Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang
  3. Chương 100: Cá sốt chua ngọt
Trước /168 Sau

Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 100: Cá sốt chua ngọt

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Thấy một người đàn ông da ngăm đen, thấp bé và đen đang bước vào cùng với một nhóm người hừng hực khí thế, một vài người còn mang theo một chiếc hộp gỗ lớn.

"Hắc Bì, tại sao ông ta lại tới đây?"

Tần Hạc nghi ngờ lẩm bẩm khi nhìn thấy người này.

"Người này làm nghề gì vậy?"

Diệp Vĩnh Khang đã ăn gần hết, vừa hỏi vừa thản nhiên lấy khăn giấy lau môi.

Tần Hạc cau mày nói: "Người này cũng là một thủ lĩnh giang hồ, trước giờ luôn không ưa La Tam Pháo, hôm nay tới đây không phải muốn chui đầu vào chỗ chết đấy chứ?"

"Hắc Bì, ông làm gì ở đây vậy, có người mời ông chắc!"

Một trong những đàn em của La Tam Pháo cáu kỉnh quát lớn.

Hắc Bì cười nói: "Hôm nay là mừng sinh nhật lần thứ 40 của ông Pháo. Tôi là người trọng lễ nghĩa. Nhất định phải đến chúc mừng sinh nhật, còn tặng thêm một món quà sinh nhật nữa".

Nói xong, ông ta nhẹ nhàng vẫy vẫy tay, mấy người phía sau nhanh chóng mở chiếc hộp gỗ lớn, nhấc thứ gì đó ra rồi đập mạnh xuống đất.

Đó là một cái chuông lớn làm bằng đồng!

Không khí đóng băng ngay lập tức!

Hôm nay là tiệc sinh nhật lần thứ 40 của La Tam Pháo. Rung chuông lớn có ý nghĩa gì?

Tặng chuông, như một ẩn dụ cho sự kết thúc, điềm xấu, đặc biệt là vũ nhục người khác.

"Đệch, Hắc Bì, muốn chết à!"

Đám người phía dưới nhất thời bùng nổ, liền đứng dậy chuẩn bị lao tới xé xác Hắc Bì ra.

"Yên lặng!"

La Tam Pháo giơ tay lên, nhìn Hắc Bì cười tinh quái: "Hiếm lắm mới có được thành ý của người anh em Hắc Bì đây, La Tam Pháo tôi xin nhận".

"Chỉ là, dù nhìn thế nào, tôi cũng thấy chiếc chuông này đặc biệt thích hợp với ông. Thử nghĩ xem, vào ngày đưa tang của ông, đánh một chiếc chuông lớn như vậy trước mộ ông mới oai phong làm sao!"

"Haha, ông La Tam nói rất có lý. Nếu chiếc chuông này đã quý giá như vậy thì hôm nay chúng ta cược đi. Ai thắng, chiếc chuông này sẽ tặng cho người đó, được chứ?"

Hắc Bì đáp lại bằng một lời chế nhạo.

La Tam Pháo cười nhạt: "Ồ? Vậy ông nói xem, cược cái gì".

Đọc nhanh & update liên tục tại trang VietWriter

Hắc Bì tiến lên một bước, trong mắt chợt lóe một tia sát ý, trầm giọng nói: "Đánh cuộc hôm nay ai trong chúng ta sẽ chết trước!"

"Đệch, ông đây bổ nát mày!"

Dưới lễ đài đột nhiên có tiếng hét lớn, một thanh trường đao được rút ra, lao thẳng về phía Hắc Bì nhanh như tia chớp.

Người này là một dũng tướng dưới trướng La Tam Pháo, tính tình nóng nảy, đao pháp cực kỳ đỉnh, trước khi Thiết Diện Thú xuất hiện, là tướng số một của La Tam Pháo.

La Tam Pháo có được ngày hôm nay, không thể thiếu công lao của người này, thanh trường đao này được đã chặt đứt hàng trăm đầu người, chưa có địch thủ.

Những lần khiêu khích lặp đi lặp lại của Hắc Bì trong ngày hôm nay, cuối cùng gã cũng không thể nhịn được nữa.

Thân hình xông tới trước mặt Hắc Bì, người này đột nhiên nhảy lên cao, hai tay cầm thanh trường đao, từ trên không trung chém xuống!

Xoẹt--

Thanh trường đao có khí thế như sấm vang chớp giật, nhanh như chớp, trên không trung vẽ ra một đường màu trắng bạc, trộn lẫn với tiếng ‘lách tách’ của không trung bị xé rách.

Nếu như bị trúng nhát đao này, đừng nói là một con người, ngay cả một con gấu đen cũng bị dễ dàng xẻ đôi!

Tuy nhiên, Hắc Bì không né hay tránh, hai tay khoanh trước ngực, thậm chí khóe miệng còn nở một nụ cười đùa giỡn.

Vù--

Thanh trường đao chém xuống đột ngột, lúc mọi người còn tưởng rằng Hắc Bì sắp bị chẻ thành hai nửa thì đột nhiên nghe thấy rầm một tiếng.

Khi mọi người nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, họ đều sửng sốt, hít vào một hơi!

Nhìn thấy trước mặt Hắc Bì, không biết từ khi nào có một ông già mặc áo bào xanh.

Lão già này gầy khô, lưng gù nhưng lại có thể dùng hai bàn tay kẹp chặt được nhát chém kinh thiên động địa kia!

Khuôn mặt của người đàn ông cầm thanh trường đao đột nhiên biến sắc!

Bản thân gã hiểu rõ nhất, thanh đao của mình mạnh đến mức nào, nhưng người này có thể đỡ nó chỉ bằng hai bàn tay.

Khi nhận ra không ổn và muốn rút lui, gã lại phát hiện bàn tay của ông lão mặc áo xanh như một cỗ máy, kẹp chặt lấy thanh trường đao, dù có dùng sức như nào cũng không nhúc nhích được.

Mọi người chết lặng!

Tuy nhiên, đây mới chỉ là bắt đầu thôi!

"Đao được đấy, mỗi tội hơi giòn".

Khóe miệng ông già mặc áo xanh hiện lên một nụ cười quái dị, sau đó lật tay, liền nghe thấy một tiếng rắc giòn tan, thanh trường đao làm bằng thép không gỉ đã bị gãy làm đôi!

A--

Người kia kinh ngạc hét lên, xoay người định chạy, thì lão già đã cười nhạt một tiếng, cổ tay rung lên, nửa đao trong bàn tay vù một cái, ngay lập tức phóng đuổi theo sau.

Phập--

Một nửa lưỡi đao xuyên qua lưng người đàn ông kia một cách chính xác, trong miệng gã phát ra một tiếng ‘hự’, rồi lập tức ngã xuống đất.

Cho đến tận lúc tắt thở, tên đó vẫn mở to hai mắt, trong lòng tràn đầy khó tin!

Cả hội trường lặng ngắt như tờ.

Mọi người đều nhìn cảnh tượng này với ánh mắt khó tin.

"Hahahaha, La Tam Pháo, xem ra thuộc hạ của ông không tốt lắm nhỉ".

Hắc Bì kiêu ngạo nói: "Ông tự rửa sạch cổ hay tôi đến giúp ông đây?"

Không khí trong hội trường căng thẳng một cách lạ thường.

Hầu hết những người đến hôm nay đều là đàn em của La Tam Pháo, họ đều biết thực lực của người vừa bị giết.

Đồng thời cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho sửng sốt, có người không khỏi bắt đầu đưa tay sờ cán dao sau lưng, chờ La Tam Pháo ra lệnh, bọn họ sẽ lập tức xông lên ngay.

Hắc Bì thấy hết, hướng về phía La Tam Pháo khiêu khích: "Ông La Tam, hôm nay có nhiều người như vậy, mỗi người nhổ một bãi nước miếng cũng có thể làm tôi chết đuối".

"Nhưng nếu chuyện này được lan ra ngoài, người khác sẽ nói rằng ông lấy thịt đè người, ông là người coi trọng thể diện đúng không".

La Tam Pháo nhẹ nhàng giơ tay lên, ý bảo các anh em bên dưới không được hành động hấp tấp.

"Hắc Bì, ông có biết ông đang lao đầu vào chỗ chết không".

Sắc mặt La Tam Pháo đanh lại đến đáng sợ, trong mắt hiện lên sát ý!

Hắc Bì phản bác nói: "Ai lao đầu vào chỗ chết còn chưa biết đâu. Tôi nghe nói tên mặt nạ sắt bên cạnh ông rất có năng lực. Hay là để hắn đấu với bạn tôi vài chiêu?"

Tất cả mọi người đều rất căng thẳng, Mặc dù Thiết Diện thú rất dũng mãnh, nhưng xem ra lão già mặc đồ xanh này còn đáng sợ hơn!

E rằng ngày hôm nay sẽ không có kết thúc tốt đẹp rồi!

Tần Hạc trong lòng lộ ra một chút vui mừng, nhưng đồng thời cũng rất khó hiểu: "Kỳ quái, Hắc Bì tìm đâu ra một cao thủ như vậy, xem ra hôm nay La Tam Pháo sắp tèo rồi, Thiết Diện Thú không phải là đối thủ của ông già này đâu!"

"Này, đừng chỉ đứng đó xem chứ, đi giúp tôi đem cá ở bàn bên cạnh tới đây đi. Không ăn thứ ngon như vậy thì thật là lãng phí".

Diệp Vĩnh Khang hoàn toàn không coi trọng chuyện này, từ đầu đến cuối đều chỉ chăm chăm ăn đồ ăn trên bàn.

Từ khi về nước, anh chưa bao giờ được ăn một bàn nhiều món ngon như vậy, không ngờ món ăn do đầu bếp ở sơn trang này làm lại thơm như vậy.

Đặc biệt là cá sốt chua ngọt, mềm mọng như tan trong miệng, hương vị quả là tuyệt vời!

Tần Hạc chán nản, thầm nghĩ anh Diệp giống người không ăn được nhiều cơ mà, sao có thể ăn nhiều như vậy?

Nhưng gã đành phải làm theo lời Diệp Vĩnh Khang, đứng dậy đi đến bàn bên cạnh bưng món cá sốt chua ngọt chưa ai đụng đũa qua.

Diệp Vĩnh Khang tiếp tục thưởng thức món cá sốt chua ngọt.

"Giết ông ta!"

Cùng lúc đó, La Tam Pháo cuối cùng đã ra lệnh.

Thiết Diện Thú, từ đầu đến giờ giống như một tác phẩm điêu khắc cuối cùng cũng di chuyển!

Quảng cáo
Trước /168 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hoa Mộng Trần Gian

Copyright © 2022 - MTruyện.net