Đã nói là tôi không thích anh Hải Phong theo kiểu đó mà.”
“Những người giỏi tôi đều ngưỡng mộ.”
Thiên Minh tạm hài lòng với câu trả lời của Hạ Vy. Anh lái xe thẳng vào tầng hầm của trung tâm thương mại để tránh sự chú ý.
Trước khi Hạ Vy mở cửa xe để rời đi, Thiên Minh đã nhanh tay giữ lại:
“Hạ Vy…”
Hạ Vy ngạc nhiên hỏi:
“Có chuyện gì vậy? Anh muốn nói gì với tôi à?”
Thiên Minh có chút ngập ngừng:
“Chiều nay tôi sẽ không đưa em về được…”
Hạ Vy gật đầu. Đương nhiên là cô đây tự về rồi. Ai cần anh ta đưa đón. Đóng giả bạn gái chứ có phải thật đâu, hơn nữa Thiên Minh là người nổi tiếng, suốt ngày lượn lờ như cá cảnh ngoài đường vậy người khác không phiền nhưng cô thấy phiền.
“Xe của tôi còn ở đây mà. Tôi tự về được. Chuyện tôi nói làm giúp việc cho anh nhất định tôi sẽ thực hiện đúng theo cam kết.”
“Sau giờ làm tôi sẽ ghé qua lau dọn nhà cửa. Anh cần nấu món gì thì cứ báo trước với tôi.”
Thiên Minh nhìn cô, nhẹ nhàng nói:
“Hiện giờ anh trai em còn đang ở bệnh viện, cứ dành thời gian chăm sóc Trần Vĩnh đi. Khi nào em muốn tới cũng được. Chưa vội.”
Dứt lời, Thiên Minh đưa vào tay Hạ Vy một chùm chìa khoá.
“Cái này em giữ nhé. Tôi đánh thêm một chùm chìa khoá cho em đấy.”
Hạ Vy khẽ gật đầu:
“Vâng.”
“Tôi sẽ vào thành phố Hồ Chí Minh vài ngày.” Thiên Minh nói.
Hạ Vy nhìn Thiên Minh bằng ánh mắt khó hiểu. Anh đi chơi hay làm gì kệ anh, liên quan gì tới cô. Chắc là nói để cô biết sau mấy hôm nữa mới tới “nhận việc” đây mà.
Hạ Vy mỉm cười:
“Anh yên tâm. Trước khi anh về nhà cửa sẽ được dọn dẹp gọn gàng, sạch sẽ.”
Thiên Minh khẽ nhíu mày. Cô gái này thực sự không hiểu tâm tư của anh. Hiện giờ anh có chút không nỡ rời xa cô. Ở thành phố xô bồ này, thực sự có người làm cho anh phải lưu luyến.
“Vy này…”
Hạ Vy mở to hai mắt nhìn người đối diện. Anh ta vừa gọi cô là Vy sao? Cũng quá thân mật đi. Hạ Vy hít sâu một hơi rồi hỏi:
“Còn chuyện gì nữa sao?”
Thiên Minh lắc đầu.
“Không có gì nghiêm trọng. Chỉ là em là một trong số rất ít người thân thiết với tôi.”
Hạ Vy nghe vậy liền choáng váng tập hai. Cái gì mà thân thiết. Cô chỉ vay tiền anh rồi làm theo lệnh. Chắc hẳn ý Thiên Minh là cô biết bí mật về người trong mộng cùng chuyện muốn từ hôn với người mẫu Mỹ Dung đây mà.
“Sắp tới, khi tôi quay lại Hà Nội, chúng ta sẽ cùng nhau xuất hiện trước công chúng. Chắc chắn mọi chuyện sẽ không còn như trước. Sẽ có những phiền toái không đáng có. Tôi xin lỗi vì đã kéo em vào thế giới này.”
Hạ Vy bật cười, đưa tay sờ lên trán của Thiên Minh:
“Anh không sốt mà nói chuyện như kẻ ấm đầu vậy.”
“Anh yên tâm đi. Tôi đã nói được là làm được. Chẳng lẽ fan của anh sẽ đem tôi ra “xử lý” à?”
Thiên Minh không nói gì.
Việc thần tượng có bạn gái chắc chắn sẽ khiến một bộ phận nhất định người hâm mộ quay lưng, chưa kể còn công kích nửa kia của họ nữa. Không những thế nhất định những người yêu mến Mỹ Dung sẽ không chịu ngồi yên. Khi ấy nhất cử nhất động của Hạ Vy đều bị đem ra bàn tán.
Hạ Vy nghĩ một hồi rồi nói:
“À. Chắc anh nghĩ fan của cô Mỹ Dung sẽ “khủng bố” tôi đúng không?”
“Tôi chỉ là kẻ thế thân ăn đòn thôi. Việc của tôi là thiết kế trang sức kìa. Họ chửi cứ chửi, mua đồ là được rồi.”
Thiên Minh nghe vậy liền cười thành tiếng:
“Xem ra tôi lo lắng thừa rồi.”
“Em mạnh mẽ như vậy có khi còn vác loa chửi lại người ta ấy chứ.”
Hạ Vy xua tay:
“Anh đừng có nghĩ xấu về tôi.”
“Tôi trông vậy mà hiền khô nha.”
Thiên Minh ho lên thành tiếng. Cũng biết cách quảng cáo lắm. Ngay đến cả chủ nợ kiêm ca sĩ đẹp trai thế này mà còn dám đánh thì biết mức độ của Hạ Vy rồi.
Hạ Vy nhìn đồng hồ rồi mở cửa xe rời đi. Vậy mà sắp tới giờ làm việc buổi chiều. Cô chạy vội về phía thang máy dành cho nhân viên rồi đưa tay lên vẫy chào Thiên Minh.
“Tạm biệt.”
Thiên Minh nhìn theo cô, khẽ nở một nụ cười. Lần này anh tham gia ghi hình cho chương trình Điểm Hẹn Cuối Tuần của kênh YoungTV. Chương trình đó có các khách mời là những người nổi tiếng thuộc nhiều lĩnh vực tới giao lưu, chia sẻ. Thiên Minh muốn nhân cơ hội này cho Hạ Vy thấy thành ý của anh.