Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Anh ta khoác lấy vai cô, hơi thở ấm nóng phả ra trên mặt cô, đôi mắt tà ác kia, ánh mắt lạnh lẽo trực tiếp đi thẳng vào trong mắt cô.
Tô Noãn Noãn toàn thân cứng đơ, không phải vì Hàn Dật Thìn đột nhiên tiến lại gần, mà là vì lời nói của anh ta đã đạt đến trọng tâm.
Cô đúng là không có nhà mà về!
Nếu như Hàn Cảnh Thìn không ở trong tay anh ta, cô đã có thể rời khỏi Ninh Nam, đem theo chỗ cổ phần sáu mươi phần trăm đó, mở cuộc họp cổ đông.
Song cô lại không thể, cho nên đành nghe theo sự định đoạt của anh ta.
“Sau khi cô ra viện, hắn không phải đối với cô rất tốt sao?”
Anh ta thấy cô trầm lặng, hỏi một cách đầy ý nghĩa.
Tô Noãn Noãn thu lại tư tưởng, nhìn khuôn mặt đang tiến lại gần sát kia.
Khuôn mặt giống hệt Hàn Cảnh Thìn, lại chính là căn nguyên hủy hoại hạnh phúc của cô.
“Được, tôi đáp ứng anh, bây giờ dẫn tôi đi gặp anh ấy.”
Cô cuối cùng cũng quyết định, vẫn là đáp ứng với điều kiện của anh ta.
“Tốt lắm.”
Anh ta buông vai cô ra, đứng dậy, đến bên bàn làm việc cầm điện thoại lên.
“Vi Điềm, đánh một bản chuyển nhượng cổ phần, hai mươi lăm phần trăm cổ phần của Tô Noãn Noãn.”
Tô Noãn Noãn đột nhiên từ sofa đứng dậy, nhanh chóng bước đến bên bàn làm việc, ngắt điện thoại.
“Tôi nhất định phải gặp được anh ấy mới ký tên!”
“Hôm nay cô không gặp được, tôi phải sắp xếp đã.”
Anh ta không bằng lòng với hành động vừa rồi của cô, ánh nhìn rơi trên mặt cô càng lúc càng nặng nề.
“Sắp xếp, nhanh nhất là đến lúc nào.”
Cô cũng không lùi bước, lại lo lắng về bên Ninh Nam rồi sẽ khó mà đi đâu được.
“Cô lo lắng điều gì? Ninh Nam bây giờ không phải đã trả lại tự do cho cô rồi sao?”
“Cho nên anh sớm nhất là bao giờ thì xong?”
“Buổi chiều ngày kia, cô ký tên xong sẽ đi, quyết không nuốt lời.”
Anh ta nghiêm túc nói.
“Được, chiều ngày kia gặp.”
Cô cầm lấy túi xách, xoay người muốn rời đi, lại đột nhiên bị anh ta giữ lấy, kéo quay trở lại, va vào ngực anh ta, eo bị anh ta giữ chặt.
“Cô vẫn chưa thực hiện nghĩa vụ làm vợ, ít nhất thì cũng có một cái KissGoodbye chứ.”
Anh ta cười cợt, đầu đã cúi xuống.
Tô Noãn Noãn muốn tránh, nhanh chóng quay đầu đi, lại bị anh ta ép đến nằm xuống sofa.
Nụ hôn bá đạo, bừa bãi cướp bóc, kỹ thuật điêu luyện.
Tô Noãn Noãn chỉ cảm thấy trận trận hàn ý rơi trên môi cô, kéo dài đến tận sâu trong tim.
“Dật Thìn, tài liệu anh … “
Hạ Vi Điềm ngây ra, tim, phút chốc nứt ra một vết lớn.