Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Trong Mộng Ta Có Đại Lão (Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão
  3. Chương 137 : Nàng chủ động câu dẫn ta a!
Trước /988 Sau

Trong Mộng Ta Có Đại Lão (Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão

Chương 137 : Nàng chủ động câu dẫn ta a!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tiếng hét này dọa sợ Lâm Dịch.

Takahisa Itoru là cháu ngươi?

Cháu ngươi nằm mơ coi ngươi là ghế, điển hình là đầu có phản cốt, người làm ông như ngươi có biết không?

Bản nhân đối phương chắc rất mạnh, nhưng Lâm Dịch không sợ.

Thực lực của người trong mộng cảnh có quan hệ với mộng cảnh chi chủ.

Takahisa Itoru chỉ có thực lực Võ Đồ đỉnh phong, về lý luận, tồn tại trong mộng cảnh không thể vượt qua cảnh giới này.

Mộng của Thẩm Thiến chỉ là bất ngờ.

Lâm Dịch nhìn thấy người quen biết cũ, mới dám quẩy như thế.

Nhìn thái độ của Takahisa Itoru, Lâm Dịch thấy mình không cần khách khí, trực tiếp đạp bay đối phương.

Mấy cô gái đang nhảy múa cũng lao đến.

“Em trai!”

“Anh trai!”

“Anh họ!”

Lâm Dịch không biết tiếng Nhật, nhưng đã xem khá nhiều phim luân lý gia đình, biết mấy từ vỡ lòng.

Nghe thấy tiếng huyên náo thì trợn tròn mắt.

Tên chó chết này, ngươi còn ý dâm người nhà?

Lâm Dịch đập bay mấy nữ nhân xông lên, từng bước đi tới Takahisa Itoru.

Hắn từng bị Lâm Dịch đánh sợ, nào còn dũng khí chống cự, hai chân không có sức chạy, chỉ có thể chật vật bò trên mặt đất.

Lâm Dịch đi tới, đạp lên người hắn.

Hắn không đến để ức hiếp, thấy người quen biết cũ nên muốn thực nghiệm mà thôi.

“Cút đi, ngươi cút đi!”

Takahisa Itoru dùng sức hô lên.

Lâm Dịch lập tức cảm nhận được một lực lượng mạnh mẽ muốn đẩy mình ra khỏi mộng cảnh, vội vàng cắn răng dùng đầu va chạm, lực lượng vô hình lập tức tiêu tan.

“Nếu thực lực thấp hơn ta, không dễ đẩy ta đi.”

Cũng đúng, nếu cảnh giới thấp có thể tùy tiện đẩy cảnh giới cao đi, còn chơi làm gì nữa.

Lâm Dịch hơi động lòng.

Takahisa Itoru biết tiếng Trung a!

Hơn nữa đây là trong mộng, nói chuyện không suy nghĩ, nếu hướng dẫn từng bước, tiềm thức sẽ khai ra. Nhất là cẩu vật này đã sợ như thế, ngu sao mà không thử a!

Lâm Dịch cười một tiếng, ra vẻ hung ác, một cước lật Takahisa Itoru lên, giẫm ngực hắn, cười híp mắt hỏi: “Không muốn chết thì nói cho ta, vì sao mười mấy năm trước Nhật Bản có rất nhiều người hôn mê?”

“Ta, ta không biết a!” Takahisa Itoru khóc lớn.

Nhưng Lâm Dịch nhạy cảm phát hiện, ánh mắt của hắn hơi hoảng loạn, con hàng này chắc chắn biết.

“Không nói? Ta giết chết ngươi!” Lâm Dịch giẫm lên ngực hắn, uy hiếp.

Thực tế hắn có thể giết chết Takahisa Itoru mới lạ, Cổ Lan không cho Lâm Dịch giết mộng cảnh chi chủ, lúc trước còn thăm dò hắn, khẳng định có tai hoạ ngầm, Lâm Dịch không ngốc như vậy.

Nhưng Takahisa Itoru làm sao biết Lâm Dịch không giết mình, lập tức sợ hãi.

“Ta...... Ta cũng không rõ ràng, nghe nói năm đó có rất nhiều người bị xe tải đâm ngất, có không ít người ngã lúc tăng ca, cũng có học sinh một lớp hôn mê tập thể, có rất nhiều chuyện tương tự!” Takahisa Itoru cuống quít khai ra chuyện mình biết.

“Còn biết gì không?” Lâm Dịch lại giẫm một cước.

Takahisa Itoru vội vàng khai: “Những người này rất kỳ quái, cho dù bị xe tải đâm, lúc đầu cũng chỉ hôn mê, sau đó mới lục tục chết đi. Qua khoảng nửa năm, mới lục tục có người tỉnh lại.”

Lâm Dịch nhíu mày: “Sao ngươi biết rõ ràng như thế?”

“Năm đó ông của ta cũng bị xe đâm, lão nhân gia chỉ là người bình thường, nhưng tỉnh lại thì đột nhiên trở nên lợi hại, bây giờ đã là cao thủ Tông Sư.” Takahisa Itoru liên tục nói.

Lâm Dịch nhíu mày.

Phạm vi lớn hôn mê, lục tục tử vong, sau khi tỉnh lại thì trở nên lợi hại.

Một lão đầu bình thường, dùng mười mấy năm trở thành Tông Sư, quá khác thường.

“Nếu thế các ngươi rất nhiều Tông Sư?”

Takahisa Itoru vội vàng lắc đầu: “Ông của ta chỉ là đặc biệt, rất ít người lợi hại như thế, phần lớn là Võ Sư.”

Lâm Dịch mới thở phào nhẹ nhõm.

“Ông của ngươi còn nói gì không?” Lâm Dịch chất vấn.

“Hắn...... Hắn nói từng thấy nữ thần, được nữ thần buff, khôi phục thân thể trẻ tuổi, trở thành dũng sĩ!” Takahisa Itoru sợ Lâm Dịch đánh, trực tiếp khai ra.

Nếu ông của hắn không trải qua chuyện này, thỉnh thoảng lộ ra một ít, hắn cũng chưa chắc rõ ràng như vậy.

Lâm Dịch thấy khá cổ quái.

Từng hỏi Cổ Lan chuyện hôn mê diện rộng ở Nhật Bản.

Cổ Lan nói, chắc có người dùng thủ đoạn giống như Trúc Mộng kinh để tạo mộng, nhưng bởi vì thủ đoạn quá kém, cho nên dẫn đến rất nhiều người tử vong.

Hắn từng thấy một vài mộng cảnh kỳ quái ở thế giới trong mộng, chỉnh thể nối liền với nhau.

Đều là bối cảnh thời trung cổ phương tây, có sinh vật huyễn tưởng, mộng cảnh chi chủ tự xưng là dũng sĩ. Mộng cảnh của hai người nằm mơ còn nối liền, tàn sát lẫn nhau.

Rất nhiều chuyện kết nối với nhau.

Tồn tại thần bí nào đó, vì mục đích nào đó, sáng tạo một mộng cảnh cỡ lớn, đồng thời thúc đẩy sự kiện hôn mê diện rộng ở Nhật Bản, đưa những người này vào trong mộng.

Cho nên lúc đầu chỉ hôn mê.

Sau đó xảy ra bất ngờ trong mộng cảnh, bị người giết chết hoặc bị tồn tại khác giết chết, trong thế giới hiện thực cũng lục tục có người tử vong.

Sau đó có một phần vượt qua được, mang truyền thừa trong mộng tỉnh lại.

Lẽ ra bọn hắn không thể mang ký ức trong mộng ra.

Cho nên cần thủ đoạn hoặc mục đích nào đó, khiến bọn hắn có dục vọng mạnh lên, sau đó ghi nhớ một phần truyền thừa học được trong mộng.

Dẫn đến Nhật Bản thu được rất nhiều truyền thừa, nhưng cường độ có hạn, không lợi hại lắm.

Dựa vào thần thông tạo mộng này, có thể thấy rõ sự mạnh mẽ của kẻ sau màn. Nếu học được hoàn chỉnh, thực lực sẽ lớn mạnh vượt bậc mới phải.

Từ điểm này, thần thông tạo mộng cũng quá cùi bắp.

Không giống mình, chuyện trong mộng rất là rõ ràng.

“Mộng cảnh kia quá đặc biệt, ta tạm thời không thể đi, không biết Cổ Lan có tìm được không.” Lâm Dịch suy nghĩ.

Tồn tại như vậy xây dựng mộng cảnh, tiểu thái điểu như mình không thể nhúng chàm.

Lâm Dịch rất vui vì mình miễn cưỡng khống chế được mộng cảnh, nếu mơ hồ tiến vào trong đó, chết như thế nào cũng không biết.

Mình không được, nhưng Cổ Lan có khi được.

Nàng có thể xuyên toa trong mộng cảnh, có thể nằm mơ online, thậm chí có thể vớt mình từ trong mộng cảnh khác ra, thủ đoạn rất mạnh mẽ.

Có tồn tại không rõ ràng nhúng chàm Lam tinh, Lâm Dịch không thể coi như không biết.

Lâm Dịch giẫm thêm một cước: “Còn chuyện gì quan trọng không, nói rõ ràng ra, nếu không ta sẽ giết chết ngươi!”

Takahisa Itoru bị đau, vắt hết óc suy nghĩ còn gì chưa khai.

Nhưng hắn không biết nhiều a!

“Thật ra sự kiện hôn mê không chỉ mười mấy năm trước, bây giờ cũng đang diễn ra. Nhưng thế hệ này không ổn lắm, tỷ lệ sống sót quá nhỏ.”

Lâm Dịch nói: “Liên quan đến hiện tượng giảm sinh đẻ của các ngươi không?”

“Liên quan rất lớn, bởi vì sự kiện hôn mê, người trẻ tuổi càng ngày càng ít.” Takahisa Itoru nói gấp.

Lâm Dịch cạn lời, không ngờ còn liên quan đến nhau.

Không phải bọn hắn không chịu sinh, mà vì bị tính kế.

Sản xuất không kịp tiêu hao.

Còn hành hạ như thế, sợ rằng đời mới sẽ xong xuôi.

“Còn gì chưa khai!”

“Không còn, thật sự không còn......” Takahisa Itoru khóc sướt mướt.

“Nói!”

Takahisa Itoru thê thảm: “Ta không cố ý, ta không muốn xảy ra gì cả. Đều do ông, đã yếu còn cưới vợ đẹp, nàng chủ động câu dẫn ta a!”

Lâm Dịch phiền muộn nhìn hắn.

Chuyện riêng tư này cũng khai ra, xem không còn thứ gì có giá trị.

Lâm Dịch cười nói: “Ngươi có muốn ta tha cho ngươi, có muốn ta đi không?”

“Muốn...... Không, ta không muốn.” Takahisa Itoru sợ Lâm Dịch đào hố cho hắn.

Lâm Dịch cạn lời, thằng hèn này.

Hắn suy nghĩ một lát, dư vị cảm giác tiến vào, muốn thử xem mình có thể thoát ly mộng cảnh này không. Nếu mình vào được, không có đạo lý không ra được.

Quả nhiên, vừa có suy nghĩ, Lâm Dịch hóa thành ánh sáng xông ra mộng cảnh, trở về thế giới trong mộng.

Cảm nhận trạng thái của mình.

“Vào trong mấy chục phút, ta tổn thất khoảng hai tiếng. Nói cách khác, nếu ta muốn ra vào mộng cảnh của cảnh giới thấp, cũng cần tiêu hao thời gian của bản thân.”

Lâm Dịch nhanh chóng lý giải chuyện này, cũng ngày càng hiểu rõ tình hình của mình.

Sau đó tiếp tục tu luyện.

Đáng tiếc không gặp phải mộng cảnh của người quen, không biết nguồn gốc, Lâm Dịch cũng không muốn thử bừa. Đạp sai một bước, mình sẽ mất mạng.

Lúc Lâm Dịch giày vò trong mộng.

Alice không ngủ được.

Altria không cần ngủ, một mực ở bên nàng.

Alice nghĩ mãi không ra: “Sao ngươi tặng đồ riêng tư của ta.”

“Dù sao là ta tự tay làm cho ngươi, tặng đi có gì sai?” Altria bất vi sở động.

Đó là lễ vật mà nàng mượn dùng thân thể của Alice, tự tay làm tặng.

“Mấu chốt là ta thấy quá mập mờ.”

“Ta chỉ muốn lưu lại đường lui cho ngươi.” Altria thở dài: “Ta thấy mình kỳ kỳ quái quái, Lâm Dịch còn nói như vậy, càng thấy chuyện của mình rất ly kỳ, có lẽ không đơn thuần. Ta sợ có một ngày mình không thể bảo hộ ngươi, còn hại ngươi.”

Nếu nàng do con người làm ra.

Đối phương có thể khống chế mình không?

Ngộ nhỡ mất đi lý trí, phạm phải sai lầm, mình sẽ hối hận cả đời.

“Nhưng vật kia có ích lợi gì?” Alice thầm nói.

“Đó là vật phẩm ma pháp viết bằng văn tự cổ đại, ta đã nói với ngươi, mình còn am hiểu ma pháp triệu hoán mà? Đây chính là điều kiện triệu hoán.”

Alice buồn bực: “Sao còn liên quan đến triệu hoán?”

“Về sau ngươi sẽ rõ.” Altria nói.

Alice phiền muộn: “Ngươi thay đổi rồi, đã bắt đầu bí hiểm với ta.”

Altria vươn tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng: “Ngươi chỉ cần rõ ràng, ta tuyệt đối không tổn thương ngươi, trừ phi...... Ta không phải chính ta.”

Quảng cáo
Trước /988 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Ma Thần Nghịch Thương Thiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net