Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Trộm Tinh - 4 Viên
  3. Chương 1
Trước /36 Sau

Trộm Tinh - 4 Viên

Chương 1

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lúc điện thoại của Trang Cẩm Lâm gọi đến thì Trì Yến đang lăn lộn trên giường với người ta. Rõ ràng người nằm dưới cũng là dân chuyên hẹn chịch nên vừa nũng nịu kêu dâm vừa đùa hắn: "Ha... Ông xã... Điện, điện thoại của anh...... A...... Có chuông......"

Vốn dĩ Trì Yến không định nghe máy nhưng nhìn bộ dạng xem như là tình thú của cậu ta thì bật cười, rồi lần mò ở đầu giường cầm điện thoại lên, tên hiển thị là hai chữ chói lóa: Tên ngốc.

Nam sinh kia bị hắn chơi sắp bắn đến nơi nhưng vẫn nhất định phải thò mặt qua xem, vừa trông thấy thì buồn cười, suýt chút nữa là xìu xuống: "Ông xã, đây là ai vậy?"

Trì Yến không để ý đến cậu ta, nhấn nghe điện, mà thân dưới thì vẫn không ngừng dù chỉ một giây, thậm chí còn vỗ lên mông nam sinh rồi khẽ nói: "Kêu to thêm chút nữa đi."

Nam sinh kia cũng là một người không biết xấu hổ, quả nhiên tiếng rên càng lúc càng dâm hơn. Người ở đầu dây bên kia im lặng trong chốc lát rồi nói với giọng chán ghét: "Trì Yến, anh có thấy tởm không vậy?"

"Có chuyện gì thì nói đi anh bạn nhỏ." Trì Yến thờ ơ véo đầu vú của nam sinh, nghe tiếng cậu ta thở càng gấp gáp hơn, "Ba Trì của cậu đang bận đây."

"...... Chú Trì bảo chúng ta buổi tối tới ăn cơm." Người ở đầu bên kia dừng chốc lát rồi nói thêm một câu, "Tắm rửa xong hẵng đến tìm tôi, anh không biết xấu hổ nhưng tôi biết."

Sau đó điện thoại bị ngắt.

Trì Yến nhướng mày, ném điện thoại lên trên giường rồi đè nam sinh ra làm thêm một lúc lâu thì mới bắn.

Hắn vứt áo mưa vào thùng rác, châm thuốc: "Tối nay có việc, lát nữa tôi phải đi."

"Ha." Nam sinh kia vẫn còn thở hổn hển, nằm trên giường ngửa đầu nhìn hắn. Trì Yến trần truồng tựa vào bệ cửa sổ hút thuốc, tỉ lệ cơ thể khiến người ta không thể rời mắt, cao gầy nhưng không yếu ớt, đường cong cơ bắp trơn mượt. Nam sinh kia lắc đầu tiếc nuối, "Em vừa mới khoe khoang trong nhóm là ngủ được với Trì Yến, kết quả lại xui xẻo như vậy, chỉ làm được một nháy." Nói xong lại cười, "Thôi, không tham lam, một nháy cũng đáng."

Trì Yến cười, di tắt tàn thuốc rồi nhặt quần áo trên mặt đất lên: "Tôi đi tắm, em cứ tự nhiên."

"Vâng, ông xã." Nam sinh vẫn còn ngả ngớn ngoài miệng, nhìn Trì Yến đi vào phòng tắm xong thì vội vàng cầm điện thoại gõ chữ trong nhóm chat: "Phắc! Trì Yến đẹp trai vãi!"

Cái tên "Trì Yến" này vừa xuất hiện thì một đám dâm nam trong nhóm chat ùa ra, bắt đầu ríu rít thảo luận.

—— "Nói cụ thể chút đi, với gương mặt này của tao chắc không ngủ nổi với Trì Yến, mày kể tao nghe coi như an ủi hì hì"

—— "Thế nào? Mặt tao thấy rồi, nghề thì sao?"

—— "Hí hí tao cũng từng ngủ rồi, thật sự là 1 ngon tuyệt đỉnh"

Nam sinh kia gõ nhanh: "Mặt cực đẹp, dáng cực ngon, nghề cũng hạng nhất, một nháy làm bốn mươi mấy phút, tao đúng là sướng chết luôn."

—— "...... Đệch mợ...... GATO......"

—— "Thật đấy, năm ngoái tao may mắn có mối duyên ngắn ngủi với anh ấy, kích cỡ cực kỳ cực kỳ đáng kể."

—— "Gương mặt kia cộng thêm vụ này, trâu bò."

Nam sinh hí hửng chia sẻ một vài tình tiết trên giường, nhìn cả đám trong nhóm chat ghen tị thì không khỏi ngó đầu nhìn Trì Yến trong phòng tắm.

Trì Yến là một "vua chịch" nổi tiếng, đứng đầu trong những người nổi tiếng của giới gay toàn tỉnh. Dạo gần đây nhiều 0 ít 1, 1 chất lượng cao lại càng hiếm. Gương mặt của Trì Yến có thể so với minh tinh, dáng người thì không còn gì để nói, hàng to xài tốt, là loại hình cực phẩm không cần phải nghi ngờ.

Trì Yến rất chịu chơi, quan hệ trong giới vô cùng cởi mở. Có không ít bạn giường khi đi thuê phòng với hắn phát hiện ra toàn thân từ trên xuống dưới của hắn đều là hàng xa xỉ, sau đó trên diễn đàn lại đào ra được, Trì Yến là con trai của Trì Kỷ Quan. Trì Kỷ Quan là một doanh nhân nổi tiếng, mở một chuỗi siêu thị trên khắp cả nước, tài sản cũng phải lên tới hơn trăm tỷ, là một nhân vật đáng gờm.

Tin đồn vừa lan ra thì có rất nhiều người phải vỡ mộng, dù sao thì loại công tử đẳng cấp cao như thế này người thường không với tới nổi. Cứ thế mục tiêu "Gả cho Trì Yến" biến thành "Ngủ với Trì Yến", và việc chỉ cần xinh đẹp là có thể bò lên giường Trì Yến trở thành trào lưu trong giới.

Nhưng ít ai biết, thật ra Trì Yến đã kết hôn.

Nói cho cùng Trì Kỷ Quan cũng cảm thấy toàn thân mình đầy mùi tiền nên bằng mọi cách muốn đi nịnh bợ nhà quan, nhẫn tâm đem bán Trì Yến. Nhưng thật ra Trì Yến lại thấy chẳng sao cả, liên hôn giữa doanh nghiệp và quan chức là đôi bên cùng có lợi, hắn không phải là kiểu người sống yên phận, hôn nhân có hay không cũng được nên thay vì cản trở người khác thì chẳng bằng phát huy giá trị đến mức tối đa.

"Tên ngốc" vừa gọi điện tới chính là chồng trên danh nghĩa của hắn, Trang Cẩm Lâm.

Trang Cẩm Lâm năm nay mới 20, vừa đến tuổi được phép kết hôn là đi đăng ký với hắn ngay, trong mắt Trì Yến, đó là một tên nhóc miệng còn hôi sữa, tính cách đáng ghét. Trì Yến tốt nghiệp trường công lập Top 2, đã đi làm nhiều năm, sự nghiệp rất thành công, không cần dựa vào gia đình cũng có thể gây dựng được một công ty tiếng tăm. Hắn nhìn Trang Cẩm Lâm phải chật vật học lại một năm mới bước được vào cánh cổng trường đại học, rồi cái bộ dạng đeo cặp sách với gương mặt tràn đầy nhiệt huyết thì cảm nhận được sâu sắc sự khác biệt giữa hai thế hệ.

Trì Yến nghĩ, Trang Cẩm Lâm là nhờ may mắn mới đầu thai được vào nhà của Bí thư thành ủy, chứ nếu không cả đời này cậu ta sẽ chỉ là một bao cỏ thích các em gái dễ thương ngực to thôi.

*

Trì Yến bước xuống giường là rất biết giả vờ giả vịt, tóc tai sấy khô rồi chẳng tạo hình gì mà cứ để rũ xuống tự nhiên, trông có vẻ rất ngoan ngoãn. Hắn đeo một cặp kính gọng đen kiểu dáng rất bình thường, che đi đôi mắt phượng thì ngay lập tức khí chất toàn thân biến thành kiểu mà các bậc cha chú thích nhất.

Bữa cơm tối có bề ngoài vô cùng hòa thuận, Trì Yến rất có gia giáo ngồi nghiêm túc nghe Trì Kỷ Quan nói chuyện, thỉnh thoảng lại gật đầu, rồi bổ sung vài câu vào những lúc thích hợp. Trì Kỷ Quan luôn rất hài lòng với hắn, đứa con trai này từ nhỏ đã không khiến ông ta phải lo lắng, ưu tú, hiểu chuyện lại nghe lời, bảo nó đi đăng ký kết hôn thì chẳng cần nhiều lời đã đi tới Ủy ban làm đâu ra đấy, sự nghiệp và gia đình đều ổn thỏa, quả thật không tìm được thiếu sót.

Trì Kỷ Quan gắp miếng thịt đặt vào bát Trang Cẩm Lâm, nói giọng hiền hoà: "Tiểu Trang à, ăn nhiều một chút đi, ba thấy con lại gầy đi đấy."

Trang Cẩm Lâm cười cười: "Cảm ơn ba. Đúng là thức ăn ở trường bọn con chỉ tàm tạm, mùa hè cũng không thấy ngon miệng."

"Đang giai đoạn phát triển cơ thể sao lại không ăn được." Trì Kỷ Quan cau mày, "Thế này đi, có phải nhà hàng Hoàn mỹ gần trường các con đúng không? Ba sẽ gọi điện bảo bọn họ đưa cơm ba bữa tới ký túc xá của con, sẽ chuẩn bị nhiều một chút để con có thể chia cho bạn cùng phòng."

Trang Cẩm Lâm vội vàng nói: "Thế thì ngại lắm......"

"Khách sáo với ba làm gì." Trì Kỷ Quan cười, "Tiểu Trang vẫn quá khách sáo. Có yêu cầu gì thì con cứ nói với Trì Yến, hai vợ chồng phải nên chăm sóc lẫn nhau."

Trang Cẩm Lâm tỏ vẻ hơi xấu hổ, nhưng rồi vẫn đồng ý.

Trì Yến ngồi bên cạnh xem trò cười này thì mắt sắp trợn lên tận trời. Hai mươi tuổi còn phát triển cơ thể cái quái gì, lại còn hai vợ chồng, cái từ quê mùa như thế mà cũng nói ra khỏi miệng được. Vẻ mặt nịnh bợ của Trì Kỷ Quan khiến Trì Yến cảm thấy khinh thường, nhưng hắn hoàn toàn không để lộ ra mặt, thậm chí còn nói với vẻ thành khẩn: "Ba nói đúng ạ, là con suy nghĩ không chu đáo làm Cẩm Lâm chịu ấm ức."

Trang Cẩm Lâm cúi đầu và cơm vào miệng.

Cậu chưa từng thấy người nào hai mặt như thế! Ngày nào cũng à ơi với đàn ông sau lưng nhưng lại ra vẻ như một người chồng mẫu mực, quả thật kỹ năng diễn có thể đoạt Oscar luôn. Tuy Trang Cẩm Lâm không phải đồng tính nhưng lúc mới gặp Trì Yến vẫn rất có thiện cảm, cảm thấy làm bạn bè cũng không tệ, dù sao ai cũng thích những thứ đẹp đẽ. Ai ngờ là sinh hoạt cá nhân của Trì Yến lại bừa bãi như thế, da mặt lại dày, mỗi lần nhìn thấy hắn là Trang Cẩm Lâm lại cảm thấy phí phạm gương mặt này.

Khách và chủ đều đã vui vẻ, bữa tối kết thúc Trì Yến lái xe đưa Trang Cẩm Lâm về nhà. Trên đường hai người không nói với nhau câu nào, một người lái xe một người nghịch điện thoại, lúc xuống xe Trang Cẩm Lâm mới nhớ tới điều gì đó mà nói: "Gần đây ba tôi được điều động công tác về thành phố này, không biết chừng ngày nào đó sẽ tới xem tình hình của tôi. Sắp tới anh chú ý điện thoại của tôi một chút, ông ấy tới thì tôi sẽ liên lạc với anh, tránh để bị lộ tẩy."

Trì Yến gật đầu, hỏi: "Ba chồng có thích gì không? Để tôi chuẩn bị chút quà gặp mặt."

"Ông ấy không thích gì cả." Trang Cẩm Lâm thở dài, "Anh gặp thì sẽ biết, đáng sợ hơn chú Trì gấp trăm lần." Nói xong thì liếc mắt nhìn Trì Yến, rồi hừ một tiếng, "Với cái cấp bậc này của anh, thế nào cũng bị ba tôi trị chết."

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /36 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vị Lai Thiên Vương

Copyright © 2022 - MTruyện.net