Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ
  3. Chương 7
Trước /45 Sau

Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Chương 7

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Chọn ra 5 lá bài, có một con già, rút được con già thì thì sai khiến những người còn lại làm bất cứ cái gì cũng được, mệnh lệnh của Vua là không thể làm trái, Hựu Nhi đã hiểu chưa?”

“Hả? Vậy không phải cũng đâu có khác gì trò nói thật lòng kia...”

Tảm Hựu Nhi cảm thấy mình dường như lại nhảy vào một cái hố.

“Đúng là rất giống, nhưng mà nó không quy định ai giữ con bài nào thì mới bị phạt, hơn nữa mệnh lệnh này có thể có nhiều mặt, so với trò nói thật lòng thì không có hạn chế nhiều thứ, không phải càng thú vị sao?”

“Nhưng mà...”

“Bây giờ đến phiên con già được ra mệnh lệnh, không phải Hựu Nhi từ nãy đến giờ đều rất hay rút được con già hay sao?”

Tống Loan cắt ngang lời Tảm Hựu Nhi nói, từng bước từng bước một, kéo cô vào trong cái bẫy đã được đào sẵn.

“Đúng rồi... hơn nữa bây giờ còn chưa đến 7 giờ 30, cách lúc đi ngủ còn rất sớm, bây giờ không có điện thoại thì làm cách nào để giết thời gian bây giờ?”

Giang Thái Nhiên đứng bên cạnh cũng cầm một cái xẻng đào hố, từng bước dụ dỗ, hướng cô về phía vũng bùn lầy.

“... Được rồi, tôi chỉ chơi đến 10 giờ thì phải đi ngủ đấy, nếu lúc đó bên ngoài vẫn còn mưa.”

Tin tưởng bản thân mình sẽ không thua nữa, Tảm Hựu Nhi đã âm thầm suy nghĩ trong lòng về kế hoạch nếu mình lấy được con già, thì sẽ trả thù bọn họ thế nào...

Vì thế bọn họ tiếp tục trò chơi, Kha Hoằng Danh vì lúc nãy nhìn cô bị phạt, quần đã cởi còn chưa mặc lại, nhưng bởi vì có bàn học che khuất cho nên Tảm Hựu Nhi không nhìn thấy tình trạng của hắn là như thế nào.

Nhưng Hàng Tễ Duẫn ngồi bên cạnh hắn thì thấy rất rõ ràng, khi Tảm Hựu Nhi quyết định đồng ý chơi trò làm Vua, thứ to lớn vốn dĩ đã bị kiềm chế chặt chẽ của hắn, lại bắt đầu bành trướng lên.

Hàng Tễ Duẫn cặp mắt nheo lại một chút, không biết hắn đã động tay động chân gì trên mấy lá bài, mà kế tiếp ba ván trò chơi làm Vua đều là Kha Hoằng Danh thắng.

Kha Hoằng Danh không thích chơi ác như bọn họ, mệnh lệnh chỉ như nhạc dạo đều tương đối dễ làm, tuy rằng hắn đã nghe nhiều những loại yêu cầu nhạy cảm kia, nên mới trong khoảnh khắc Tảm Hựu Nhi lựa chọn đồng ý chơi thì nháy mắt liền nhớ tới cảnh tượng mà mình từng được xem người khác chơi trước đây, bên dưới cũng nổi lên phản ứng.

Cho nên, hắn mới có thể ra lệnh lung tung không thú vị, kiểu như bắt con ách và con ba gập bụng hít đất, con heo đi dầm mưa nửa phút...

Chỉ là thấy Tảm Hựu Nhi ngáp một cái có vẻ hết sức nhàm chán, hắn liền thay đổi một ý tưởng.

“Lại là Kha Hoằng Danh làm Vua nữa sao, lần này cậu định ra lệnh gì?”

Giang Thái Nhiên là người bị hại dầm mưa, nhưng hắn không để bụng chút nào đối với chuyện này, chỉ hết sức thoải mái cởi áo ướt ra, tiếp tục chơi.

“Lần này mệnh lệnh là, con ách phải múa thoát y... cởi đến quần lót là được.”

“A a! Thằng nhóc Kha Hoằng Danh cậu cuối cùng cũng thấu hiểu rồi sao, từ nãy giờ đều là mệnh lệnh vớ vẩn!”

Giang Thái Nhiên hưng phấn kêu lên, vô cùng chờ mong Tảm Hựu Nhi múa thoát y.

Còn vì sao hắn lại xác định con ách chính là Tảm Hựu Nhi cầm à? Bởi vì hắn biết Kha Hoằng Danh và Hàng Tễ Duẫn đều hai tên khốn kiếp về chơi bài gian trá, nếu bọn họ muốn động tay động chân gì thì vô cùng đơn giản.

Huống hồ người nọ cũng không phải gay, không thể nào muốn nhìn một trong các nam sinh bọn họ nhảy thoát y cả.

Tảm Hựu Nhi quả nhiên lập tức đỏ mặt, cô mím chặt môi, đặt lá bài lên trên bàn rồi ngập ngừng nói:

“Tôi… tôi không biết múa thoát y, có thể đổi một mệnh lệnh khác không.”

Kha Hoằng Danh vốn chỉ muốn trêu chọc cô một chút, nhưng nhìn thấy thái độ khiếp sợ lại e ngại của cô thì có hơi hối hận, tuy rằng hắn vẫn luôn khắc khẩu với cô, nhưng hắn thật sự rất thích Tảm Hựu Nhi.

Chỉ là lời đã nói ra rồi, nếu rút lại thì có vẻ rất mất mặt, hơn nữa sẽ làm cho cô nghi ngờ, phát hiện ra chuyện khác, sau khi suy nghĩ vài giây, hắn nói:

“Vậy thì đơn giản thôi, cậu chỉ cần từ từ cởi quần áo ra là được, cởi đến khi chỉ còn lại đồ lót thì có thể mặc vào. ”

Tim cô đập rất nhanh, hết sức tức tối vì sao con ách này nãy giờ không xuất hiện, bây giờ lại trời xui đất khiến chạy tới chỗ mình.

Cô bắt lấy góc áo xoa nhẹ mấy cái, rồi đứng dậy.

Bỏ đi, cứ bất chấp hết, e ngại như thế cũng không phải là phong cách của cô, mặc kệ hắn đưa ra mệnh lệnh gì cứ làm theo là được. Dù sao các cậu có giỏi thì đừng để tôi bắt được con già, nếu không xem tôi làm sao dạy dỗ các cậu!

Trong lòng đã nắm chặt thành một quả đấm, Tảm Hựu Nhi âm thầm thề thốt.

“Tôi đứng đâu cởi đây?”

Cô đi được vài bước mới nhớ ra vấn đề này, có phải là tự mình tìm một chỗ hay không?

“Ở trên bục giảng, chỗ trống bên phải.”

Nơi đó là chỗ dễ nhìn nhất.

Vì thế Tảm Hựu Nhi đứng trên bục giảng, đưa tay cởi nút áo khoác, cô nhìn bốn anh chàng đang xem trò vui bên dưới, nhẫn nhịn không nói gì, tiếp tục cởi quần áo.

Dục vọng của Kha Hoằng Danh đã phình to đến mức không chịu nổi, sự yêu thích của hắn dành cho Tảm Hựu Nhi đã có từ lúc bọn họ vừa mới vào học cao trung, cô là một cô gái vô cùng đáng yêu, dùng một từ để hình dung chính là loli, hắn bẩm sinh đã thích những cô gái có phong cách như vậy.

Nhưng không phải tất các các cô gái loli hắn đều thích, mấy người bạn bên cạnh hắn đổi bạn gái liên tục, nhưng hắn vẫn giữ mình trong sạch không phải là vì không thích con gái hoặc là không lên được, mà chỉ là hắn không thích loại con gái đeo bám theo mình mà thôi.

Tảm Hựu Nhi có tính trách nhiệm rất cao, làm bất cứ việc gì cũng hết sức độc lập, còn có tính cách thoải mái hào phóng, bất cứ một thứ nào cũng có thể đi sâu vào lòng hắn.

Nếu nói rằng cô cuối cùng có chỗ nào làm hắn có ấn tượng sâu nhất...

Nhất định là cái lần mà cả nhóm sau khi cùng làm bài xong, thì đến nhà ăn dùng bữa tối, cô ấy tầm mắt nhìn thấy bạn trai mình phản bội nhưng không lập tức xông tới gây rối, mà còn ngăn cản Giang Thái Nhiên và Tống Loan đang định đến nói chuyện thay cô.

Cho đến khi cô gái bên cạnh anh chàng kia đi khỏi, cô ấy mới chậm rãi đi đến trước mặt anh chàng kia rồi ngồi xuống nghe hắn ta ấp úng giải thích mình và bạn bè chỉ đến đây chơi, sau đó cô ấy chỉ cười cười đưa ảnh chụp anh chàng và cô gái kia đang hôn môi cho hắn ta xem.

Nhân lúc anh chàng kia còn đang á khẩu chưa trả lời được gì, thì lập tức kéo sợi dây chuyền tình nhân trên cổ hắn ta xuống, cùng với sợi dây trên cổ mình ném vào thùng rác, cuối cùng hung hăng dẫm lên chân anh chàng kia một cái, rồi xoay người kéo bốn người bọn họ bỏ đi.

Tình huống lần đó thực sự có hơi khôi hài, nhưng cũng làm hắn nổi lên sự kính trọng dành cho Hựu Nhi.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy bạn trai phản bội mà cũng có thể giữ được bình tĩnh như vậy, hơn nữa còn chụp lại chứng cứ không cho người ta một cơ hội ngụy biện nào, rồi sau đó tiêu hủy đi kỷ vật tình yêu duy nhất.

Quan trọng nhất chính là đối với kẻ thứ ba phá hoại tình yêu của mình cô ấy không hề chửi rủa ầm ĩ, có lẽ cô ấy nghĩ rằng cô ta cũng là người bị hại cho nên muốn giữ lại mặt mũi cho cả ba người, cũng không tạt nước mà chỉ đá mấy cái dưới bàn.

Đến với nhau một cách quang minh chính đại và lúc chia tay cũng hết sức nhẹ nhàng thoải mái.

Lúc trước khi yêu nhau thì đối xử tốt với anh chàng kia hết mức, bây giờ nói chia tay thì chia tay, cũng là một loại bản lĩnh. Một cô gái dám yêu dám hận như vậy, hắn làm sao có thể cự tuyệt được.

Hắn thường xuyên xem cô là đối tượng những lúc tự an ủi, ảo tưởng vô số lần về cảnh cô cởi quần áo ra, bây giờ có thể ngồi trong phòng học xem cô chậm rãi cởi, có trời mới biết hắn muốn cô đến mức nào.

Giang Thái Nhiên trực tiếp đặt ghế ngồi ở phía trước cách cô chỉ một khoảng cách ngắn, nghiêm túc thưởng thức, Hàng Tễ Duẫn cũng hiếm khi ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm.

Tảm Hựu Nhi đỏ mặt, kéo áo khoác xuống từng chút từng chút một, áo khoác đã cởi ra hảo đặt trên bục giảng, bốn người bọn họ cũng không ngờ rằng áo mà cô mặc hôm nay lại là khoá kéo sau khi kéo xuống thì cũng chỉ còn lại nội y.

Bầu ngực đầy đặn hếch cao bị áo lót mỏng manh bao bọc, tuy rằng không phải rất to, nhưng cũng vô cùng có điều kiện.

Phòng học chỉ mở một bóng đèn trên bục giảng, ánh sáng trắng chiếu xuống cơ thể cô có vẻ da thịt càng thêm trắng trẻo mịn màng, xương quai xanh rõ rệt, eo nhỏ thon thon, một tay là có thể ôm hết.

Bụng cô không có một chút thịt thừa nào, dù rằng điểm này lúc học bơi thấy cô mặc áo tắm bó sát người thì cũng đã đã biết, nhưng mà lúc nhìn thấy thực sự, vẫn khiến người ta nhịn không được phải nín thở.

Tảm Hựu Nhi chậm rãi kéo khóa kéo xuống lộ ra nội y, cảnh tượng kia trong mắt bốn anh chàng này chính là động tác chiếu chậm tối đa.

Vai ngọc nửa lộ phía sau chậm rãi hiện ra, toàn bộ vai liền hiện ra trước mặt bọn họ, cổ trắng ngần không có một nếp nhăn nào, nhìn nghiêng còn có vẻ rất nhỏ, cho người ta một loại cảm giác tinh thần thoải mái thanh tân.

Dáng người cô không gầy, đại khái là vì thường xuyên tập luyện cho nên vô cùng cân xứng, cánh tay tinh xảo, lúc buông ra cũng không có chút thịt thừa nào.

Đặt áo sang một bên, Tảm Hựu Nhi bắt đầu kéo váy xuống.

Bởi vì loại lưng thun, cho nên không cần cởi nút, chỉ cần túm lấy kéo thẳng xuống là được, bên hông có dấu vết hằn trên da rất nhỏ hơi ửng đỏ.

Khi váy được kéo xuống đầu gối, cô cong người lấy chân ra khỏi váy, tư thế này khiến cho bốn chàng trai bên dưới mở rộng tầm mắt, bộ ngực nặng nề hạ xuống, càng hiện ra tròn trịa và đầy đặn.

Giang Thái Nhiên ngồi ở hàng đầu nhìn đến nỗi hai mắt đều đỏ.

Hai chân thon dài thẳng tắp, quần và áo lót là một bộ in hoa anh đào hồng nhạt, quần lót còn thiết kế đặc biệt tôn nơi riêng tư, cho nên chỗ đó có các cánh hoa điểm xuyến bao bọc.

Toàn bộ dáng người cong chữ S của mình cứ thế bị bọn họ xem hết, Tảm Hựu Nhi có hơi không tự nhiên, cô che ngực lại:

“Như vậy đã được chưa?”

Bốn anh chàng im lặng không nói, một lát sau, Kha Hoằng Danh lên tiếng:

“Mặc vào đi.”

Tiếng nói nhẹ đến nỗi gần như không nghe thấy.

Quảng cáo
Trước /45 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính

Copyright © 2022 - MTruyện.net