Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lam Mặc vốn là cao thủ tình trường, đối với mặt này lại càng chú trọng tới tình cảm cùng kỹ thuật, nếu không, lúc đó cũng không làm ra hành động khác người như vậy để Tô Noãn Noãn trở thành thiên thần gãy cánh.
Hạ Vi Điềm lại là một nữ nhân hiểu được vô số đàn ông, do yêu cầu của nghề nghiệp, đối với mặt này, cũng là đã tìm người “súng thật đạn thật” mà rèn luyện qua.
Cho nên, một người là cao thủ tình trường, một người lại vô cùng hồn xiêu phách lạc.
Hai người họ nhanh chóng hòa hợp, lại thêm vào đã từng có một lần tiếp xúc thân mật, rất thông thạo, nhanh chóng tìm được điểm mẫn cảm trên người đối phương.
Có điều mặc dù lúc này Lam Mặc vẫn đang có chút do dự, song thật chẳng dễ gì gặp được một cô gái hợp cạ như vậy, bản tính bộc lộ ra, trong đầu bắt đầu nghĩ ra chiêu thức để có trò vui.
Anh ta trực tiếp ôm ngang lấy Hạ Vi Điềm, trong mắt lóe ra ánh sáng ám muội,
“Vào phòng tôi, có trò vui, người như cô nhất định sẽ thích.”
Hạ Vi Điềm hiểu ý, rất nhiều người đàn ông vào lúc này đều thích thêm vào một vài dụng cụ giúp hưng phấn hơn, cô nghĩ Lam Mặc chắc cũng vậy.
“Được a.”
Cô ta đáp lại rất vui vẻ, dường như cũng đang rất muốn được hưởng thụ một bữa tiệc linh đình của giác quan.
“Có điều, đợi chút … … Tôi cầm túi đi cùng, lát nữa có lẽ Tô Noãn Noãn sẽ gọi điện tới.”
“Được … … ”
Làm việc với một cô gái thẳng thắn thế này cũng là một việc rất vui, không cần cố ý để lấy lòng hay ép buộc, cô ta sẽ cố gắng hết sức để phối hợp với anh, hơn nữa kỹ thuật đương nhiên không thể làm anh thất vọng.
Hai người họ bước vào trong phòng, đây là gian phòng Lam Mặc chuyên dùng để hưởng thụ, căn phòng được bày trí rất đặc biệt, bốn mặt đều là gương, đến trần nhà cũng vậy, quả nhiên là rất kích tình.
Hạ Vi Điềm cẩn thận xem xét bốn bề một lượt, thực ra sự bày trí như vậy, làm cô có chút khó khăn khi hạ thủ, bởi vì Lam Mặc có thể từ bất kỳ góc độ nào nhìn thấy nhất cử nhất động của cô ta.
Lam Mặc vứt cô lên giường, nhìn bộ dạng ửng hồng cả khuôn mặt của cô ta, đã muốn được giày vò đến điên cuồng!
“Anh đã đưa bao nhiêu người con gái đến nơi này rồi? Tô Noãn Noãn, có cùng anh chơi qua cái này chưa?”
“Cô ấy, cô ấy sẽ không chơi cùng tôi thế này, cô ấy không như cô, rất thuần khiết.”
Lam Mặc có chút phiền muộn trả lời, ai đã nhìn những bức ảnh kia, nhất định đều cho rằng anh ta và Noãn Noãn đã có quan hệ thân mật rồi, ai biết được Noãn Noãn đối với anh ta, căn bản là không để vào trong mắt, thậm chí lúc anh ta hôn, lại còn nôn nữa.
Nghĩ đến đây, Lam Mặc lại càng thêm phẫn nộ, nhìn cô gái trên giường kia, dùng lực một cái ép xuống, miết chặt lấy cằm cô ta, hôn xuống mạnh mẽ, như muốn cắt nát ra.
Anh ta muốn đem toàn bộ lửa giận đều phát tiết lên thân thể cô ta.
Hạ Vi Điềm kêu nhẹ ra tiếng, phối hợp với động tác của anh ta, âm thanh kiều mị.
Cô đương nhiên rất thông minh, đàn ông mà ôn nhu, cô có thể ôn nhu hơn, đàn ông mà bạo lực, cô cũng hiểu được phải làm sao để đáp lại.
Lam Mặc lại không thể nào nhẫn nhịn được thêm, nghe thấy tiếng thở yêu kiều thấm đến xương cốt của cô ta, thì không còn để ý đến nguy hiểm hay không nữa, chiếm lấy cô ta.
Hai người không hề có tình cảm, dùng thân thể mỗi người để cùng đưa ra phần êm dịu nhất.
Kích tình, có tiết tấu, tự mỗi người tìm lấy một hình ảnh để phát tiết.
Cô ta đem anh ta xem như Hàn Dật Thìn, còn anh ta đem cô xem như Tô Noãn Noãn, hai người họ dùng hết tinh lực của chính mình, dùng thân thể để làm lời hồi đáp chắc chắn nhất đến đối phương.
Hạ Vi Điềm không hề quên nhiệm vụ của mình, mặc dù, cô ta đang rất hưởng thụ sự vui vẻ này. Cô ta đã giết qua không ít người, Lam Mặc, lại là người khó mà có thể thay thế được người mà cô ta cần.
Vì vậy, cô ta có thể cảm nhận rõ ràng trạng thái cảm quan của anh ta … …
Khi sắp đến lúc cao trào, đây là lúc mà ý chí của người đàn ông yếu đuối nhất, cũng là lúc sự phòng vệ là thấp nhất, bởi vì hiện tại hưởng thụ đã lấn át tất cả.
Nghe thấy tiếng gầm trầm thấp của anh ta, Hạ Vi Điềm biết là nên hạ thủ rồi.
Nhanh chóng lấy từ trong túi ra kim tiêm và thuốc mê, lật người một cái, cô trên, anh ta ở dưới.