Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Chương 67: Áo mưa tình thú (H)
Du Họa đẩy cửa đi qua.
Phía xa xa là cảnh biển rộng lớn, sát gần là rừng rậm xanh um tốt tươi, ánh mặt trời rơi vãi xuống, khảm lên một vòng viền vàng trêи thân thể để trần của người đàn ông, phản chiếu làn da của anh thành màu lúa mạch.
Người đàn ông đang được ánh mặt trời chiếu rọi, Du Họa trơ mắt nhìn vật cứng màu đỏ tím dưới hông nhanh chóng sung huyết, căng phồng lên, quy đầu cực đại chậm rãi ngẩng lên, bởi vì khoảng không của quần bơi chật hẹp, cây gậy thô trướng không thể ngẩng hẳn lên được góc độ như trước nhưng lại gồ lên thành một chiếc lều cực lớn, nhắm thẳng về phía cô.
Cô vô thức làm động tác nuốt một cái, ngẩng đầu đã đối diện với ánh mắt tràn ngập tính xâm lược, như thể ánh mắt ấy thực ra vẫn luôn dừng lại trêи người cô. Dù là thân thể hay ánh mắt, đều nói trắng ra cho cô biết tiếp theo cô sẽ chịu sự đối xử như thế nào.
Sắp bị làm sao?
Bị anh đặt dưới thân, côn thịt mạnh mẽ đâm vào, khiến cho huyệt nhỏ của cô vừa nới lỏng ra lại vừa mềm mại, rồi rót đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ đậm đặc vào đáy huyệt của cô...
Du Họa chỉ nghĩ tới những hình ảnh phóng túng trước kia, trong lòng đã ngây ngất một trận. Cô cảm giác rõ ràng được ý nghĩ này chính là nguyên nhân khiến thân thể cô khô nóng, miệng huyệt không ngừng chạy ra một lượng lớn mật dịch, làm ướt qυầи ɭót phía dưới, dính lên phần mép ướt sũng.
Cô nhẫn nhịn ham muốn âm ỉ giữa hai chân, cuối cùng cũng tiến đến đứng trước mặt người đàn ông, một giây sau đã bị anh kéo vào ôm trong ngực rồi để cho cô giạng chân ngồi trêи đùi anh, côn thịt thẳng tắp nhẹ nhàng chống lên nơi giữa chân đã lộ rõ hình dáng.
"Cô nàng hư hỏng này từ đâu tới đây?"
Bàn tay của người đàn ông ôm chặt vòng eo của Du Họa, mờ ám dạo chơi trêи da thịt trơn láng của cô, tay kia tỉnh bơ len lên ngọn tuyết phong trước ngực cô, cách một tầng vải vóc ngón tay giảo hoạt túm chính xác lấy nụ hoa đã cứng lên, nắm, xoắn rồi ép nơi nhô lên ấy xuống.
"Mặc thế này còn dám đi bơi một mình, không sợ huyệt nhỏ của mình bị người đàn ông lạ làm nát ư? Hay là phải nói --- em cố ý ăn mặc lẳng lơ như vậy, để câu dẫn anh?"
Ánh mắt Giản Mặc Thư tối sầm, nghiêng đầu ɭϊếʍ vành tai cô, sau đó cắn một ngụm, giọng nói ẩn nhẫn lại khàn khàn: "Vừa nãy đứng đó lén ngắm côn thịt của anh được bao lâu rồi?"
"A..."
Nơi giữa chân bị người đàn ông hung hăng đâm một cái, kɧօáϊ cảm tê dại sinh ra từ cả hai nơi trước ngực và bắp đùi, thông qua tủy sống hội tụ lại trong não khiến Du Họa bị giật đến choáng váng.
"Em không có."
"Thật sao?" Bàn tay lớn trêи lưng chậm rãi trượt vào trong quần bikini kéo xuống lộ ra cặp ʍôиɠ trắng như tuyết, lòng bàn tay rộng lớn phủ lên ʍôиɠ cô khẽ gãi, sau đó đẩy qυầи ɭót bị lõm vào khe suối nho nhỏ ra, một đường mò tới huyệt nhỏ kia.
Ngón tay có vết chai mỏng lập tức được phủ đầy chất lỏng dinh dính, cảm xúc cực kỳ ướt át truyền tới, Giản Mặc Thư thấp giọng cười thành tiếng: "Còn nói không có? Miệng nhỏ đã chảy thành lũ rồi, đã nghĩ đến bị anh nào làm vậy?"
Ngón tay tách mật huyệt non mềm ra, đi tới xâm nhập vào bên trong một đoạn, người đàn ông còn chưa có động tác gì thì cái miệng nhỏ đã lập tức mấp máy phần thịt trai mềm mại, quyến rũ ʍút̼ lấy vật lạ tiến vào, không được bao lâu, ngón giữa thon dài đã bị nuốt toàn bộ vào bên trong hành lang chật hẹp.
Người đàn ông nhẹ nhàng cắm ngón tay vào vách tường mẫn cảm lộ ra giữa hai chân cô, cảm thán nói: "Cả ngón tay cũng siết chặt như vậy, xem ra là đói bụng lắm rồi, bao lâu không bị đàn ông chơi rồi hả?"
"A..."
Du Họa than nhẹ một tiếng, người đàn ông vào vai cực tốt khiến cô cảm giác như lúc này cô đang thật sự bị một người đàn ông hư hỏng lạ lẫm tấn công, mà cô vì sự ngứa ngáy mãnh liệt xuất hiện trong cơ thể lại hoàn toàn không phản kháng, chỉ thầm muốn dang rộng chân ra mặc anh chà đạp: "Hai, hai ngày rồi..."
"Thảo nào cái miệng nhỏ lại thèm thuồng như vậy." Giản Mặc Thư yêu thương mà nắm lấy quả anh đào của cô: "Vừa khéo, côn thịt của anh đây cũng đã hai ngày không được nếm thử mùi vị mật huyệt, nếu tự em đã chủ động đưa tới cửa xin làm, vậy không có lý nào không thành toàn cho em được đúng không?"
Du Họa đỏ mặt, ra sức gật đầu.
Người đàn ông hài lòng kéo dây buộc trêи cổ cô, kéo áo tắm che trước ngực xuống nhưng vì dây buộc đằng sau lưng còn chưa được cởi cho nên áo tắm màu đen lung lay sắp rơi treo dưới đôi gò bồng đảo, tựa như lột vỏ măng cụt, phần thịt quả màu trắng hiện ra trong không khí, không cần nếm thử cũng biết cắn xuống có nhiều chất lỏng ngọt ngào đến nhường nào.
Anh không chút khách khí cúi đầu ngậm một bên nụ hoa, vừa cắn vừa thè lưỡi ra ɭϊếʍ, bàn tay lớn cũng không chịu để yên, đồng thời cởi hai mảnh dây bên hông cô, lộ ra nơi nào đó no đủ cùng với mật huyệt hồng phấn đang không ngừng hút lấy ngón tay anh.
Cổ tay Giản Mặc Thư thoáng dùng sức, rút hai mảnh che đi vùng hông của cô ra.
Rõ ràng Du Họa còn chưa vào bể bơi vậy mà cái qυầи ɭót tam giác kia lại ẩm ướt như thể mới được vớt ra khỏi nước, bao lấy hai mảnh thịt trai trơn trượt dính đầy chất lỏng, tất cả đều là chứng cứ rõ rành rành cho việc cô đã động tình.
Người đàn ông rút ngón tay ra bên ngoài, muốn thoát khỏi miệng huyệt đang hút chặt, nhưng lại phát hiện ra rất khó khăn, cho nên đã dùng bàn tay vỗ một cái vào ʍôиɠ nhỏ của cô: "Buông ra, có còn muốn côn thịt đi vào nữa hay không?"
Du Họa nghe thấy thế lập tức thả lỏng cơ thể, cực kỳ phối hợp đẩy ngón tay trong cái miệng nhỏ hồng phấn trong cơ thể mình ra ngoài, cũng duy trì tư thế này kéo căng hai đùi thành chữ M, thân thể ngửa ra sau khiến cho mật huyệt mở rộng hướng về phía cự vật đã đứng thẳng giữa hông người đàn ông kia.
"Muốn~ muốn gậy thịt tiến vào ~"
"..." Người đàn ông nghiến răng, hung dữ nhìn chằm chằm vào cô gái nhỏ trước mặt đang vặn vẹo eo chờ người tới yêu thương, quyết định dạy cho cô một bài học.
Anh giật mạnh quần bơi xuống bộc lộ côn thịt cứng đến mức sắp làm rách cả vải.
Cự vật to lớn màu đỏ tím đột ngột vươn thẳng lên từ trong bụi cỏ đen rậm rạp, quy đầu cọ qua mật huyệt gần trong gang tấc dựng thẳng lên trời, gân xanh chằng chịt quấn quanh lấy gậy thịt tráng kiện, theo hô hấp của người đàn ông mà di động lên xuống tựa như con rắn, hai túi tinh phình to ở phía dưới, bên trong chứa đầy dịch trắng đậm đặc, chỉ chờ mã mắt mở sẽ bắn ra toàn bộ, rót vào bên trong mật huyệt no đủ kia.
Du Họa chỉ nhìn gậy thịt mà người đã mềm nhũn, cô kéo hai mảnh thịt trai rộng ra, đang chuẩn bị tiếp nhận vật nam tính cắm vào thì lại bị người đàn ông ôm lên, bỏ vào phao bơi đã được thổi căng đang nổi trêи bể bơi.
Trước ánh mắt khó hiểu của cô, Giản Mặc Thư buông cô ra quay người về phòng ngủ, lúc quay lại trong tay có kẹp một thứ gì đó nho nhỏ.
Người đàn ông xé mở túi hình vuông, lấy vòng cao su hình cầu bên trong, nắm lấy phần đầu chụp lên quy đầu rồi sau đó chậm rãi trùm lên gậy thịt.
Lớp màng cao su mỏng được cuộn lại bị bàn tay lớn của người đàn ông kéo dọc theo gậy thịt thẳng tắp, côn thịt dữ tợn ban đầu lập tức được mặc áo mưa vào, trêи quy đầu có gắn một loạt viên bi nhỏ sắp xếp trật tự, thân gậy có hoa văn hình xoắn ốc tỉ mỉ bao quanh, không khó tưởng tượng lúc nó xông vào bên trong mật huyệt chặt chẽ sẽ mang đến kɧօáϊ cảm nhiều đến thế nào.
Người đàn ông thả người vào trong bể bơi, hai tay dùng sức chống một cái đã trèo lên trêи phao bơi, nằm trêи người cô, quy đầu chống lên mật huyệt đã mở rộng: "Không phải muốn côn thịt ư? Anh cố ý vì em tăng thêm chút gia vị đặc biệt, hôm nay sẽ cho cô em ăn no nê."
Du Họa cắn môi, nhìn côn thịt có hình dạng đáng sợ kia, mật huyệt không kìm nổi mà co rút lại, cô lặng lẽ dịch người trượt về phía sau, cố gắng thoát khỏi sự khống chế của người đàn ông: "Không, không cần nữa..."
Giản Mặc Thư nắm lấy mắt cá chân của cô cứng rắn kéo cô về dưới thân mình: "Biết sợ rồi ư? Nhưng bây giờ không phải do em nữa rồi."
Anh tách hai chân cô ra, đặt sức nặng nửa người trêи lên cô, hạ thấp hông xuống, vật cứng nam tính vừa thô lại vừa to nhắm ngay nơi giữa chân đang tràn đầy mật dịch của cô đâm vào.
Quy đầu phình to chậm rãi đâm vào bên trong mật huyệt, viên bi nhỏ được sắp xếp ngay ngắn trêи áo mưa cũng theo đó chen vào trong, dày đặc cọ xát với vách tường thịt hồng nhạt, chạm đến cả điểm mẫn cảm che giấu dưới nếp uốn mà ngày thường khó có thể chăm sóc tới, cẩn thận nghiền nát một phen khiến mật dịch còn sót lại ở bên trong cùng với dòng nước lũ ở tận sâu cùng men theo kẽ hở của bi nhỏ ra khỏi miệng huyệt.
Côn thịt thế như chẻ tre xông thẳng về phía trước, để lại quỹ đạo nhẹ nhàng trêи miệng huyệt mềm mại, nhưng chờ toàn bộ quy đầu chui vào sâu bên trong vách tường thịt, từng vòng xoắn ốc siết chặt đã tiếp nối nghiền ép qua, san bằng dấu vết lúc trước, chà xát hoa huyệt sâu thẳm đến nhẵn nhụi lại thông suốt, trải đường cho thứ to lớn lộ ra bên ngoài ở đằng sau.
"Ưm... a a... không... ưm..."
Du Họa thẳng người, bắp chân trắng nõn buông thõng xuống bên ngoài phao bơi ngâm vào trong nước bể, theo từng tấc gậy thịt của người đàn ông tiến vào nhẹ nhàng lay động mặt nước gợn lên từng cơn sóng lăn tăn.
Đây là lần đầu tiên cô trải nghiệm loại áo mưa tình thú này, vật cứng nam tính chỉ nhẹ nhàng tiến vào một chút, huyệt nhỏ vô cùng mẫn cảm của cô đã cho phản ứng mãnh liệt.
Kɧօáϊ cảm như thủy triều lan ra toàn thân, một tia lý trí còn sót lại trong đại não giãy dụa truyền tín hiệu mệnh lệnh xuống phía dưới rằng phải rời xa những viên bi nhỏ kia, nhưng miệng huyệt lại theo phản xạ có điều kiện khi dị vật xâm nhập mà co rút lại, kéo côn thịt tiến vào sâu trong lòng hoa huyệt yếu ớt, kɧօáϊ cảm càng thêm mãnh liệt, cơ bắp căng cứng hoàn toàn không có cách nào thả lỏng, đại não càng kháng cự thì thân thể lại càng dây dưa.
Thật vất vả đợi đến khi gậy thịt của người đàn ông đi vào tận sâu trong, lấp đầu nơi giữa hai chân cô, kɧօáϊ cảm tê dại như bị điện giật mới hơi tạm ngưng lại, Du Họa vừa thở dài một hơi lại nghe thấy tiếng cười khẽ xấu xa của người đàn ông:
"Có phải em thả lỏng quá sớm hay không?"
Du Họa còn chưa kịp phản ứng, hai tay người đàn ông đã nắm vai cô, ʍôиɠ hẹp đột ngột rút về đằng sau, anh cong eo lên lấy đà sau đó mạnh mẽ đâm vào, ưỡn hông thẳng băng cắm vào.
"Ưm a a ---"
Những viên bi nhỏ kia theo sát vật cứng mà khuấy đảo thật sâu bên trong vách tường thịt, trắng trợn phá hoại mật huyệt, chúng nó được nếp uốn có lòng tốt thu nhận vén lên tầng tầng lớp lớp, tựa như gai ngược lật hết tất cả nếp uốn tận cùng chưa từng được chạm tới, nới lỏng cả trong lẫn ngoài mấy lần. Vân hình xoắn ốc ở thân gậy liên tục ma sát viên trân châu mềm mại, ma sát sinh ra nhiệt lượng khiến nơi mật huyệt chật hẹp nóng lên nhanh chóng, khiến cả người cô cũng nóng rực lên.
Quy đầu của người đàn ông ngạo nghễ ngẩng lên phá tan miệng đáy huyệt, liên tiếp oanh tạc vào đáy huyệt của Du Họa, viên bi gồ lên lập tức tàn sát bừa bãi phần thịt non mềm nhất trong cơ thể người con gái, đâm bừa bãi trái phải, xoay tròn cọ xát các kiểu, khiến nơi giữa chân cô không chịu nổi mà run rẩy, tiết ra mật dịch bừa bãi.
Du Họa vốn tưởng rằng lần tiến vào khi nãy đã là tra tấn cực hạn rồi, không ngờ lúc này mới là sự bắt đầu của cuộc sa đọa.
Người đàn ông không ngừng rút ra đút vào phần hông, mỗi lần đều đâm đến nơi sâu thẳm nhất, phao bơi nhẹ cũng theo tần suất của người đàn ông mà lay động, tạo nên gợn sóng kịch liệt trêи mặt nước, tựa như một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trong biển rộng bao la bát ngát, chịu đựng sự tập kϊƈɦ của trận mưa to gió lớn.
Phao bơi vốn đã gắng gượng chịu đựng thể trọng của hai người nên không chịu nổi sức lực quá mạnh mẽ, phần đuôi phao nhẹ nhàng chìm xuống nước, cả khối phao bị dồn nghiêng khiến một bên nổi cao lên, tình hình tràn ngập nguy cơ.
"Chậm, chậm một chút... ưm a..." Nước bể bơi đã ngập lên đầu gối, Du Họa vừa phải tiếp nhận sức lực đáng sợ dưới thân lại vừa phải để tay sau lưng nắm lấy mép tấm phao bơi, muốn ngăn cản thân thể rơi xuống nước.
Giản Mặc Thư lại không chậm động tác đi chút nào, tiếp tục liều lĩnh mà đâm về phía trước, chỉ là lúc Du Họa trượt xuống dưới theo hướng phao bơi thì lại nắm lấy eo cô, hai chân dừng lại giữ lấy hông cô từ phía sau tiếp tục làm.
Suốt quá trình mật huyệt và côn thịt của hai người vẫn luôn kết hợp chặt chẽ với nhau, chỉ là Du Hoa hoảng sợ không khỏi siết chặt huyệt nhỏ, tự nhiên bị gậy thịt kϊƈɦ thích đến run rẩy một trận.
Nước bể bơi sâu một mét tư, Giản Mặc Thư cao một mét tám mươi đứng dưới đáy bể, nước chỉ ngập đến lồng ngực anh, ôm cô làm cực kỳ thoải mái, nhưng Du Họa bị anh ép buộc giam trước ngực, chạm không tới sàn đáy, chỉ có thể treo cả người trêи người anh, thân thể theo động tác ra vào của anh mà lên xuống.
Người đàn ông thành thạo ưỡn ra chuyển động phần hông, quy đầu từng bước từng bước đâm vào tận sâu thẳm nơi giữa hai chân, đâm cho miệng huyệt đến mềm nhũn.
Anh cúi đầu cắn khóe môi khẽ vểnh lên của cô: "Huyệt nhỏ được làm có sướиɠ hay không?"
Du Họa khó chịu ngửa đầu ra, bị người đàn ông tấn công từ hai phía trêи dưới chỉ có thể lẩm bẩm phát ra giọng mũi, cô vòng quanh cổ anh, hai chân liên tục quấn ngang hông anh khiến cho mật huyệt siết côn thịt càng lúc càng chặt.
Giản Mặc Thư nhìn dáng vẻ phóng đãng của cô, lập tức phủ lên ʍôиɠ cô dùng sức áp sát về phía bụng mình, cứ dừng lại một chút lại nhún mạnh mẽ và hung dữ hơn.
Rất nhanh, cô gái nhỏ trong ngực đã bị làm tới mức ngoan ngoãn tiết ra mật dịch, dựa vào bên người anh nghỉ ngơi, giọng nói khàn khàn chỉ có khi cơn hoan ái vừa mới qua đi: "Đừng..."
"Không được đừng, anh còn chưa thoải mái đâu..."
Bàn tay lớn xoa một cái bánh bao nhỏ mềm mại trước ngực cô, lòng bàn tay ấm nóng chụp lên nụ hoa đỏ tươi, năm ngón tay nặng nề nhào nặn bầu ngực sữa trắng như tuyết.
"Đeo thứ đó vào thậm chí còn không có cảm giác đang làm em." Người đàn ông nhẹ nhàng gặm cắn lỗ tai cô, tự ý ra quyết định: "Chúng ta lại làm thêm lần nữa."
Anh ôm cô đi vài bước, giữ cô trêи vách thành bể bơi, cong eo lên rồi rút côn thịt vẫn dựng thẳng đứng y nguyên, hai tay duỗi xuống dưới nước lột bỏ áo mưa ra quẳng lên bờ, sau đó nắm eo cô, quay người cô lại để cô đưa lưng về phía anh vểnh ʍôиɠ lên.
Gậy thịt nóng hổi lại một lần nữa đút vào, là dáng vẻ vách tường thịt quen thuộc nhất.
Nhưng huyệt nhỏ bị côn thịt đeo áo mưa tình thú làm qua lại trở thành chim sợ cành cong, vật cứng nam tính thô to vừa đi vào, mật huyệt mẫn cảm đã lo sợ mà co rút lại, xoắn chặt lấy cự vật, muốn xâm nhập vào bên trong quả thực còn gian nan hơn vừa nãy nhiều.
"Đừng kẹp!" Giản Mặc Thư bị huyệt nhỏ hút chặt đến mức da đầu run lên một trận.
Du Họa tủi thân nói: "Em không khống chế nổi... hu hu..."
"Vậy thì mở chân rộng ra một chút!"
Người đàn ông thở dốc, nhéo hông cô, nhẹ nhàng vặn vẹo ʍôиɠ hẹp, rồi để côn thịt xoay tròn biên độ nhỏ trong vách tường thịt, gân xanh chà xát vách thịt chặt chẽ, quy đầu cực lớn mở rộng sức chứa, cứng rắn đào ra một một vòng khe hở ở nơi sâu thẳm nhất giữa hai chân đang mở rộng.
Cảm nhận được hoa huyệt hơi nới lỏng ra, người đàn ông nắm bắt cơ hội dùng sức đâm vào, làm cho toàn bộ vật cứng thô dài đi vào. Phần hông lập tức bộc phát sức lực kéo nước bể bơi cùng với hai hòn bi cùng nhau vỗ vào tầng tầng lớp lớp của mảnh thịt trai mềm mại, phát ra tiếng vang thanh thúy, tựa như chiếc chìa khóa cắm vào trong ổ khóa phù hợp, mỗi chỗ gân xanh nổi lên trêи gậy thịt là khía răng tinh vi, chặt chẽ khảm vào bên trong khe hẹp của mật huyệt, chỉ cần nhẹ nhàng xoay là có thể mở ra cánh cổng của sự kɧօáϊ cảm.
Du Họa dựa vào mặt sàn bên cạnh bể bơi, ánh mắt mê mang thừa nhận gậy thịt mạnh mẽ của người đàn ông tựa như trút lửa nóng.
"A a... Nước... nước vào..."
Một chút nước bể lạnh buốt theo côn thịt đi vào bên trong vách thịt, lạnh đến mức khiến Du Họa run rẩy, nhưng sự lạnh buốt này không duy trì được bao lâu, lập tức biến thành nóng cháy khi côn thịt điên cuồng va chạm bên dưới, trộn lẫn với dịch thể dinh dính bên trong, cuối cùng không tách ra nổi mà bị côn thịt mang theo mật dịch đi ra nhanh chóng cùng nhau hòa vào trong nước, khiển cho tất cả nước bể trộn lẫn một chút ngòn ngọt.
Làn sóng do hai người gây ra liên tiếp táp vào thành bể, chung quanh ngập tràn nước bể lạnh buốt, chỉ có người đàn ông sau lưng và côn thịt là nóng như lửa, thể hiện rõ ràng sự có mặt của chúng với Du Họa, khiến giờ phút này cô chỉ có thể đằm chìm trong thế giới giác quan mà anh sáng tạo ra.
Không biết qua bao lâu, vật nam tính chôn sâu trong mật huyệt giật giật, mã mắt mở rộng, quy đầu chống lấy miệng huyệt bắn một lượng tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đậm đặc vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô, nóng bỏng đến mức Du Họa hét ầm lên.
Tϊиɦ ɖϊƈh͙ tích tụ lại cả hai ngày cuối cùng cũng bắn ra ngoài, Giản Mặc Thư thoải mái đến mức giãn cả mặt mày, anh đè thấp cơ thể vẫn luôn dán lên lưng Du Họa, cùng cô bình tĩnh lại nhịp tim đập nhanh dữ dội.
"Bể bơi... bị chúng ta làm ô uế..."
Đại não chầm chậm tỉnh táo lại, Du Họa mới nhớ đến chuyện này, bọn họ làʍ ȶìиɦ trong bể bơi dữ dội như vậy, những phần dịch trong mật huyệt chắc chắn cũng chảy vào trong nước rồi.
"Làm ô uê thì làm ô uế, trong tiền thuê khách sạn đã bao trọn phí làm sạch bể bơi rồi." Giản Mặc Thư đứng thẳng gánh vác trách nhiệm, cười khẽ bên tai cô: "Người ta đã sớm ngờ tới sẽ có khách làm loạn ở chỗ này rồi."
"..." Sắc mặt Du Họa đỏ bừng, được Giản Mặc Thư ôm lên bờ.
Một chiếc khăn lông bao lấy thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của hai người, cằm Du Họa đặt lên vai Giản Mặc Thư, đôi mắt rủ xuống nhìn bộ bikini và miếng lót ngực bị trượt xuống trôi trêи mặt nước tự lúc nào.
Bikini màu đen trong nước bể xanh lam hết sức gây chú ý cho người khác, giống như một lá cờ nhắc nhở cô sự tình kịch liệt vừa xảy ra ở nơi này.
Cô oán hận cắn bên gáy người đàn ông: Mấy ngày còn lại cô thậm chí không muốn đi một bước tới cái bể bơi này một lần nữa!
***
Giản Mặc Thư: Đổi bikini của cô thật là một quyết định chính xác.
Bể bơi (lã chã - chực khóc): Tôi đã bị ô uế!!! (>_
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");