Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Không được..." tôi lắp bắp lên tiếng, toàn thân ngã rạp xuống đất vì tuyệt vọng.
"Đức vua của tôi..." Kiều My ngược lại trở nên phấn khích, nếu như Vua Quỷ Lust cùng đi tới thế giới của bọn họ, ngược lại khiến cô ta cảm thấy mừng rỡ và may mắn.
Lust trong thân xác Viễn Minh khẽ nở nụ cười quyến rũ, bàn tay đang hút vào sức mạnh hắc ám từ lâu đài.
Tôi không có cách nào để ngăn chặn nghi thức này, hiện tại chỉ bản thân nhân vật chính mới tự cứu lấy chính mình được.
Đúng rồi, sức mạnh niềm tin hay gì đó cũng được!
Tôi phải cổ vũ Viễn Minh không được bỏ cuộc!
"Viễn Minh! Anh biết em đang nghe thấy! Đừng có bỏ cuộc!" tôi gào lên "Em không thể chấp nhận sự dung hợp này được! Em sẽ không còn là Viễn Minh mà anh biết nữa."
"Ôi trời, nhóc con thật sự bị cậu ta ảnh hưởng tới sao? Thật cảm động." Lust bật cười "Nhóc con, nếu ngươi thừa hưởng sức mạnh của ta, ngươi hoàn toàn có thể chiếm lấy cậu ta, từ thể xác tới linh hồn, ngươi sẽ mạnh hơn tất cả những thợ săn mà cậu ta quen biết, ngươi sẽ sống hạnh phúc với những người thân thương, gia đình, bạn bè, người yêu, ngươi đều có thể bảo vệ bọn họ bằng sức mạnh của Vua Quỷ.
Ngươi không nghĩ nên hy sinh một chút sao? Ai mà biết được biến cố lúc nào sẽ ập tới? Ngươi hiện tại đủ mạnh để bảo vệ tất cả bọn họ sao?"
Lust không chỉ dùng tôi làm con mồi, hắn còn đem những người mà Viễn Minh quan tâm ra để dụ dỗ.
Chị gái ruột Viễn Minh, đồng đội, bạn bè cùng lớp,...
Viễn Minh thật sự bị đả động, sự phản kháng cũng trở nên yếu ớt.
Vù vù vù...
Tốc độ hấp thụ năng lượng hắc ám và sắc dục càng thêm mạnh mẽ.
"Khụ...!khụ." tôi ho khan, cũng bị lây nhiễm năng lượng vì vị trí quá gần với nơi dung hợp linh hồn.
Làm sao đây...
Nếu thật sự thành công, nó sẽ là thảm họa cho cả tôi và thế giới ABO.
Thế giới ABO đã có pheromone và kỳ phát tình, nếu Vua Quỷ Dâʍ ɖu͙ƈ xuất hiện, nó như con đường hoa trải sẵn cho hắn ta.
"Hạt Dẻ, nếu em chọn cách dung hợp với hắn ta.
Anh sẽ hận em vĩnh viễn! Anh sẽ đem bang hội của anh tiêu diệt em cho bằng được, dù có bao nhiêu người ủng hộ em đi nữa, anh cũng dùng mạng sống này đối đầu với tất cả." tôi mỉm cười "Anh nói là làm được, em không thể thấy kỹ năng hạng LS của anh mà, đúng không?"
Trong tích tắc, một ác ma đột ngột xuất hiện giữa không gian.
Mái tóc vàng kim và đôi mắt xanh biếc, đôi cánh rơi và chiếc sừng hoàn mỹ như đắp nặn từng ngôn từ hoa mỹ và diễm lệ, ánh mắt đó sâu thẳm nhìn chằm chằm tôi "Mật Ong..."
Đó là linh hồn Viễn Minh bên trong thân xác của Vua Quỷ Lust.
"Ồ, ngươi tự di chuyển được? Bất ngờ thật đấy." Lust kinh ngạc nhìn Viễn Minh rồi lại nhìn tôi.
"Hạ màn thôi.
Tôi không muốn dung hợp nữa." Viễn Minh lạnh lùng đáp lại Lust.
"A, ta cảm nhận được.
Ngươi sợ hãi cậu ta ghét bỏ ngươi.
Thật đáng yêu quá đi!" Lust nở nụ cười khinh bỉ "Đừng xem thường sức mạnh sắc dục của ta chứ? Rõ ràng cậu ta chỉ mạnh miệng được lúc này thôi.
Nhóc con cũng biết mà phải không nhỉ? Chỉ cần trong tâm trí hay thể xác có một chút ý niệm dâʍ ɖu͙ƈ nào, đều sẽ trở thành nô ɭệ thần phục dưới Vua Quỷ mà thôi."
"..." Viễn Minh dùng hành động thay bằng lời nói, tay phát động ra kỹ năng Kiếm Thần(S) tấn công.
Từng đường kiếm không đánh vào chỗ chí mạng, mà chỉ phá tan sự hấp thụ năng lượng hắc ám, chớp lấy thời cơ đoạt lại thân xác của bản thân.
"Aizz, không thể đánh bại sức mạnh tình yêu sao? Nhóc con thích tên đó hơn ta nghĩ đấy." Lust thở dài bất đắc dĩ.
Vụt, động tác của Viễn Minh chợt dừng lại, sau đó liền lùi lại một khoảng cách xa.
Tôi nhíu mày lại,không đúng, đó là Lust.
Hắn ta...!trả lại thân xác cho Viễn Minh rồi?
Đơn giản như vậy sao?
"Ha ha, cậu thắc mắc sao? Ta cũng tiếc lắm chứ, bây giờ cả quyền sở hữu lâu đài và chức vị Vua Quỷ ta phải từ bỏ cho nhóc con.
Nhưng biết làm sao được, nếu không dụ dỗ được, thì dù ta có dùng bạo lực cũng thất bại thôi.
Nhóc con được nhiều vị thần phù hộ nên không chết dễ dàng được, nếu đánh hết sức thì người ngã xuống đầu tiên sẽ là ta mất."
Tôi cũng nhận ra, tên Vua Quỷ Lust đánh nhau thì không đánh mà nói nhiều một cách kỳ lạ, vì hắn ta là sinh vật cao cấp nên cũng không biết được một vài thứ.
Lust nháy mắt với Viễn Minh một cái "Vậy tạm biệt nhóc con nhé, hãy tận hưởng sức mạnh của Vua Quỷ, ngươi sẽ mở ra một chân trời mới!"
Nói xong, Lust liền biến đi mất dạng, để lại không gian yên tĩnh cho tôi, Viễn Minh và Kiều My.
"Ừm...!vậy chúng ta rời khỏi đây sao? Thưa đức vua?" Kiều My ngại ngùng hỏi Viễn Minh.
"Đừng có gọi tôi bằng danh xưng đó, nghe kỳ cục quá." Viễn Minh thở dài.
"Vâng, thưa chủ nhân!" Kiều My nghiêm túc đáp lại.
"..." Viễn Minh dùng vẻ mặt cạn lời nhìn Kiều My, sau đó liền quay sang nhìn tôi.
"!!!" hãi quá...!lúc nãy tôi vừa đe dọa Viễn Minh, liệu bây giờ có bị cậu ta tính sổ không nhỉ?
"Anh Lam..." Viễn Minh mở lời "Lúc nãy em..."
"Xin lỗi!" tôi chặn lại lời nói của Viễn Minh "Lúc nãy anh hoảng sợ quá nên mới đe dọa em như vậy."
"Không sao, em cũng làm sai.
Anh đã cứu em mà, suýt chút nữa em đã bị tên Vua Quỷ đó thu phục." Viễn Minh vẻ mặt ỉu xìu đáp.
"Ừm, sống sót là tốt rồi." tôi thở phào nhẹ nhõm, Viễn Minh vẫn giữ được tính cách ban đầu.
"Đi thôi, em biết chỗ nào để rời khỏi rồi." Viễn Minh nói tiếp "Em cũng biết vị trí nhóm người chơi sống sót, tuy là tình trạng không khác gì Kiều My, nhưng vẫn giữ được thân phận người chơi thì vẫn có thể trở về.
Để em mang bọn họ đi chung luôn."
Viễn Minh thật sự đã trở thành chủ nhân của cánh cổng hạng L này.
Tương lai đã thay đổi một cách đáng sợ.
Hiện tại, rốt cuộc Viễn Minh mạnh hơn hay Hoắc Thế mạnh hơn, tôi không thể đoán được nữa.
Tôi trở nên đề phòng với Viễn Minh.
Cậu ta đã là Vua Quỷ Dâʍ ɖu͙ƈ rồi, liệu ký ức từ khi sinh ra tới nay có đủ để giữ bản chất tốt và ngay thẳng như trước kia hay không?
Đứng trước cánh cổng rời khỏi lâu đài, Viễn Minh dừng lại và nhìn tôi.
"Anh Lam à..." Viễn Minh không để ý tới người chơi khác và Kiều My, vì bọn họ đều đã là nô ɭệ của cậu ta.
Tôi bất ngờ khi bị Viễn Minh ôm chầm lấy, cậu ta thủ thỉ bên tai tôi.
"Em thích anh.
Từ lúc chúng ta gặp nhau trên game, em đã rất thích anh.
Bây giờ gặp nhau ở ngoài đời, em lại càng yêu anh."
Trái tim của tôi như đập chậm một nhịp.
Lúc nãy khi Lust tiết lộ vài chuyện, tôi chỉ cảm thấy hoảng hốt và vờ như không biết chuyện gì.
Nhưng bây giờ Viễn Minh đã thổ lộ với tôi mất rồi.
Tôi phải làm sao đây?.