Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lâm Dịch dở khóc dở cười nói: “Ta đang chờ các ngươi, đột nhiên có đám người muốn dẫn ta đi, không...... Bị ta xử lý.”
Ức hiếp Lâm Dịch?
Đường Tư nhíu mày, cho Lý tổng một cước: “Nói mau, có chuyện gì!”
Lý tổng quá sợ hãi, ấp a ấp úng bàn giao.
Hắn cũng tính là thông minh, thông qua phản ứng của khách sạn, phỏng đoán Lâm Dịch không phải đại nhân vật, mới cho người động thủ.
Đáng tiếc Lâm Dịch không phải đại nhân vật, nhưng không dễ ức hiếp, phản sát rất hoa lệ.
Đã có người báo cảnh sát.
Thành Vệ quân nhanh chóng chạy tới hiện trường.
Thẩm Bối Bối trực tiếp tỏ rõ thân phận, kể rõ tình huống, Thành Vệ quân dẫn đám Lý tổng đi.
Còn Lâm Dịch, hoàn toàn không khó xử.
Vốn là phòng vệ chính đáng, không phải phòng vệ quá đáng, cộng thêm có bối cảnh quan phương. Sau khi làm rõ tình huống, đương nhiên dẫn Lý tổng đi.
Lâm Dịch lái ô tô chở Đường Tư về nhà, trên đường đi nói chuyện về Alice.
“Mọi người rõ ràng, nàng tới để nghe ngóng chuyện đồ đằng, cuộc sống của liên minh phương tây cũng khó khăn.” Đường Tư bất đắc dĩ cười.
Không định bỏ đá xuống giếng, môi hở răng lạnh mà, nếu liên minh phương tây xong đời, áp lực của Đại Hạ sẽ lớn hơn.
Lâm Dịch hiếu kỳ nói: “Nghe nói áp lực chủ yếu của liên minh phương tây là yêu thú?”
Đường Tư gật đầu nói: “Phần lớn binh lực của Thượng Võ hoàng triều ở Đại Hạ, chư quốc đối mặt thế lực tông môn của Thượng Võ vị diện. Khá là rải rác, áp lực không lớn lắm.
Lúc yêu thú làm loạn, liên minh phương tây ném mấy quả bom nguyên tử, rất nhiều nơi bị phóng xạ ô nhiễm. Tuy nhất thời giải quyết yêu thú, nhưng sau đó yêu thú dị biến, càng khó đối phó.
Hiểu thế này, yêu thú của chúng ta chỉ cần sát thương trí mạng là được, nhưng của bọn hắn phải đánh nát đầu, thậm chí một phần dị biến rất khác thường, rất khó giết, cộng thêm ô nhiễm phóng xạ. Nếu tiếp xúc gần, ngay cả võ giả cũng bị ảnh hưởng, vô cùng phiền toái......”
Đường Tư không thể không vui mừng, lúc đầu Đại Hạ chọn quan sát mà không sử dụng thủ đoạn cuối cùng.
Bây giờ đã qua nhiều năm, yêu thú càng ngày càng mạnh, tác dụng của bom nguyên tử và bom khinh khí có hạn. Tuy có thể tiêu diệt yêu thú cảnh giới thấp trong phạm vi lớn, nhưng vấn đề ô nhiễm rất phiền toái.
Hơn nữa đã được Tông Sư nghiệm chứng, yêu thú cấp 7 cấp 8 có thể chạy khỏi phạm vi ảnh hưởng trước khi bom nguyên tử phát xạ. Nếu là cấp 9 trong truyền thuyết, đó là tồn tại mà nhân lực không thể tưởng tượng, chỉ Thiên Nhân có thể đối phó.
“Cho nên bọn hắn mới mẫn cảm với Đại Hạ Long Hồn như thế.” Lâm Dịch cũng nghe nói, nhưng phần nhiều là truyền ngôn, chưa từng xuất ngoại xem.
Đường Tư gật đầu: “Đại Hạ Long Hồn tăng cường lực lượng của võ giả, bọn hắn cũng muốn có thủ đoạn này, đáng tiếc không đơn giản.”
Đại Hạ Long Hồn là đồ đằng sinh ra nhờ ngưng tụ tín ngưỡng lực.
Bản thân Đại Hạ cũng không rõ ràng nguyên lý, không thể cho mượn, trừ phi các ngươi đều thần phục Đại Hạ.
Hơn nữa tín ngưỡng quá mơ hồ, nếu chỉ lấy khả năng sử dụng Đại Hạ Long Hồn để phán đoán lập trường của một cao thủ, rất dễ gây nên rung chuyển. Quan phương lựa chọn giấu giếm điểm này, chầm chậm mưu toan.
Nhiều người không biết, không học được Đại Hạ Long Hồn là do mình có vấn đề.
Nhưng trước mắt, chỉ có số ít không học được mà thôi, bọn hắn đã bị chú ý trọng điểm.
Thực tế nhờ Đại Hạ Long Hồn, mấy nội ứng của Thượng Võ vị diện đều bị phong tỏa, chỉ còn tìm kiếm chứng cứ.
......
Một vụ việc trông nho nhỏ, nhanh chóng truyền lên internet.
< Võ hiệp hiện đại, võ giả thiếu niên một mình tiêu diệt thế lực tà ác >
< Võ giả sống mái với nhau trên phố, trị an của Bách Võ thành sụp đổ >
< Võ giả hành hung bên đường, người bình thường nên tự cứu thế nào >
......
Một đống lớn tiêu đề xuất hiện, cộng thêm rất nhiều người quay video. Nếu không nhờ ban đêm, bọn hắn không dám đến quá gần, quay không rõ, sợ rằng Lâm Dịch đã bị lộ.
Nhưng dù sao đây là sự kiện về võ giả, có không ít người chú ý.
Mà sau đó, có hàng loạt tin tức xuất hiện.
< Tổng giám đốc tài sản mấy chục tỷ gây rối hành hung, hóa ra là tranh phong uống giấm >
< Võ giả thiếu niên nghỉ đêm trong phòng Alice, gây nên huyết chiến trên phố >
< Alice xuất đạo không có tai tiếng, thất thủ ở Đại Hạ >
......
Không ít người cho rằng đây là phỏng đoán của paparazzi, nhưng khi một tấm ảnh cố ý censored lộ ra, trong nháy mắt khiến dân mạng chú ý.
Còn có nhân sĩ nhiệt tâm so sánh tấm ảnh của Alice và người kia với tấm ảnh Lâm Dịch đánh người, phát hiện thân hình quần áo hoàn toàn tương tự, thời gian và địa điểm cũng ăn khớp.
Khá lắm, lần này vỡ nồi.
Điểm chú ý thoáng cái đến Lâm Dịch và Alice.
Chờ đến Lâm Dịch về nhà, chuyện đã lên men.
Lâm Dịch mở điện thoại ra, Tống Bảo Nhi, Xà Huệ và Uông Tiểu Ngư đều nhắn tin hỏi thăm.
Ban ngày gặp Xà Huệ và Uông Tiểu Ngư, quần áo cũng không thay. Xà Huệ add friend mình thông qua Tống Bảo Nhi, đương nhiên Tống Bảo Nhi biết.
Lâm Dịch vừa giải thích vừa thấy phiền toái.
Nhất là lúc mình và Alice chia tay, không ngờ bị chụp lén.
Quần chúng ăn dưa trên mạng vốn nhiệt tình.
Có người đang bác bỏ tin đồn cho Alice.
Có người thương tâm gần chết, bởi vì Alice bị heo ủi, biến thành anh hùng bàn phím, phát tiết cảm xúc của mình, dốc hết sức lực công kích bôi đen Lâm Dịch, hư cấu ra không ít chuyện.
Cũng có người quở trách Lâm Dịch ỷ mạnh hiếp yếu, nhưng nhanh chóng bị phản đối.
Chưa từng thấy một người ức hiếp một đám người.
Thành Vệ quân cũng chỉ mang đám kia đi, không phải lỗi của Lâm Dịch!
Càng có người suy đoán, Lâm Dịch là người của gia tộc lớn nào đó, lần này Alice đến Đại Hạ để ra mắt, mà địa điểm vừa vặn là khách sạn Minh Châu, bởi vậy người ái mộ Alice mới tới quấy rối.
Lâm Dịch thấy mình quá xem thường lực lượng của internet và Alice.
Mới một lát đã diễn biến thành như vậy.
Còn may ảnh và video không rõ ràng, ngoại trừ một vài người quen, người bình thường không nhận ra hắn.
Nhưng tấm ảnh cố ý censored kia, không chừng đang chờ tình thế lên men rồi ném ra.
Đường Tư rất hứng thú nhìn Lâm Dịch nói: “Cảm giác tạo bê bối với đại minh tinh thế nào?”
Lâm Dịch dở khóc dở cười: “Chỉ sợ sau này ra đường bị ăn đòn!”
Đường Tư che miệng cười khẽ: “Yên tâm đi, sẽ có người xử lý những chuyện này, bên Alice cũng không phải ăn chay.”
Coi như không vì Lâm Dịch, chỉ cân nhắc đến Alice cũng phải ngăn chặn. May mà phần lớn quần chúng ăn dưa hay quên, tin tức bát quái này không thể duy trì quá lâu.
Chẳng qua là phong bế tin tức phía khách sạn.
Lại tùy tiện tìm hai thế thân, tỉ như minh tinh nào nào đó vượt quá giới hạn, vấn đề được giải quyết.
Thậm chí có thể mời người viết văn, dẫn dắt dư luận, phỏng đoán do lăng xê, bởi vì Alice sắp bắt đầu buổi hòa nhạc.
Alice còn gọi điện đến, vô cùng áy náy: “Xin lỗi, đều do ta không cẩn thận.”
Nàng đại khái rõ ràng.
Lý tổng ra tay với Lâm Dịch do mình.
Sau đó chuyện nối tiếp chuyện, cũng do mình quên hết tất cả, tiễn Lâm Dịch đến cửa khách sạn, hoàn toàn xem nhẹ bản thân là nhân vật công chúng.
Thực tế Lâm Dịch cũng không coi nàng là minh tinh.