Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Trầm Mê Ăn Dưa, Tôi Bị Lộ Tiếng Lòng Làm Cả Nhà Bùng Nổ
  3. Chương 56: Nhận Nuôi Chó Cảnh Sát
Trước /59 Sau

Trầm Mê Ăn Dưa, Tôi Bị Lộ Tiếng Lòng Làm Cả Nhà Bùng Nổ

Chương 56: Nhận Nuôi Chó Cảnh Sát

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Về cách Lộ Hành Chu giao tiếp với Tấn Phi, đối với cái này thì Lý Hoành chỉ ngưỡng mộ chứ không nghĩ tới khả năng Lộ Hành Chu có thể hiểu biết tiếng động vật.

Bản thân anh ta là người huấn luyện chó cảnh sát, ngoài việc ra lệnh và huấn luyện khi giao tiếp với chó cảnh sát, họ cũng sẽ quan sát chuyển động và tiếng sủa của chó để hiểu ý nghĩa của chúng.

Cho nên ở trong mắt anh ta, Lộ Hành Chu là loại người có thể hiểu ý nghĩa của loài chó sâu sắc hơn.

Chỉ có thể nói rằng có thiên phú thiên phẩm, được ông trời ưu ái nên cậu mới có thể hiểu được ý của những con vật nhỏ mà không cần phải học gì cả.

Và bản chất loài chó rất tâm linh nên Lý Hoành cũng không nghĩ nhiều về điều đó.

Ngoài ra còn có làn đạn bị thu hút bởi việc Lộ Hành Chu có thể nói chuyện với động vật. Họ xem đoạn phát sóng trực tiếp, dựa theo Lý Hoành để diễn giải lời nói và hành động của Lộ Hành Chu, cũng như những câu nói cún con đó, có ý nghĩa mà chúng thể hiện.

Khán giả dường như đã hiểu nên không còn lăn tăn vấn đề này nữa.

Ở nhà, Lộ Khiếu ôm vợ gật đầu nhìn làn đạn trên mạng đảo ngược thành công. Con trai nhà ông không cần cất giấu năng lực của mình, ông sẽ bảo vệ cho cậu.

Lộ Hành Chu và Lộ Vân Nhĩ đi theo Chu Ngô Đồng, phía trước là nơi dành cho chó trưởng thành.

Bước vào khu vực huấn luyện, những chú chó lớn cảnh giác nhìn qua. Chúng mặc đồng phục, ánh mắt cảnh giác, bộ lông thoạt nhìn đã được nuôi dưỡng tốt.

"Thật là một chú chó đẹp trai!! Nó ưỡn ngực và ngẩng đầu lên với vẻ mặt cảnh giác. Khi nhìn thấy người huấn luyện tới, nó nhanh chóng hạ cảnh giác và nằm sấp. Cảm giác này thật tuyệt vời! "

"A, đúng là chó cảnh sát nhưng khi huấn luyện thì lại khác."

"Nói thế nào nhỉ? Tôi nghi ngờ Chu Chu đời trước chắc chắn là một tinh linh cây đi. Con chó của tôi đã im lặng rất lâu rồi..."

"Chó khả năng nghe hiểu được Chu Chu nói? "

"Mèo của tôi hướng về phía màn hình kêu liên tục nhức hết cả đầu. Tôi vừa mới nói với nó là Chu Chu nghe không được đâu, nó ngậm miệng liền luôn."

"Có lẽ động vật rất thích Chu Chu. Em họ của tôi cũng như vậy, nhưng nó được rắn thích..."

" Tôi cũng vậy. Khi còn nhỏ là một bá vương trong thôn, nhóm chó trong thôn rất thích tôi, mỗi ngày đi theo tôi bảo vệ tôi."

"Lại lần nữa cảm thán, chó cảnh sát là chó cảnh sát, có trật tự và cảnh giác. Đối mặt với Chu Chu, người rất nổi tiếng với động vật nhỏ, chúng có thể giữ bình tĩnh."

"Lầu trên, cô hình như dùng từ sai rồi..."

Lộ Hành Chu cũng bị thu hút bởi những chú chó này. Những chú chó con mũm mĩm và dễ thương nên những chú chó trưởng thành này thật oai hùng bất phàm.

Tụi nó lặng lẽ nằm đó, tạo cho mọi người ấn tượng là người chính khí.

Chu Ngô Đồng huýt sáo, một con Lôi Bạo đứng dậy chạy về phía hắn, dừng lại trước mặt Chu Ngô Đồng, Chu Ngô Đồng sờ đầu, Lôi Bạo ngoan ngoãn cọ cọ vào tay Chu Ngô Đồng.

Lôi Bạo khẽ lặng lẽ nhìn Lộ Hành Chu, kéo ống quần Chu Ngô Đồng, ra hiệu cho hắn giới thiệu giúp mình.

Chu Ngô Đồng quỷ dị hiểu ý Lôi Bạo, tặc lưỡi nói: "Lôi Bạo, tiểu tử này, nhóc đừng yêu quá."

Lôi Bạo không dao động, nó rất thích con người trước mặt, thân là chó cảnh sát, nó nghe theo mệnh lệnh của người chủ, yên lặng nghỉ ngơi. Nhưng làm một con chó lớn, nó thật sự rất muốn gần gũi với người này.

Lộ Vân Nhĩ âm thầm nhíu mày, anh phát hiện em trai nhà mình ngày càng bị thu hút bởi những động vật nhỏ.

Anh cũng đang quan sát, cảm xúc của những con vật nhỏ kỳ lạ đối với Chu Chu vẫn còn mờ nhạt, nhưng bây giờ, chúng dường như ngày càng có thiện cảm hơn với Chu Chu?

Anh có chút lo lắng cho Chu Chu, sau khi suy nghĩ, anh quyết định đợi về anh nhất định sẽ nói chuyện với Chu Chu.

Lộ Hành Chu dùng ánh mắt sáng ngời nhìn con chó lớn trước mặt nói: "Anh bạn trẻ, nhóc tên là Lôi Bạo?"

Chu Ngô Đồng gật đầu cười cùng Lôi Bạo nói: "Người này là Lộ Hành Chu, chính cậu ấy là người giúp đỡ con trai nhóc Tiểu Bảo Tử."

Lôi Bạo rụt rè gật đầu, nó hướng tới Lộ Hành Chu đi tới, cọ cọ tay Lộ Hành Chu.

Lộ Hành Chu mỉm cười sờ đầu Lôi Bạo nói: "Con chó đẹp quá."

Lôi Bạo đắc ý ưỡn ngực ngẩng đầu, Chu Ngô Đồng giới thiệu với cậu  "Lôi Bạo, đã hai lần được công đức hạng hai, công lao hạng ba hơn mười lần, nhiều nhất đã cứu được hơn một trăm người. Không nghỉ ngơi một ngày một đêm."

Lôi Bạo càng đứng thẳng hơn vì biết Chu Ngô Đồng đang khen mình.

Lộ Hành Chu sờ vào người Lôi Bạo thì sờ thấy vết sẹo trên người Lôi Bạo nói: "Đây là vết xước mà Lôi Bạo nhận được khi cứu người trong trận động đất. "

"Tôi nghĩ... Tôi đã gặp Lôi Bạo..."

"A, sau khi nghe được tin tức thú vị và xem những tin tức, còn đó video, tôi đã khóc. Con chó này thực sự bất chấp mưa gió và chạy khắp đống đổ nát để tìm kiếm. Mỗi lần tìm thấy người, nó đều kêu cứu. Tôi đã khóc đến chết."

"Tôi là người được Lôi Bạo cứu, suýt ngất xỉu và chết bên trong, nhưng tiếng chó sủa đã cho tôi hy vọng. Tôi kiên trì, đám người chạy tới đã cứu tôi. "

"Tôi cũng vậy, tôi không có bất kỳ hy vọng nào vì tôi đã bị chôn sâu..."

Người dân trong phòng phát sóng trực tiếp vì tò mò bắt đầu tìm kiếm những video cứu trợ thiên tai trước đó. Mưa lớn và động đất ở Xuyên Thành gây ra lở đất cuồn cuộn, không rõ số nhà dân khắp cả nước đến ứng cứu, cứu hộ.

Vì lý do khu vực, một số thiết bị lớn không thuận tiện khi tiếp cận và cộng với mưa liên tục, chó phải chịu gánh nặng lớn trong hoạt động tìm kiếm và cứu hộ.

Màn trình diễn của Lôi Bạo là nổi bật nhất.

" a, chó là bạn của con người. Đây là cảm giác sâu sắc nhất mà tôi từng có."

"Nói đến đây, con chó của tôi đã đánh thức tôi khi tôi đang ngủ. Lúc đó tôi đang nghĩ xem phải làm gì nhưng khi bật điện thoại lên, tôi phát hiện ra ở đó có một trận động đất, mặc dù là vậy. Tuy rằng một trận động đất rất nhỏ Nhưng bây giờ tôi nghĩ về nó... điện thoại của tôi kêu bíp mà thậm chí không đánh thức tôi. Nếu trận động đất thực sự nghiêm trọng, con chó của tôi thực sự đã cứu mạng tôi."

Lộ Hành Chu gật đầu bội phục nhìn Lôi Bạo nói: "Nhóc thật sự rất tuyệt!"

Lôi Bạo đuôi vẫy vẫy kiêu ngạo, những con chó trưởng thành khác lặng lẽ nhìn nơi này, nếu có thể nói được, chúng sẽ nói: Ta sẽ im lặng nhìn ngươi giả vờ.

Ngoại trừ Lôi Bạo, tất cả những con chó khác đều đã cứu người và lập công.

Mỗi hạng nói đều đáng ngưỡng mộ.

Làn đạn đều vô cùng xúc động. Lộ Hành Chu liếc nhìn Đặng Mai, Đặng Mai im lặng giơ ngón cái ra hiệu được.

Weibo cũng xuất hiện một cái hot search, hot search liên quan đến chó mà Lộ Hành Chu đặc biệt nhờ Tư Đan mua.

Nội dung hot search được tìm kiếm là hôm nay Lộ Hành Chu dẫn mọi người đi kiểm tra và giới thiệu chó cảnh sát. Một số ít chuyện Lôi Bạo cứu người hiện.  Người được cứu thoát khỏi trường hợp khẩn cấp đã đưa ra tài khoản của chính mình.

Một số người nuôi chó cũng bắt đầu bày tỏ chó của họ tốt như thế nào. Dần dần, một chủ đề mới, thuật ngữ "Chó là bạn thân nhất của con người", đã trở thành chủ đề tìm kiếm hot search.

Lộ Hành Chu liếc nhìn điện thoại, rất hài lòng với tình hình hiện tại, dần dần hâm nóng tình cảm của dư luận.

Sau khi chơi với lũ chó một lúc, họ đi đến nơi tiếp theo đầy rẫy những chú chó cảnh sát sắp nghỉ hưu.

Một số chó cảnh sát đã nghỉ hưu vì tuổi cao, một số thì nghỉ hưu vì bị thương trong khi làm việc và không thể tiếp tục phục vụ.

Những chú chó cảnh sát đã nghỉ hưu thường có hai tình huống, một tình huống được nhận nuôi, tình huống còn lại được huấn luyện trong trại chó cảnh sát cho đến khi chúng già đi.

Việc nhận nuôi chó cảnh sát về hưu rất nghiêm khắc, dù sao Chu Ngô Đồng đây cũng vậy.

Chu Ngô Đồng giới thiệu nói: "Nếu bạn muốn nhận nuôi chó cảnh sát của chúng tôi sau khi chúng đã nghỉ hưu thì phải nộp đơn trước, nhưng sau khi nộp đơn bạn không thể trực tiếp nhận nuôi chúng, vì chó cảnh sát đã nghỉ hưu nhưng chủ nuôi nên có đủ thời gian để dắt chó đi dạo và ra ngoài huấn luyện, đồng thời không gian tại nhà không nên quá nhỏ. Những gia đình không có thời gian, diện tích nhà ở nhỏ và không có nhà ở không thích hợp để nhận nuôi nhận nuôi chó cảnh sát đã giải nghệ."

Lộ Hành Chu gật đầu nói; "Việc này tôi biết chút ít, nếu điều kiện không phù hợp, chó cảnh sát không được huấn luyện đầy đủ thì sẽ có vấn đề về tâm thần. Không có nghĩa là một gia đình như vậy không thích hợp nuôi chó, chỉ là không thích hợp nuôi chó cảnh sát."

"Quả thực, chó cảnh sát ngoan ngoãn và hiểu biết về bản chất con người hơn chó bình thường, đồng thời đặc biệt hữu ích trong việc canh gác nhà cửa và viện dưỡng lão. Vì vậy, có thể hiểu rằng điều kiện nuôi chó cảnh sát sẽ khắt khe hơn chó bình thường. "

"À, tôi cũng muốn có nuôi một con, bọn nó thật sự rất uy phong. Nhưng tôi là loại người không có nhà, lại bận rộn với công việc và không có thời gian dắt chó đi dạo."

"Bối Bối của tôi là một chú chó cảnh sát đã nghỉ hưu. Vì tôi là người làm nghề tự do nên tôi đã đưa Bối Bối trở về nông thôn. Có đủ không gian để nó chạy nhảy và tập thể dục. Tôi cũng có thể đưa nó lên núi chơi nếu không có việc gì làm. Và Bối Bối thực sự rất dũng cảm. Có nó ở bên, không ai dám làm gì cả. Nó thậm chí còn giúp tôi bắt một tên trộm."

"Chó cảnh sát cực kỳ cảnh giác và rất thích hợp với những nơi cần được chăm sóc".

Chu Ngô Đồng gãi đầu, hiểu ra lời mình nói có chút mơ hồ, tuy rằng hắn không có ý như vậy, nhưng nhìn Lộ Hành Chu với vẻ cảm kích, Lộ Hành Chu mỉm cười nhìn những chú chó ở đây.

Cậu cũng muốn nhận nuôi một chú chó cảnh sát đã nghỉ hưu, cậu không biết liệu ai trong những chú chó này có thể lãnh đạo một đội được không. Khi đến lúc, cậu có thể mang nó về nhà, đi chơi với nhóm chó và huấn luyện một băng đảng chó bình thường.

Nói đến đây, Lộ Hành Chu có chút hứng thú nhìn Chu Ngô Đồng hỏi: "Anh có chó cảnh sát nào về hưu muốn nhận nuôi không?"

Chu Ngô Đồng suy nghĩ một chút nói: "Không phải là không có. Có một chú chó trong tay chính thức của Lôi Bạo. Cựu khuyển vương, nó... bị bắn vào chân khi truy đuổi bọn buôn ma túy và không thể chịu nổi cường độ huấn luyện nên sau khi nghỉ hưu vẫn là một chú chó nhỏ nhưng có thể sẽ không được nhận nuôi".

Lộ Hành Chu hỏi: "Tại sao?"

Chu Ngô Đồng thở dài nói; "Bởi vì nó có vấn đề tâm lý, sau khi thẩm định không thích hợp để nhận nuôi nên sẽ về hưu trong trại chó cảnh sát."

Lộ Hành Chu mím môi, cậu thở dài, nhưng thật sự tâm động, cậu nghĩ nghĩ nói: "Tôi thử xem sao?"

Chu Ngô Đồng nhìn cậu một cái nói: "Cậu chờ tôi gọi điện nhé."

Hắn lấy điện thoại tránh đi cameras để gọi cho cấp trên, cấp trên cũng đang xem tiết mục, rất hài lòng với phản hồi trên mạng nên khi nghe tin Lộ Hành Chu muốn nhận nuôi, ông đã đắn đo một lúc rồi nói: "Nếu Thiểm Quang bằng lòng đi cùng cậu ấy, hãy yêu cầu cậu ấy nộp đơn đi."

Dù là người giàu nhất cũng phải làm những thủ tục thông thường, nhưng nếu Thiểm Quang thực sự muốn đi cùng Lộ Hành Chu thì cũng không cần lo lắng về tính mạng của mình.

Đánh giá sự việc ngày hôm qua và buổi phát sóng trực tiếp, tình yêu của Lộ Hành Chu đối với động vật dường như không phải là giả, hơn nữa cậu rất giỏi giao tiếp với động vật, Thiểm Quang sẽ không xuất hiện vấn đề gì về tâm lý, còn nữa... Nhà giàu số một xác thật rất lớn, căn bản không cần lo lắng vận động, trong nhà còn có trung tâm chuyên môn động vật, Thiểm Quang đây là gả vào hào môn nha.

Chu Ngô Đồng nhận được câu trả lời, cúp điện thoại, nhìn Lộ Hành Chu gật đầu nói: "Nếu Thiểm Quang nguyện ý đi theo cậu, vậy không thành vấn đề, nhưng một lần nữa, cậu cần phải làm thủ tục nhận nuôi bình thường. "

Lộ Hành Chu gật đầu đương nhiên không ý kiến, nhìn Lộ Vân Nhĩ ở bên cạnh, Lộ Hành Chu đề nghị như vậy, anh rất vui mừng, chó cảnh sát, nhà họ sắp có một chú chó cảnh sát, soái khí! Nhà bọn họ phải có chó cảnh sát, anh phải từ căn hộ của mình dọn về nhà mới được, khi không có công việc gì, anh có thể chơi với cùng Thiểm Quang song túc song phi rồi~

Phía trước là nơi dành cho chó cảnh sát đã nghỉ hưu không cần huấn luyện nhưng vẫn cần địa điểm để hoạt động. Bây giờ là buổi sáng, chó cảnh sát đang nằm phơi nắng dưới gốc cây. Lộ Hành Chu phát hiện ra rằng những chú chó cảnh sát đã nghỉ hưu sống ở đó. Nơi này được trang bị máy điều hòa. Mặc dù những chú chó cảnh sát đã già nhưng chỉ cần nhìn vào mắt chúng cũng có thể biết chúng đều là những chú chó con dày dặn kinh nghiệm chiến đấu.

À, không đúng, phải nói là chó lớn, dù sao thì xét theo độ tuổi của nó, thì một số chú chó cảnh sát đã nghỉ hưu này có thể làm ông nội của cậu được luôn đấy.

Nhìn thấy Chu Ngô Đồng dẫn người tới, đám chó cảnh sát về hưu đều bình tĩnh, không có cảnh giác như lũ chó con, rốt cuộc chúng đều quen thuộc người ở đây.

Họ có thể phân biệt được ý định tốt và ý định xấu của những vị khách lần này tổng cộng có bốn người lạ, một người rất xinh đẹp, một người là họ hàng của người xinh đẹp này, một người là... kẻ xui xẻo, một kẻ là đứa trẻ ngu ngốc. 

Lộ Hành Chu nghe được bọn chó cảnh sát trầm mặc không nói nên lời, cậu quay đầu nhìn nhóm của mình, không thể không nói đánh giá này rất có lý.

"A a a, cuộc sống về hưu của những chú chó cảnh sát thật là thư giãn, nó hoàn toàn khác với bầu không khí của những chú chó non vừa rồi."

"Đây là cuộc sống về hưu mà tôi đã nghĩ đến."

" Ánh mắt của họ khiến tôi có cảm giác như một nhóm ông già đang thì thầm nhỏ giọng gâu gâu như đang bàn tán về Chu Chu và những người khác."

"Cười chết, thành thực và đáng tin cậy."

"Nếu nhận nuôi một chú chó cảnh sát, thực sự thuộc tầng lớp đặc quyền."

"Làm màu, buồn cười. "

"Kẻ có tiền được đãi ngộ không giống nhau. "

Những kẻ ghét nhà giàu lại xuất hiện nhưng trong phòng phát sóng trực tiếp của Lộ Vân Nhĩ, Lộ Vân Nhĩ fans mới là sân nhà, Tiểu Vân Đóa nhóm tấn công lần lượt, những người này lại trở nên im lặng.

Nói thế nào nhỉ, Lộ Vân Nhĩ đã làm việc lâu như vậy, anh chưa bao giờ làm những chuyện lộn xộn như dùng tiền để gây áp lực cho người ta, cướp tài nguyên của người ta hay bất cứ điều gì tương tự.

An phận đóng phim, an phận thông cáo, khi không làm việc, im lặng như thể đã chết!

Quảng cáo
Trước /59 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thổ Long Truyền Thuyết

Copyright © 2022 - MTruyện.net