Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");
Thực sự là tắm rửa cũng không phải yên tĩnh.
Trí Khương tức giận nghĩ, liền vì vậy ngạnh sinh sinh xông vào phòng tắm trần nam.
Mặc dù mọi người đều đã từng nhìn thấy nhau, nhưng bây giờ đột nhiên có chút xấu hổ, nàng nửa che, bất mãn hỏi:
“Dịch Dương nơi đó còn có cái phòng tắm, sao lại cùng em chen chút một chỗ ? “
Dực Phàm xoa xoa bọt biển, giễu giễu nói:
“Bảo bối đừng che, của em nhỏ như vậy một cánh tay đều che lại hết, thực sự cái gì anh đều ko nhìn thấy !”
Trí Khương nghe được hắn là đang cười nhạo mình nhỏ cả giận xông lên kháp cổ hắn.
Mới vừa giơ tay lên, đã bị hắn ôm chặt vào lòng.
Dực Phàm đầy tay bọt biển an ủi nàng :
“Tuy rằng nhìn không rõ lắm, ôm nhưng thật ra cố gắng có cảm giác, rất thoải mái đây.”
Trí Khương mới biết được mình bị mắt bẫy liền cho hắn một cước tranh thủ nhảy ra khỏi пɡựᴄ của hắn tiếp tục tắm.
Dực Phàm còn đang chơi xấu, hắn nhất định phải giúp bảo bối tắm, mặt đỏ như nước thủy triều nàng chống lại không được, chỉ có thể kiều mềm vô lực, kiều thở hổn hển nhờ hắn tắm sạch hạ thể, thẳng đến hắn cho rằng đã “sạch sẽ ” mới kết thúc trận dằn vặt ngọt ngào.
Cuối cùng tắm rửa xong đi ra, Trí Khương xem thời gian không sai biệt lắm, vội vội vàng vàng giải quyết xong mọi chuyện cần thiết sau đó liền giục hai người chạy tới sân bay.
Trong phi trường đám người hi hi nhương nhương, có thể ba người này còn là tụ tập đại đa số người ánh mắt.
Mọi người dường như nhìn tràng phim truyền hình, cô gái cùng một người lưu luyến chia tay, một người nhưng thật ra rất vui vẻ mà huýt sáo, hoàn toàn không bị bầu không khí ly biệt kia ảnh hưởng.
A a! Quả nhiên, ở phi trường chính là dễ thấy cảnh hôn chia tay, mọi người hứng thú xem cảnh tuấn nam mỹ nữ triền miên.
Dực Phàm chuồn chuồn lướt nước(hời hợt) mà khinh mổ Trí Khương một cái liền kết thúc hôn môi, hắn sợ ra vẻ mình quá lề mề, càng sợ thâm nhập hơn nữa xuống phía dưới liền luyến tiếc đi.
Hắn khe khẽ phất qua gò má của nàng, cố làm ra vẻ tiêu sái:
“Anh đi cũngđừng khóc nhè nha.
Có gì khó khăn cứ gọi Dịch Dương.
Ngoan ngoãn, khi trở về sẽ có quà cho em”
Vốn có chút hơi thương cảm Trí Khương nín khóc mỉm cười, xem thời gian đã ko còn sớm, khẽ đẩy hắn đi vào.
Dực Phàm khống chế được cẩn thận mỗi bước đi xung động, từ từ biến mất ở hai tầm mắt của người giữa.
Rẽ một bên, không khỏi có chút đố kỵ Dịch Dương, mình cho tới bây giờ không có cùng bảo bối đơn độc ở chung cực kỳ hai ngày nữa đây.
Bên này, ánh mặt trời rực rỡ Dịch Dương nắm lấy Trí Khương, lành nghề người ánh mắt kinh ngạc hạ ôm nàng lên xe, một đường lái về nhà trọ.
Những ngày kế tiếp, Trí Khương cuối cùng cũng cảm nhận được người bình thường yêu đương sinh hoạt, bọn họ bình thường đi trường học đi học, thỉnh thoảng nàng đi tham gia hội học sinh hoạt động, Dịch Dương xử lý nhuyễn kiện (software) công ty nghiệp vụ.
Đến rồi cuối tuần, hai người liền ở trong nhà trọ, Trí Khương nấu ăn, Dịch Dương rửa chén trông rất bình yên cùng hoan hỷ.
Đương nhiên, càng đã lâu hơn đợi, là tới một hồi mồ hôi dầm dề yêu, kỳ thực một lần còn chưa đủ, thông thường sẽ kéo dài đếnbuổi trưa chủ nhật.
Nếu không Trí Khương kiên quyết ngăn lại, vĩnh viễn không bao giờ thoả mãn Dịch Dương còn không biết thời điểm nào có thể đình chỉ.
Giảo hoạt Dịch Dương đương nhiên sẽ không ở phương diện này có hại, ở nhà không ăn được, ai nói ở trường học liền không thể được đánh lén.
Trí Khương sợ hắn không đạt mục đích không bỏ qua, đưa tới người qua đường chú ý của, thông thường sẽ ỡm ờ mà đi theo hắn.
Mấy ngày nay Toàn Vũ tâm thần không yên, lực chú ý không có cách nào khác tập trung, đơn giản là tuần lễ trước ở trong học viện chứng kiến một màn.
Ngày đó Toàn Vũ lại một lần nữa cùng Lệ Bân cãi nhau, giận dỗi nàng dự định đi để vứt bỏ cái bàn học cũ đã để lâu trêи sân thượng.
Trải qua u ám không người Thiên đài hàng hiên thì, phát hiện cửa sắt khóa, nàng tức giận giậm chân một cái, chính muốn rời đi, lại bị một tiếng hơi yếu tiếng hô hấp dẫn.
Toàn Vũ căng thẳng thần kinh, đột nhiên nhớ lại xem qua vườn trường quỷ điện ảnh, có phải hay không là có người ngộ hại đang cầu cứu đây? Người nhát gan Toàn Vũ không xác định hẳn là tiến lên kiểm tra còn là nhanh lên lách người, trong phim ảnh kia người tò mò thông thường không có kết cục tốt.
Đang do dự, một tiếng rõ ràng hơn giọng nữ truyền vào cái lỗ tai.
Lúc này đến phiên nàng cười gian, nàng sao không biết loại thanh âm này, kia rõ ràng là một đôi uyên ương đang đánh dã chiến đây.
Toàn Vũ theo bản năng muốn rời khỏi nhưng bản tính tò mò ngày lại dụ dỗ nàng dừng lại nhìn, liền nhìn là ai là tốt rồi.
Nho nhỏ thiên nhân giao chiến sau, Toàn Vũ quyết định chỉ ngắm liếc mắt đã đi.
Nàng xuyên thấu qua cửa sắt khe hở hướng phía trong nhìn, chỉ thấy một nam nhân đưa lưng về phía nàng, qυầи ɭót còn nửa đọng ở trêи đùi, căng mịn có hình cái ʍôиɠ như lên ngựa đạt dường như liên tục lay động.
Ừ… Nam nhân này vóc dáng rất khá, mặc dù còn ăn mặc y phục, nhưng từ tướng mạo ko khó để khẳng định hắn thường xuyên tập thể hình.
Đường nhìn đi lên nữa dời, cái nhìn này, có thể cực kỳ.
Nàng cả kinh, làm kẻ trộm vậy chuyển cái người đeo dán tại trêи tường, ngày! Là Dịch Dương a?! Hắn không phải là vẫn không có bạn gái à? Hắn thời điểm nào tìm được bạn gái? Bát quái như nàng dĩ nhiên không biết! Bất quá Dịch Dương tiểu tử này làm công tác bảo mật thật tốt nha.
làm hại nàng bán tính bán nghi nghi ngờ hắn với Dực Phàm có gì mờ ám….
Rõ ràng Dực Phàm đã có Trí Khương, Dịch Dương còn vì hạnh phúc của Dực Phàmở một bên bảo vệ, nhiều cảm động a! Này lại la ó, nàng huyễn tưởng tan vỡ.
Hiện tại mặc kệ thế nào nàng cũng sẽ không rời đi, Toàn Vũ quyết định muốn biết rõ ràng thần bí này may mắn nữ sinh là ai.
Toàn Vũ hai mắt tỏa ánh sáng, liều mạng muốn nhìn rõ nữ nhân vật chính , nhưng đáng tiếc này khe hở không đủ lớn, cô bé kia còn bị Dịch Dương chặn, chỉ có thể thấy hai người đứng yênđang kịch liệt lắc lắc, tiếng thở dốc không dứt vu lỗ tai.
Toàn Vũ có chút mặt đỏ, dự định vừa nhìn rõ ràng là ai liền lập tức lách người.
Có thể con ngươi đều nhanh trừng ra ngoài, còn là chỉ có thể nhìn thấy cô gái sáng loáng chân dài bị Dịch Dương nâng lên cao theo luật động mà ko ngừng trừu sáp, qυầи ɭót nhỏ nhắn đã sớm bị chủ nhân vứt bỏ đáng thương nửa treo nửa rớt ở đầu gối cô gái ấy.
Xem ra bọn họ phải làm rất lâu rồi, trong không khí tràn ngập dư vị nữ nhân động tình, cô gái tuy có bị áp chế ủy khuất song lại ko che giấu bản thân đang trầm luân trong ɖu͙ƈ vọng.
Toàn Vũ xoa xoa mũi, chờ đến hơi không kiên nhẫn, hơn nữa bị hai người quên hết tất cả đầu nhập sinh ra nhiệt khí khiến cho mất tự nhiên, dường như biến thái rình coi cuồng nga, quên đi, không nhìn, đi về hỏi Lệ Bân là được.
Chân trước mới vừa bán ra, một tiếng hơi nhỏ nỉ non nhượng Toàn Vũ lập tức lui về đến, nàng có chút không thể tin vểnh tai, thanh âm mới rồi…
Lúc này, Dịch Dương trong lòng cô gái có thể là không chịu nổi hoan ái tình cảm mãnh liệt, nàng ngẹo đầu, nghiêng khuôn mặt đè nén thanh âm.
Toàn Vũ lại một lần nữa tiến lại, nàng trợn to hai mắt tay ôm пɡựᴄ không thể tin được mới vừa mới nhìn đến một màn kia.
Làm sao lại là Trí Khương! Nàng không phải là bạn gái tốt của Dực Phàm sao? Nga! Nàng đột nhiên thông suốt, Dịch Dương nguyên lai vẫn thầm mến nàng, hiện tại ở tên cầm thú này thừa dịp người anh em của mình xuất ngoại liền ép buộc Trí Khương, hắn đã sớm dự mưu được rồi! Thảo nào vẫn kề cận hai người bọn họ, nguyên lai sẽ chờ cơ hội đây.
Tinh thần trọng nghĩa chà xát bay lên, Toàn Vũ nghĩ vọt vào đánh cho Dịch Dương một quyền.
Nhưng cẩn thận lắng nghe, Trí Khương không giống như là bị cường bạo hay ép buộc mà ngược lại rõ ràng là hưởng thụ tên hỗn đản kia sủng ái.
Nàng lộ ra nửa cái đầu, càng thêm xác định Trí Khương là tự nguyện, nhìn biểu tình đầy kinh diễm cùng thỏa mãn, hơn nửa lúc hắn xâm nhập còn tận tâm mà nghênh hợp còn gọi hắn là “Ca ca..” Nếu ko biết rõ quan hệ thì khó mà khẳng định bọn họ đang diễn trò lσạи ɭυâи.
Càng nghĩ càng bức bách, Toàn Vũ tắc lưỡi rời đi….
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");