Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang
  3. Chương 91: Xin hãy tôn trọng!
Trước /168 Sau

Trở Về Bên Em - Diệp Vĩnh Khang

Chương 91: Xin hãy tôn trọng!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Anh Diệp, thật vinh hạnh khi được gặp anh".

Tần Long Tượng cười với Diệp Vĩnh Khang, tuy rằng nhìn có vẻ lịch sự, nhưng ánh mắt của ông ta rõ ràng là chiếu lệ cùng khinh thường.

Sau khi chào hỏi qua loa, Tần Long Tượng lại nhanh chóng nhìn về phía Trần Tiểu Túy, cười nói: "Nếu cô Trần đã có lời, chỉ cần trong khả năng của mình, tôi sẽ cố gắng hết sức".

Những lời này, Tần Long Tượng hỏi thẳng Trần Tiểu Túy, hiển nhiên là không coi Diệp Vĩnh Khang ra gì.

Trần Tiểu Túy nhanh chóng kể lại những gì mình vừa gặp phải.

"Dự án Khu công nghiệp?"

Tần Long Tượng sờ nhẹ mũi: "E rằng chuyện này có chút khó xử lý".

Trần Tiểu Túy thắc mắc: "Nhóm người nhìn thì có vẻ chỉ là một đám lưu manh thôi. Sếp Tần có gì không tiện sao?"

Tần Long Tượng thở dài: "Chuyện giang hồ không đơn giản như cô nghĩ, nhất là ở Giang Bắc vàng thau lẫn lộn, cộng lại có hàng chục thế lực lớn nhỏ".

"Lúc trước còn nhà họ Chu, mấy chục thế lực này vẫn giữ một chút trật tự".

"Nhưng kể từ khi nhà họ Chu sụp đổ, toàn bộ giang hồ Giang Bắc đã hoàn toàn rối tung".

"Dự án khu công nghiệp thuộc khu bờ Nam. Là địa bàn của Mã Lão Quỷ, đám lưu manh kia là thuộc hạ của ông ta".

"Nếu như tôi tùy tiện xen vào chuyện này, e rằng sẽ gây thù chuốc oán với Mã Lão Quỷ, người đó không dễ đối phó như vậy đâu".

Trần Tiểu Túy nhanh chóng nói: "Không có cách nào sao?"

Tần Long Tượng thở dài một hơi, đi đi lại lại trong phòng, tựa hồ như đang do dự.

Một lúc lâu sau, ông ta quay đầu nhìn Trần Tiểu Túy nói: "Nếu cô Trần đã mở lời thì tôi đành cố hết sức vậy".

"Như này đi, tôi sẽ sắp xếp một tiệc rượu vào tối nay rồi gọi trưởng mỏ Hà ra. Sau đó, cô hãy uống vài ly với ông ta. Về phần Mã Lão Quỷ, tôi nhất định sẽ tìm cách đối phó với ông ta".

Trần Tiểu Túy Thần có vẻ hơi do dự: "Sếp Tần, chuyện này có liên quan đến trưởng mỏ Hà sao?"

Tần Long Tượng mỉm cười: "Cô Trần, cô cũng biết trưởng mỏ Hà đã thích cô từ lâu rồi. Gần đây tôi đang có ý định lấy thêm hai mạch khoáng thạch. Rất nhiều khâu cần có sự chấp thuận của trưởng mỏ Hà".

Trần Tiểu Túy hơi nhíu mày khi nghe thấy vậy, còn chưa kịp nói gì, Diệp Vĩnh Khang ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng: "Nếu sếp Tần đã không tiện, vậy chúng tôi cũng không miễn cưỡng, chào ông".

Nói xong, anh kéo Trần Tiểu Túy đi thẳng ra cửa mà không quay đầu lại.

"Anh Diệp…"

Ngay khi Trần Tiểu Túy còn định nói gì đó, Diệp Vĩnh Khang đã giơ tay lên, nhẹ giọng nói: "Bạn của tôi không phải gái bồi rượu!"

Tần Long Tượng nhíu mày, giọng nói trầm xuống, lạnh lùng nói: "Cô Trần, xem ra bạn của cô có tính cách không được tốt lắm nhỉ. Nếu đã nhờ vả người ta thì phải có dáng vẻ của kẻ đi nhờ vả chứ".

Diệp Vĩnh Khang cười lạnh, kéo Trần Tiểu Túy tiếp tục đi ra ngoài.

"Anh Diệp, thật ra buổi tối tôi đi uống vài ly rượu cũng không sao mà".

Trần Tiểu Túy có chút không cam tâm, cô ấy thật tâm muốn giúp Diệp Vĩnh Khang giải quyết vấn đề này.

Diệp Vĩnh Khang đột nhiên dừng lại, chậm rãi quay đầu nhìn chằm chằm Trần Tiểu Túy.

Trần Tiểu Túy cảm thấy hơi hoảng, cho rằng mình đã làm sai điều gì.

"Trần Tiểu Túy, nghe này".

Diệp Vĩnh Khang nhìn đối phương với ánh mắt nghiêm túc: "Tôi tìm ông ta làm việc. Ông ta nói tôi vài câu cũng không sao nhưng nếu sỉ nhục cô thì không được!"

Trần Tiểu Túy khẽ giật mình, đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh hơn.

Vào lúc này, cô ấy bất ngờ cảm thấy một cảm giác an toàn trước nay chưa từng có.

Từ nhỏ, cô ấy đã luôn tạo cho mình một vỏ bọc rắn rỏi kiêu sa.

Trong mắt người khác, cô ấy là một người phụ nữ mạnh mẽ toàn năng.

Nhưng lúc này, cô ấy bỗng cảm thấy được che chở, chăm sóc.

...

Sau khi hai người rời đi, Tần Long Tượng cũng không để tâm đến vấn đề này, mặc dù Trần Tiểu Túy là một nhân vật tầm cỡ ở Giang Bắc, nhưng ông ta chắc chắn cũng không phải là kẻ tầm thường.

Ông ta là giang hồ, là kẻ làm ăn, ông ta sẽ không bao giờ làm những điều không có lợi cho mình.

Vì Trần Tiểu Túy không theo ý mình, nên chắc chắn ông ta cũng sẽ không gây thù chuốc oán với Mã Lão Quỷ vì Trần Tiểu Túy.

"Bố, vừa rồi cô Trần có đến đây không".

Lúc này, một nam thanh niên đầu húi cua từ trên tầng hai của biệt thự bước xuống.

"Ừm, vừa mới rời đi, con tìm cô ấy có chuyện gì sao?"

Tần Long Tượng hỏi.

Thanh niên húi cua nói: "Không có gì, nhưng cô Trần là một người đẹp có tiếng ở Giang Bắc. Con định mời cô ấy một bữa".

Thanh niên húi cua cười, sau đó đi tới cửa nhìn ra bên ngoài, liền thấy bóng lưng Trần Tiểu Túy đi về phía cửa trang viên.

Thanh niên húi cua nở nụ cười, sau đó sắc mặt đột nhiên đanh lại, ánh mắt lập tức dán vào bóng lưng người đàn ông bên cạnh Trần Tiểu Túy.

"Chính là anh ta?"

Gã thanh niên húi cua đột nhiên kêu lên.

"Ai?"

Tần Long Tượng nghi ngờ nói.

Gã thanh niên húi cua nhìn chằm chằm bóng lưng của Diệp Vĩnh Khang trong vài giây, sau nhiều lần xác nhận, gã hưng phấn nói: "Bố, người đó hình như chính là cao thủ hôm đó con nói với bố!"

Tần Long Tượng sửng sốt: "Cao thủ nào?"

Gã thanh niên húi cua cao hứng nói: "Chính là người đã đánh con bị thương, đánh người như treo tranh!"

"Cái gì!"

Tần Long Tượng sửng sốt.

"Con sẽ đuổi theo đem anh ta về đây!"

Gã thanh niên húi cua lập tức đuổi theo, nhưng Tần Long Tượng đã giơ tay lên, nói: "Chờ đã!"

"Bố, ý bố là?"

Gã thanh niên húi cua trông có vẻ khó hiểu, hai năm qua bố gã đã phải lao tâm khổ tứ rất nhiều để tìm một cao thủ như vậy.

Tần Long Tượng thì thào vài câu với gã thanh niên húi cua.

Lúc này, Diệp Vĩnh Khang và Trần Tiểu Túy đã tới bãi đậu xe trước cửa, khi chuẩn bị lên xe, một chiếc Land Rover màu đen đột nhiên lái sau lưng bọn họ.

"Cô Trần, xin dừng bước".

Cửa chiếc Land Rover mở ra, hai người đàn ông to lớn với vóc dáng vạm vỡ, đôi mắt lạnh lùng, huyệt thái dương nhô cao bước ra khỏi xe.

"Cô Trần, tiệc rượu tối nay rất quan trọng với nhà họ Tần, cô Trần nhất định phải tham gia!"

Một người bước tới, trầm giọng nói.

Diệp Vĩnh Khang nhíu mày: "Tôi nói lại lần nữa, bạn tôi không phải gái bồi rượu!"

Hai người vạm vỡ nhìn nhau, vẻ mặt trầm mặc, lạnh lùng nhìn Diệp Vĩnh Khang: "Anh thích lo chuyện bao đồng không?"

Nói xong, cả hai đột nhiên giậm mạnh xuống sàn, gạch lát nền bê tông vỡ ra một vết nứt hình mạng nhện!

Cùng lúc đó, cơ bắp của hai người đột nhiên nổi cục, trực tiếp xé áo, nhìn như hai cỗ xe tăng người!

Bùm!

Một người trong số họ giơ tay đấm mạnh vào một chiếc ô tô bên cạnh, cùng với một tiếng nổ, nắp trước của chiếc xe đã bị thủng một lỗ lớn!

Trần Tiểu Túy bị sốc!

Nhưng mà, Diệp Vĩnh Khang lại rất bình tĩnh, lạnh lùng phun ra hai chữ: "Ngu xuẩn!"

"Muốn chết à!"

Hai tên to con bay tới, hét lên một tiếng đồng thời hung hăng vồ về phía Diệp Vĩnh Khang, giống như hai con dã thú khát máu.

Vù--

‘Vù’ một cái, hai nắm đấm to lớn, cuốn theo gió lao vùn vụt vào đầu Diệp Vĩnh Khang!

Quảng cáo
Trước /168 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Yêu Theo Cách Của Boss

Copyright © 2022 - MTruyện.net