Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đây là tức cảnh sinh tình, Thư Ký tài giỏi giải quyết không ít phiền toái cho Lâm Dịch.
Không phải Lâm Dịch không làm được, nhưng một người ngoài nghề làm sẽ rất phiền phức.
Chỉ riêng tuyển người.
Lâm Dịch chỉ có thể đăng tin ở gm58, sau đó chậm rãi chờ người mắc câu, quá lãng phí thời gian, không nói còn có vấn đề khác. Nhiệm vụ thiết yếu là tu luyện, không cần tốn quá nhiều tinh lực cho chuyện này.
Nói rất chân thành, nhưng nghe thì sai sai.
Thẩm Bối Bối thấy mình đã sắp thành thư ký của Lâm Dịch.
Vừa định nói chuyện, Lâm Dịch đã thần thần bí bí lấy ra đan dược.
Thư Ký hữu dụng như thế, kiểu gì cũng phải làm thân a!
Đan dược là Huyết Khí đan của võ giả, nhưng dùng lò đan chứ không phải nặn viên. Một phần dược liệu chỉ được một viên, tuy lãng phí nhưng hiệu quả cũng hơn xa nặn viên.
“Đây là cái gì?” Thẩm Bối Bối cũng quên xoắn xuýt, bị đan dược hấp dẫn lực chú ý.
Lâm Dịch cầm ba loại đan phương, đồ hắn đem ra tuyệt không đơn giản.
Bản thân đan dược cũng có khí tức mê người.
Nhưng Lâm Dịch bỏ bừa trong bình thuốc, hơi bị phí của trời.
Lâm Dịch thần thần bí bí nói: “Đây là đan dược sư phụ cho ta, tuy cũng là Huyết Khí đan, nhưng do lão nhân gia nàng tự tay luyện chế, hiệu quả không hề bình thường. Thư Ký giúp ta nhiều như thế, có đồ tốt đương nhiên nhớ đến ngươi.”
Nhận lấy đan dược, Thẩm Bối Bối xem kỹ.
Đen là ấn tượng đầu tiên.
Nhưng nàng cũng không cho rằng đây là độc dược hoặc thuốc mê, nếu thật là thứ đó, nàng có niềm tin tuyệt đối một chưởng đập chết Lâm Dịch trước khi mình không chịu nổi.
Xung quanh không có ai, Thẩm Bối Bối vừa nuốt vào thì thấy đan dược tan trong miệng, dược lực lập tức tản ra, nàng vội vàng ngồi xếp bằng luyện hóa.
Dược lực rất khổng lồ nhưng xói mòn cũng nhanh. Trước khi dược lực hoàn toàn biến mất, có thể luyện hóa bao nhiêu thì tăng thêm bấy nhiêu lực lượng, thật là khác thường.
Thẩm Bối Bối có thực lực Võ Sư sơ kỳ, đương nhiên luyện hóa không chậm. Tính đâu ra đấy, một viên đan dược bằng nàng không ngủ không nghỉ tu luyện mấy tháng.
Cũng do võ giả không mượn thiên địa linh khí, chân khí chỉ tuần hoàn trong thân thể, mới thấy tốc độ này không bình thường.
Thở ra khí đục, Thẩm Bối Bối phiền muộn nói: “Ngươi không nhắc nhở ta, cảm giác lãng phí rất nhiều dược lực.”
Quá mạnh, mạnh hơn Huyết Khí đan của Lâm Dịch nhiều, chỉ có thể nói, không hổ do cao nhân làm ra.
Trong lòng Lâm Dịch tựa gương sáng: “Đan dược sao có thể hoàn toàn luyện hóa, tổn thất cũng rất bình thường, còn đồ tốt đấy.”
Nói xong, Lâm Dịch lấy ra một viên Đoán Thể đan.
Thứ này tuy cho tu sĩ, nhưng võ giả cũng có lợi cực lớn. Nhất là võ giả thường tôi thể, sẽ lưu lại tai hoạ ngầm.
“Viên này có thể làm gì?” Thẩm Bối Bối hiếu kỳ hỏi.
“Có thể khôi phục ám thương, nâng cao tố chất thân thể.” Lâm Dịch giới thiệu nói.
Thẩm Bối Bối lập tức trầm mặc, nàng nhớ tới chị mình. Lâm Dịch lấy ra đan dược thần kỳ như thế, chắc cũng có tác dụng với chị.
Lâm Dịch thấy nàng trầm mặc, vừa nghĩ đã rõ: “Muốn để lại cho chị ngươi?”
Thẩm Bối Bối gật đầu.
Lâm Dịch nhắc nhở: “Thuốc không thể ăn bậy, Tôn lão gia tử đã đáp ứng trợ giúp, chắc có thể giải quyết vấn đề. Cho dù không giải quyết được, cũng có thể làm rõ là vấn đề gì, ta đi hỏi sư phụ là được.”
Đan dược khẳng định không thể ăn bậy.
Một viên đan dược của tu sĩ không thể khiến ngươi trường sinh bất lão, dùng sai có thể chết người, Lâm Dịch không dám làm ẩu.
Vả lại tác dụng của Đoán Thể đan cũng không phải chữa thương, chỉ dùng để trị ám thương.
Thẩm Bối Bối tạm thôi, lại nuốt đan dược, có cảm giác hoàn toàn khác biệt.
Thân thể rất ấm áp, cốt cách kinh mạch đều bị ảnh hưởng, nhưng phát triển theo hướng tốt. Không ít ám thương cũng dần dần được chữa trị, trạng thái cực tốt.
Nàng mừng rỡ nói: “Đan dược này quá thần kỳ!”
“Đương nhiên, dù sao là sư phụ cho ta.” Thất phu vô tội mang ngọc có tội, Lâm Dịch sẽ không nói mình luyện chế ra, bây giờ hắn còn thiếu thực lực tự vệ.
Thẩm Bối Bối rất có nguyên tắc, dù biết rõ đan phương của Huyết Khí đan cũng không chịu vụng trộm luyện chế, rất đáng kính phục.
Cộng thêm Lâm Dịch cần nhờ nàng, chuyện làm ăn về sau cần Thư Ký gánh, khẳng định phải cho chút lợi lộc.
Thẩm Bối Bối thu lợi lộc, thái độ với Lâm Dịch cũng dịu đi nhiều, suy nghĩ một lát dặn dò: “Tốt nhất đừng để người ngoài biết.”
Coi mình không phải người ngoài, cũng ngầm thừa nhận quan hệ của mọi người.
Lâm Dịch cười ha ha: “Đương nhiên rồi!”
Luyện hóa đan dược dùng hơn 40 phút, hai người còn đi xung quanh xem phẩm chất dược liệu. Đồng gia rất có bản sự, dược liệu trồng trọt trên núi tốt hơn trong căn cứ bình thường nhiều.
Sau đó hai người định trở về.
Thẩm Bối Bối hỏi: “Buổi chiều có việc gì không?”
Lâm Dịch lắc đầu, hôm nay rất mệt mỏi, đương nhiên không muốn ra ngoài thành và luyện đan, tinh thần mỏi mệt cũng khiến thân thể hắn uể oải.
“Vậy đi học lái xe với ta, học nhanh thì thi luôn, ngày mai cầm bằng lái.” Thẩm Bối Bối nói theo.
Chuyện đặc biệt làm kiểu đặc biệt, nàng có phương pháp của mình.
Có bằng lái thì làm việc thuận tiện hơn rất nhiều, Lâm Dịch vội vàng đồng ý.
Giữa trưa hai người ăn cơm quán rồi chạy tới trường thi, sau đó Thẩm Bối Bối dạy Lâm Dịch lái ô tô.
Đời trước Lâm Dịch có bằng lái, đời này đã lâu không sờ đến xe. Nhưng bây giờ hắn là tu sĩ, các phương diện đã vượt qua người bình thường, không lâu sau thì thuận lợi nắm giữ.
Thẩm Bối Bối lại cho người sắp xếp kiểm tra, tất cả đều ổn thỏa.
Bận bận rộn rộn hết một buổi chiều.
Ngày mai Lâm Dịch có thể lấy được bằng lái.
“Ta có nên mua xe không.” Lâm Dịch sờ cằm, hơi động lòng.
“Đường tỷ có rất nhiều xe, mua của nàng là được.” Thẩm Bối Bối thấy không cần thiết, tiền chia đan dược không thể có ngay. Tiền trong tay Lâm Dịch, ngoại trừ dự lưu một phần tiêu vặt, nàng đã sắp xếp nên tiêu thế nào. Phần lớn dùng để đầu tư căn cứ dược liệu, Đồng gia mới mua không bao lâu, còn chưa tận dụng hết, không dự toán mua xe.
Lâm Dịch khó xử nói: “Thế xấu hổ lắm.”
“Xấu hổ cái gì, đều là người mình, dù sao nàng cũng không lái hết, mua của nàng có lời hơn ra tiệm.” Thẩm Bối Bối không cảm thấy đây là chiếm tiện nghi của Đường Tư, cùng lắm là tận dụng phế vật, mấu chốt là tiết kiệm tiền cho Lâm Dịch.
Thực tế với quan hệ của Đường Tư và Tống Tình.
Đừng nói Lâm Dịch muốn xe, muốn biệt thự cũng không thành vấn đề.
Hơn nữa từ hiểu biết của Thẩm Bối Bối với Đường Tư, nếu Lâm Dịch cầm bằng lái, nàng sẽ tặng Lâm Dịch một chiếc.