Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Không, ta muốn nhìn nàngthật rõ ràng " Hắn cầm lấy cây đèn cầy, thắp sáng từng cái kim loan đèn cầy đứng sừng sững ở bốn góc phòng ngủ, trong lúc di chuyển tầm mắt của hắn chưa từng rời đi qua nàng, xem nàng duyên dáng yêu kiều đứng trong quang ảnh mộng ảo thấp thoáng giao thoa của đèn cầy, xinh đẹp như Thiên nữ.
Tim của nàng càng đập càng nhanh, thẹn thùng không thôi nhìn lang quân tuấn tú hướng nàng đi tới.
Mộ Thiên Tú nhẹ nhàng nâng lên khuôn mặt nàng đỏ hồng giống như uống rượu, hôn lên môi anh đào non mềm. Cuối cùng, nàng cuối cùng chịu để cho hắn đụng vào, hắn thật là cao hứng.
Giang Yên Hồng e lệ rủ hàng mi dày xuống, mặc hắn bừa bãi yêu thương, sự lãng mạn giao hòa kích thích trên môi nàng cũng dần dần lớn mật, không hề chỉ là bị động tiếp nhận, bạo gan ôm lấy thân thể tráng kiện của hắn, nhiệt tình hôn trả lại, phóng thích ý nghĩ yêu thương.
Lưỡng tình tương duyệt, đây chính là điều hắn muốn, đầu lưỡi lửa nóng xuyên qua hàm răng, mút lấy lưỡi nhỏ ngọt ngào, ý nghĩ yêu thương theo sự cọ xát đầu lưỡi truyền đạt yêu mến cho nàng.
Môi cùng môi, lưỡi cùng lưỡi quấn giao dung hợp, hình như chỉ có vật chí nhu mới có thể biểu đạt ra cảm giác xót xa triền miên...... Nàng cảm thấy có chút choáng váng, mà lại không nỡ dừng lại......
Bốn chữ phiến môi cuối cùng tách ra, nàng thở không nổi tựa ở lồng ngực rộng lớn của hắn thở gấp không thôi, cho tới giờ khắc này, nàng mới lĩnh hội tới nam nữý hợp tâm đầu tuyệt diệu tư vị, vừa rồi cảm nhận được nồng đậm kịch liệt vẫn đang làm nàng thật sâu rung động, ý cười ngọt ngào theo khóe miệng bật ra.
"Cao hứng sao?"
"Ừa......"
"Ta sẽ khiến nàng càng cao hứng ——" Mộ Thiên Tú đem nàng ôm lấy, tinh nghịch xoay vòng.
"Thả thiếp xuống, đầu thiếp muốn hôn mê......" Nàng mềm mại mắng nhẹ, sau một hồi trời đất quay cuồng ngã theo hắn nằm xuống giường, nàng mặt đỏ không thôi, đến hai tai cũng nóng lên.
Ngón tay hắn thon dài xuyên vào tóc của nàng, nhu hòa vuốt ve, tại lỗ tai của nàng ôn nhu nói nhỏ, "Không còn kịp rồi, ta đây cả đời này đã không bỏnàng xuống được."
Nàng lộ vẻ xúc động, nguyện ý vì hắn bỏ xuống rụt rè, nguyện ý cho hắn hết thảy......
Bốn phiến môi lần nữa quấn giao cùng một chỗ, so với trước càng thêm nhiệt tình, hai quả tim trong lồng ngực như là muốn chạm vào lồng ngực đối phương mà đập điên cuồng, hắn tự tay cởi bỏ thắt lưng của nàng, kéo áo lót nàng, một mảnh da thịt bạch ngọc nõn nà lộ ra khi trước mắt hắn.
"Phu nhân ngươi thật đẹp......" Hắn hai mắt sáng lên, tầm mắt kinh diễm tán thưởng theo bàn tay nhiệt tình khó nhịn chạy loạn tứ phía.
"Phu quân vậy......" Ngón tay nàng xấu hổ run rẩy lớn mật cởi bỏ dây buộc quần áo hắn, không nén nổi tình cảm vuốt ve lồng ngực nam nhân gầy gò rắn chắc.
"Ha ha, nàng thật là lớn mật." Hắn hưng phấn mà vứt quần áo, ôm nàng giạng chân ngồi ở trên đùi của hắn, cái trán dựa vào cái trán, ôn nhu cọ xát, một đôi tay to bò lên trên tấm lưng quang lỏa của nàng, tinh tế yêu thương.
"...... Thiếp ngay cả tội lớn khi quân cũng dám......" nhiệt độ giống như bàn ủi thẩm thấu da thịt, nàng cảm giác mình như bị thiêu đốt.
"Đúng nha, nàng sẽ khi dễ phu quân, đầu tiên lừa ta chạy vòng quanh, muốn yêu lại không thể yêu, nàng biết ta có bao nhiêu khó chịu sao? Thật vất vả cưới dược nàng vào cửa lại không cho ta đụng, nàng biết ta nhịn nhẫn nhịn có bao nhiêu khổ sở sao? Hôm nay ta muốn đòi lại toàn bộ."
"...... Chàng muốn đòi như thế nào?"
"Ta muốn ăn nàng ——"
Hắn thực sự ăn nàng, há miệng khẽ cắn đầu vai mượt mà của nàng, nàng kinh hô một tiếng, hắn càng vui vẻ hơn ngập ngừng nhẹ mút hôn, môi lửa nóng một đường trợt xuống, bàn tay bận rộn phía sau nàng đột nhiên rút về đến trước ngực nàng, kéo áo ngực, nâng cầm chỗ tròn trĩnh mềm mại của nàng.
Nàng vô lực nhắm mắt lại, cảm giác được một đôi tay nắng mưa thất thường khi thì nhu hòa, khi thì thô man, khoái cảm hỗn tạp cùng đau đớn kỳ dị như dòng điện chạy toàn thân, một lớp mạnh hơn một lớp......
Hắn rút đi tất cả quần áo, thân hình to lớn phủ lên lên thân thể yêu kiều trắng nõn như tuyết, nam nhân chí cương tiến đến nữ nhân chí nhu, tại hoa kính ẩm ướt trước mấy phen tư ma, rồi mới phấn khởi thẳng tiến ——
Giữa hai chân một cổ đau đớn cực nóng xé rách nàng, nàng đau đến nâng lên vòng eo, ngẩng đầu lên, hắn đau xót nângsau eo nàng, yêu thương hôn lên nước mắt nàng.
Nàng thở hổn hển, cảm giác được cùng hắn kết hợp làm một, hạnh phúc nồng đậm tràn đầy nàng, khó trách mọi người như thế ngạc nhiên, nguyên lai nam nhân cùng nữ nhân yêu nhau là khắc sâu tận xương, tận hồn như thế.
Hai cỗ thân hình bắt đầu trong tình cảm mãnh liệt luật động, lửa nóng quấn giao, tại ở sâu trong thân thể, sâu trong linh hồn va chạm ra một hồi lại một hồi pháo hoa sáng lạn......
Đèn cầy trên giá đèn càng đốt càng ngắn, ngoài cửa sổ khắc hoa chậm rãi sáng bạch......
Giang Yên Hồng mở hai mắt còn buồn ngủ ra, trông thấy trước gối hé ra khuôn mặt tuấn tú mỉm cười nhìn nàng, nàng đỏ mặt, kéo tốt chăn mền đắp kín thân thể trượt ra ngoài chăn.
"Còn sớm, ngủ thêm chút nữa đi." Ngón tay tham lam của Mộ Thiên Tú trượt vào bị trong chăn, vui thích tối hôm qua mây mưa thất thường còn tràn đầy trong nội tâm, nữ nhân này cuối cùng hoàn toàn thuộc về hắn, buổi sáng tỉnh lại trông thấy nàng ngủ ở bên người, trong nội tâm lập tức tràn đầy cảm giác an tâm thỏa mãn.
Nàng bị gãi được có chút ngứa, nhẹ giọng cười đẩy ra cái tay tinh nghịch, hắn càng đuổi càng gần, cuối cùng duỗi ôm lấy nàng, hôn trán nàng, nàng cười đem mặt vùi vào trong lồng ngực ấm áp, ngọt ngào đậm đặc không tan vây quanh hai người.
☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Trước cung Trường Nhạc bày biện thọ yến long trọng chúc mừng, hoàng thân quốc thích được mời, văn võ bá quan theo thứ tự chúc thọ hoàng thái hậu, nhất tề chúc thái hậu thiên tuế, hoàng thái hậu mừng rỡ tiếp nhận chúc mừng.
Tề quốc công chúa ngồi ở bên cạnh hoàng thái hậu, thỉnh thoảng cao hứng kéo tổ mẫu xem biểu diễn ở hội gian, hai bà cháu vui vẻ vô cùng.
Công chúa mặt mày đắc ýnhìn hướng xuống huynh đệ Tuyên thành Quận Vương, nàng đặc biệt lén phân phó Mộ Thiên Ân, không chuẩn cho Mộ Thiên Tú mang theo tiện tỳ kia, thị thiếp chính là thị thiếp, không được thừa nhận chính thức, càng không có tư cách vào hoàng cung, quan trọng nhất là nàng sợ Mộ Thiên Tú trước mặt mọi người thừa nhận tiện tỳ kia là phu nhân minh hôn chính xứng của hắn, đến lúc đó nàng sẽ không còn cơ hội xoay chuyển tình thế.
"Đại ca hôm nay tâm tình hình như đặc biệt tốt." Khó có đại ca cả ngày không mở miệng châm chọc, Mộ Thiên Tú cảm thấy thật kỳ quái.
Mộ Thiên Ân nhẹ nhàng cười, "Hôm nay là ngày sinh hoàng thái hậu, khắp nơi ăn mừng, khắp đều vui, ta đương nhiên cao hứng."
Mộ Thiên Tú ha ha hai tiếng, không tin chuyện ma quỷ này.
Sau khi thọ yến chấm dứt, huynh đệ Tuyên thành Quận Vương theo văn võ bá quan rời hoàng cung, tại trước cửa cung, một lão thái giám gọi hai người lại.
"Quận Vương, hoàng thái hậu muốn mượn lệnh đệ dùng một lát, thỉnh Thị Lang đại nhân theo lão nô đi."
Mộ Thiên Tú nhìn về phía huynh trưởng, loại trường hợp vui mừng này rất nhiều quan viên đều mang theo nguyên phối phu nhân đồng hành, hắn vốn định nhân cơ hội này mang theo Giang Yên Hồng công khai thừa nhận nàng, cũng nhân tiện chặt đứt công chúa dây dưa.
Rất không may, mẫu thân sáng sớm thân thể không khỏe, đơn giản chỉ cần nàng lưu lại, người làm con sao có thể không để vợ chiếu cố mẹ chồng, đành phải một mình theo đại ca dự tiệc, hiện tại mới biết nguyên lai sự tình không phải đơn giản như mặt ngoài, một cổ tức giận chậm rãi dâng lên.
"Người bày ra là ai ngươi cũng dự đoán được, ta bất quá thuận tay giúp chút chuyện nhỏ." Mộ Thiên Ân nhìn có chút hả hê nói.
"Nếu như ngươi không giúp cái việc nhỏ này, có lẽ một chuyến này ta đã không cần phải đi."
"Vậy chơi không vui."
Tức giận bộc phát, Mộ Thiên Tú nói: "Muốn chơi ngươi tự chơi, chúng ta lập tức trở về Lam Điền."
"Hiện tại ngươi chỗ nào cũng không thể đi, chẳng lẽ ngươi muốn kháng chỉ?"
Kháng chỉ chính là tội lớn, hắn dù lỗ mãng cũng sẽ không ngốc đến tự tìm đường chết, huống chi hiện tại hắn là người có vợ, không thể làm càn giống như trước kia.
"Thị Lang đại nhân, bên này thỉnh ——" lão thái giám nhịn không được thúc giục.
Mộ Thiên Tú căm giận trừng mắt nhìn ca ca, tâm không cam lòng không nguyện theo lão thái giám đi, Mộ Thiên Ân cước bộ thần kỳ nhẹ nhàng rời đi cửa cung.
Trở lại phủ Quận Vương, Mộ Thiên Ân lập tức đem Giang Yên Hồng gọi vào trước mặt.