Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đại biểu Nhật Bản không nói gì, Takahisa Itoru tự rước lấy nhục mà thôi.
Gia tộc Takahisa có Tông Sư tọa trấn, nhưng bọn hắn sẽ không đắc tội Bách Võ thành vì một Takahisa Itoru cỏn con.
Tiếp theo là quy trình.
Cho học sinh chiến đấu với võ giả nước khác, giao lưu kinh nghiệm, thi đấu hữu nghị thuần túy.
Không còn Takahisa Itoru và Lâm Dịch, tình hình khá là nhàm chán. Cơ bản là có đi có về, không xuất hiện tình trạng nghiền ép nữa.
Không ít người muốn trò chuyện với Lâm Dịch, nhưng tiểu công chúa Uông gia và Xà gia ở đó, khá là bất tiện.
Lưu chủ nhiệm chạy tới trò chuyện hai câu.
Nói chuyện Tống Bảo Nhi, cam đoan sau này không xuất hiện tình trạng tương tự nữa.
Lâm Dịch cũng không trách học viện.
Rừng lớn chim gì cũng có, học sinh thông đồng giấu giếm, giáo viên cũng chưa chắc phát hiện được. Hơn nữa, đối đầu với những gia hỏa có thân phận này, giáo viên bình thường cũng khó xử lý.
Nhưng có Đồng gia làm tấm gương, người bình thường muốn gây sự cũng phải ước lượng.
Sau khi Lưu chủ nhiệm rời khỏi.
Lâm Dịch phát hiện thiếu nữ mắt sáng đang nhìn mình.
Alice cũng phát hiện Lâm Dịch quá mạnh mẽ, nếu cảnh giới tương tự, nàng chưa chắc thắng được đối phương, hỏi vội: “Cùng cảnh giới, ngươi có thể vượt qua hắn không?”
Thiếu nữ mắt sáng lắc đầu: “Rất khó nói, có lẽ ta cũng không phải đối thủ của hắn.”
Nàng vốn mạnh mẽ, nhưng bởi vì là linh thể, cho nên rất khó phát huy ra toàn lực, cần mượn thân thể Alice.
Alice đã là Võ Sư trung kỳ, nhưng nếu không chiếm tiện nghi, cảnh giới song phương tương tự, nàng không chắc tất thắng.
Ngay cả ngươi đều không phải đối thủ của hắn?
Alice càng hứng thú với Lâm Dịch.
“Muốn thử không?”
Thiếu nữ mắt sáng lưỡng lự, nhưng lòng đấu tranh vẫn chiếm thượng phong, dùng sức gật đầu: “Ta có thể kiềm chế cảnh giới, có cơ hội phải luận bàn với hắn.”
Alice cũng rất hứng thú với Lâm Dịch cùng là con của thần, hưng phấn nói: “Vậy còn chờ gì, hắn có thể trông thấy ngươi, ngươi đi hẹn!”
Hai người trò chuyện, Lâm Dịch đột nhiên có cảm giác xấu.
Phát hiện hai thiếu nữ tóc vàng đang nhìn mình bằng ánh mắt nóng bỏng, ánh mắt kia...... Như muốn ăn mình.
Lâm Dịch lập tức chột dạ.
Sau đó thiếu nữ mắt sáng từ từ bay tới.
Nàng trôi nổi trước mắt Lâm Dịch, nhìn chằm chằm hắn.
Lâm Dịch tê cả da đầu, vội vàng chớp mắt với nàng, dường như đang hỏi ngươi muốn làm gì.
Thiếu nữ mắt sáng nghiêm nghị nói: “Có thể luận bàn với ta không?”
Tiếng Trung của nàng rất giỏi, khiến Lâm Dịch bất ngờ. Nếu không phải trang phục đặc lập độc hành và trạng thái kỳ diệu, Lâm Dịch đã cho rằng nàng đang cosplay.
Lâm Dịch suy nghĩ một lát, lấy ra điện thoại, tiện tay gõ mấy chữ, ra hiệu nàng ra phía sau mình xem.
“Tiếng Trung tốt thế?”
“Ta và Alice cùng nhau học tập văn hóa các quốc gia từ nhỏ.”
Lâm Dịch gật đầu, nói vậy, tiếng Trung của ngôi sao ca nhạc kia cũng rất tốt a.
Sau đó hắn gõ: “Ta có thể cự tuyệt không?”
“Con của thần, ta không có ác ý.”
Lâm Dịch hiếu kỳ: “Con của thần là sao?”
“Tinh thần lực của ngươi rất đặc biệt, cũng rất mạnh mẽ, có thể sánh bằng bán thần, là người thứ hai có thể trông thấy ta. Ta tin ngươi có huyết mạch của thần linh.”
Lâm Dịch không rõ ràng thần hồn của mình mạnh đến đâu.
Không thể sánh bằng cấp độ như Cổ Lan, nhưng chắc không chỉ là Luyện Khí, có thể nói là Trúc Cơ cảnh đi!
Có thể so với bán thần.
Trong thần thoại, bán thần là anh hùng của nhân loại, nói cách khác tồn tại này có thể sánh bằng Trúc Cơ cảnh?
Vậy thần linh thì sao?
Có lẽ là Kim Đan.
Nổi tiếng hoặc là cổ xưa hơn, chắc có thể sánh bằng Nguyên Anh đi!
Lâm Dịch chỉ nghĩ bừa, thực tế hắn không rõ.
Lâm Dịch lại gõ: “Ngươi tên gì?”
“Tùy tiện hỏi thăm tên là rất bất lịch sự, nhưng có thể nói cho ngươi, ta mất trí nhớ, không nhớ quá khứ của mình, bao gồm tên.” Thiếu nữ mắt sáng đáp đúng sự thật.
Lâm Dịch kinh ngạc.
Ngốc Mao Vương mất trí nhớ?
Hắn vội vàng hỏi: “Ngươi là tồn tại gì?”
“Ta...... Đại khái là thần linh đi, nhưng hình như trạng thái không hoàn chỉnh, không thể hình dung.”
“Ngươi có ấn tượng gì với...... Arthur của nước Anh không?”
Thiếu nữ mắt sáng vui vẻ, chẳng lẽ con của thần biết lai lịch của mình, nàng nói gấp: “Ngươi biết lai lịch của ta không? Ta đã điều tra thần thoại nhưng không tìm thấy mình là ai, ta được Alice đánh thức ở Anh.”
Lâm Dịch nhìn nàng, nói thật, hắn không có cảnh giác với thiếu nữ này, chắc là vì hình tượng của đối phương.
Hắn lại gõ: “Ngươi có một thanh kiếm tên là Excalibur, đồng thời có am hiểu kiếm pháp không?”
“Ta có một thanh kiếm, nhưng không phải Excalibur. Ngoài ra, ta còn am hiểu thương thuật và tinh thông ma pháp.” Thiếu nữ mắt sáng cũng thấy thần kỳ, thiếu niên trước mắt có thể trò chuyện với nàng.
Còn am hiểu thương pháp? Biết ma pháp?
Ngốc Mao Vương không biết a!
Quả nhiên có vấn đề, nàng không phải tồn tại đó, có lẽ là hình tượng bị Ngốc Mao Vương ảnh hưởng.
“Có biết truyền thuyết vua Arthur không?”
Thiếu nữ mắt sáng gật đầu: “Biết.”
“Ngươi có nghĩ, mình chính là vua Arthur không?”
Thiếu nữ mắt sáng lắc đầu: “Ta là con gái.”
Nàng nghĩ rất rõ ràng, không thể nào, nam nhân sao có thể biến thành nữ nhân?
Nhưng nàng không hiểu, năng lực ý dâm của con người rất mạnh mẽ.
Có lẽ hình tượng ý dâm còn dễ truyền bá hơn hình tượng ban đầu.
Đến nỗi một số năm sau, rất nhiều người nghe thấy hai từ vua Arthur, không nghĩ ngay đến nguyên chủ, mà là thiếu nữ mặc áo giáp, cầm bảo kiếm.
Lâm Dịch suy nghĩ một lát lại hỏi: “Ngươi xem anime không?”
“Không xem.”
“Ta đề nghị ngươi xem anime trước, chắc sẽ có thu hoạch.”
“Trước đó, có thể chiến đấu với ta không?”
“Ngươi là linh thể, ta không có thủ đoạn chiến đấu với ngươi, ta cảm thấy mình đánh không lại. Hơn nữa, vì sao ngươi cố chấp chiến đấu với ta như thế?”
Thiếu nữ mắt sáng nói: “Ngươi là người duy nhất ngoài Alice có thể trông thấy ta, ta rất có thiện cảm với ngươi, muốn giao lưu với ngươi.”
Lâm Dịch hơi kinh ngạc, trực tiếp như thế sao?
Chắc sợ Lâm Dịch thấy thực lực của mình quá mạnh, nàng giải thích: “Ta có thể mượn dùng thân thể của Alice, cũng cam đoan chỉ sử dụng thực lực Võ Đồ đỉnh phong, không hề chiếm tiện nghi của ngươi.”
Lời này na ná Takahisa Itoru, nhưng Lâm Dịch thấy dễ nghe lạ kỳ.
Quả nhiên do con gái sao?
“Nếu ngươi đáp ứng nguyện vọng của ta, ta sẽ đồng ý luận bàn với ngươi.”