Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đối với đại học Q, cảm tình của Cố Thanh không tính là khắc sâu, chỉ là kỳ tốt nghiệp tới gần, đáy lòng sinh ra lưu luyến cùng hoài niệm, đại khái tựa như “cận hương tình khiếp”* cũng có hiệu quả như vậy đi. ( người xa quê lâu ngày khi về lại quê sẽ thấy sợ hãi 1 cách khó hiểu, ở đây có lẽ học lâu quen chỗ, giờ ko học nữa nên luyến tiếc.)
Sau học kỳ 1, bởi vì bận rộn cho luận văn tốt nghiệp, Cố Thanh xin nghỉ thực tập ở sở luật sư. Giáo sư của Cố Thanh rất nghiêm, yêu cầu đối với sinh viên cũng rất cao – lớn từ kết cấu luận văn, nhỏ từ ngữ pháp dấu ngắt câu, Cố Thanh đã được đàn anh nhắc nhở từ trước, vì thế đối với luận văn này không dám lơ là, dù sao cậu cũng không muốn để lại cho giáo sự một ấn tượng tiêu cực về cậu.
Nếu bỏ qua luận văn, năm tư của Cố Thanh trôi qua rất thuận lợi, những môn phân ban trong năm tư đều đã hoàn thành đầy đủ, vì thế cậu có rất nhiều thời gian nhàn rỗi.
Tần Lực Dương vẫn luôn muốn mua một chiếc xe cho Cố Thanh, như thế đi lại cũng thuận tiện hơn, chỉ là trước đây Cố Thanh quá bận với bài vở và bài tập, anh không muốn tăng thêm gánh nặng cho Cố Thanh, nên không đề cập tới; hiện tại Cố Thanh có nhiều thời gian rảnh, nên Tần Lực Dương tìm cách nói với Cố Thanh, ý của anh rất đơn giản – muốn Cố Thanh học lái xe, chờ sau khi có bằng lái sẽ mua xe.
Cố Thanh tự nhiên sẽ không phản đối, kỳ thực cậu cũng đã sớm muốn 1 chiếc xe, mỗi lần đều để Tần Lực Dương đưa đón mình, cậu cảm thấy quá phiền phức.
Đi đăng ký học lái xe, Cố Thanh mất 2 tháng để học và lấy bằng lái, nhưng dù sao cũng là người mới học lái xe, xuất phát từ trách nhiệm với an toàn giao thông, Cố Thanh rất cố gắng học lái xe, ngay trên đoạn đường ngắn về nhà cũng luôn dùng xe hơi của Tần Lực Dương luyện tập nhiều lần.
Tần Lưng Dương thỉnh thoảng sẽ chỉ điểm vài câu, còn lại chỉ để cậu tự lái, sở dĩ anh không nhiều lời vì không muốn gây cho Cố Thanh áp lực, kinh nghiệm lái xe thì có thể từ từ tích lũy.
Ngày Cố Thanh chính thức học xong trùng vào ngày Quốc Tế Lao Động, Tần Lực Dương dẫn Cố Thanh đến cửa hàng xe hơi, anh chỉ khoang tay đứng nhìn, để Cố Thanh tự do lựa chọn xe mà cậu thấy hợp với túi tiền.
Cố Thanh ấy hả, Tần Lực Dương rất hiểu tính cậu, nếu anh tự mình mua một chiếc xe quá đắc, phỏng chừng sẽ bị cậu oán niệm tới chết.
Cố Thanh không quá hiểu biết về xe, nhưng từ khi học lái xe, cậu liền tìm hiểu các tư liệu về phương tiện này. Cố Thanh ưu tiên hàng đầu là tính năng, tiếp đến giá cả, còn mẫu mã thì thường thường cũng không sao. Cố Thanh cho rằng – xe là phương tiện đi lại, cũng không phải để ngắm nhìn, tốn nhiều tiền để mua kiểu dáng, chỉ có hai chữ – không tốt.
Tần Lực Dương mừng thầm vì dự liệu trước của chính mình, phải biết rằng mấy hôm trước anh suýt nữa đã mua một chiếc xe ‘rất không tốt’ với giá đắc đỏ, nếu thế sẽ bị Cố Thanh ‘ghét bỏ’.
Sau khi chọn được xe, nhân viên cửa hàng nói với Cố Thanh cùng Tần Lực Dương rằng – phải chờ hai ngày nữa mới cho thể lấy được xe.
Nhìn thời gian, Tần Lực Dương liền chở Cố Thanh chạy thẳng tới nhà trẻ, hai người đón bé cưng, rồi một nhà ba người đi ăn nhà hàng Quảng Đông.
Không cần tự mình xuống bếp, thỉnh thoảng thả lỏng cùng người nhà đi ra ngoài ăn, Cố Thanh cảm thấy rất hạnh phúc, huống chi nhà hàng Quảng Đông này xác thực là nhà hàng chính tông, nhất là món gà hầm sâm, vị đạo rất tuyệt, Cố Thanh múc cho hai cha con Tần gia mỗi người một chén, thấy hai người ăn ngon miệng, liền cố ghi nhớ cách làm, chờ về nhà sẽ tự nấu cho bọn họ ăn. Ban đầu, Cố Thanh định sẽ hỏi nhân viên phục vụ về phương pháp nấu món này, nhưng có thể nghĩ được họ sẽ không thực chất nói cho mình biết, Cố Thanh đành phải tinh tế nếm thành phẩm, dù sao kiếp trước cậu cũng là đầu bếp, nguyên liệu để nấu món này đại thể cũng có thể nhận ra.
Ăn xong cơm tối, đồng hồ của tòa nhà cao tầng ở trung tâm thành phố gõ 7 tiếng. Nhớ tới nguyên liệu của món vừa dùng xong, Cố Thanh bảo Tần Lực Dương lái xe đi siêu thị.
Cố Thanh giao cho Tần Lực Dương đẩy xe đẩy của siêu thị, còn chính mình thì cùng với Tần Giao Bảo chạy tới khu đồ chơi.
Chờ khi Cố Thanh trở về, liền kinh hoảng khi thấy Tần Lực Dương đã bỏ đồ đầy xe đẩy, cậu tùy tiện cầm lên một cái khăn tắm, vừa nhìn thấy giá tiền liền nhất thời đơ cứng mặt, cậu biết – không nên tin tưởng nam nhân, Tần Lực Dương xài tất cả đồ gia dụng là cực kỳ cực kỳ mắc.
Cố Thanh đem xe đẩy đã đầy hàng giao cho nhân viên hướng dẫn, lại lần nữa lấy một xe đẩy khác, một bên nhìn đồ, một bên liên thanh giáo huấn: “Có tiền cũng không thể xài phung phí như anh vậy, anh làm ông chủ sao lại không biết tính toán gì cả vậy. Lần sau cũng không dám để cho anh một mình đi mua đồ nữa.”
Tần Lực Dương thành thật ẵm Tần Gia Bảo theo sát phía sau, yên lặng không nói lời nào, anh biết – nhẫn một chút trời quang biển tạnh, nếu bây giờ mình lên tiếng, không chính xác buổi tối có bị giáo huấn nữa không, cái khác anh không quan tâm, cái anh lo chính là bị Cố Thanh đuổi ra ngủ ở phòng dành cho khách. Loại trừng phạt này sẽ lấy mạng của anh mất, rất đáng sợ.
Tần Gia Bảo ôm Tần Lực Dương, tay nhỏ bé che miệng, nhìn thoáng qua anh Đại Hùng vẫn đang oán niệm ở phía trước, rồi liếc ánh mắt đồng tình nhìn baba trầm mặc không dám nói một câu, thở nhẹ một hơi dài, cái đầu nhỏ bé vỗ vỗ vào bả vai Tần Lực Dương, sau đó tiến tới bên tai của đối phương, dùng thanh âm chỉ có hai cha con có thể nghe được nói: “Ba ba, đừng khóc.”
Tần Lực Dương thực sự là dở khóc dở cười, địa vị của anh tại Tần gia thực sự đã rơi xuống thấp, lưu lạc đến nỗi cần đến con trai mình an ủi.
Chờ Cố Thanh oán niệm cùng mua sắm xong những vật cần thiết thì đã là một giờ sau đó, khi ra cửa siêu thị lại gặp phải Hứa Tình Phương.
Từ sau lần trước rời khỏi Tần gia, mỗi tháng Hứa Tình Phương sẽ dành ra hai ngày để ở với Tần Gia Bảo, tuổi trẻ không hiểu chuyện, cô đã bỏ lỡ nhiều tiếc nuối, chỉ có thể ở hiện tại bù đắp lại, mong thời gian không quá muộn.
Dù sao cũng là mẹ của con trai, Tần Lực Dương tự nhiên sẽ không cản trở mẹ con họ gặp nhau, mới bắt đầu Tần Gia Bảo rất sợ hãi cùng bài xích, nhưng dưới sự khuyên nhủ của Cố Thanh, hiện tại cuối cùng đã có thể tiếp nhận Hứa Tình Phương đến gần.
Hứa Tình Phương nói với Cố Thanh cùng Tần Lực Dương – ngày mốt sẽ trở lại, liền ôm con trai rời đi.
Thiếu đi con trai làm bóng đèn, Tần Lực Dương bắt đầu đẽo gọt thế giới phu phu của hai người, anh đem túi ni lông để vào phía sau xe, rồi rủ Cố Thanh đi xem phim.
Mà chính bản thân Cố Thanh – đây cũng là lần đầu tiên cùng Tần Lực Dương đơn độc hai người đi xem phim ở rạp, trong lòng cậu cũng âm thầm chờ mong.
Ngày thường ở nhà, Cố Thanh cùng Tần Lực Dương đều chỉ xem tin tức về kinh tế cùng pháp luật, rất ít quan tâm đến phim ảnh, cho nên đến khi bước vào rạp chiếu phim, hai người mới phát giác căn bản không biết nên xem gì mới tốt, cuối cùng dưới sự đề cử của nhân viên hướng dẫn liền mua vé xem phim 3D ‘ba ngày khói lửa’.
Đều là đàn ông, cũng không cần ăn vặt, trước khi vào phòng chiếu phim, Cố Thanh chỉ mua 2 chai nước lạnh.
Khi vào phòng chiếu phim, Cố Thanh mới phát hiện Tần Lực Dương chọn vị trí cho hai người là trong một góc tối. Có lẽ do rạp chiếu phim vào ngày thường nên khán giả cũng không nhiều, 3 hàng cuối cùng vẫn trống không.
Lòng bàn tay Cố Thanh không khỏi đổ mồ hôi, cậu hình như đã hiểu rõ dụng tâm thật sự của nam nhân, thế nhưng không phải lúc trước trong lòng mình cũng đã từng len lén tưởng tượng qua sao?
Cố Thanh cảm thấy tư tưởng của mình bị ô uế chính là do bị Tần Lực Dương ảnh hưởng.
Quả nhiên, phim vừa bắt đầu, sau khi toàn bộ đèn trong rạp tắt hết, Cố Thanh liền phát hiện có một bàn tay to đang bắt đầu không thành thật.
Cố Thanh ngồi thẳng thắt lưng, một bộ dáng dấp ngồi nghiêm chỉnh, thế nhưng bàn tay to của nam nhân đã lần mò đến trên bắp đùi, đang dần dần tiến gần tới trung tâm dục vọng, Cố Thanh không thể bình tĩnh được nữa, cậu nhanh khép hai chân lại, tay phải ngăn chặn lại bàn tay tác quái của nam nhân.
Tần Lực Dương cũng không dự định buông tha cho con thỏ nhỏ, anh kéo tay phải Cố Thanh sang đặt lên trên dục vọng của chính mình.
Mặt Cố Thanh rất nhanh nóng đến đỏ hồng, hình ảnh trên màn hình lớn trở nên không rõ, cậu lại phát hiện nam nhân đang dùng tay của chính mình kéo khóa quần của nam nhân xuống, cách một tầng quần lót mỏng manh sờ lên sờ xuống.
Cố Thanh lúc này rất mâu thuẫn, trong lòng cậu có chút chờ mong, thế nhưng lý trí nói cho cậu biết – mình đang ở nơi công cộng, không thể làm chuyện không đứng đắn, cậu đột nhiên nhớ tới một điều khoản trong bộ hình pháp –‘tội dâm loạn nơi công cộng’, tuy quốc gia chúng ta không có quy định về tội danh này, thế nhưng cũng làm cho Cố Thanh giật mình tỉnh giấc, cậu oán hận rút lại tay phải đang bị nam nhân lưu manh đùa giỡn, nghiêm sắc mặt nói: “Chuyên tâm xem phim của anh đi, còn lộn xộn nữa, trở về liền cho anh ngủ ở phòng dành cho khách, kỳ hạn là nửa năm, đừng mong theo em cò kè mặc cả!”
Tần Lực Dương khóc không ra nước mắt, chẳng biết vừa rồi đã phạm phải chuyện gì, thế quái nào súng đã lên nòng, Cố Thanh cự nhiên lại vô tình rút lui, còn nói những lời uy hiếp.
“Qua hai ngày nữa là kỷ niệm một năm kết hôn.” Tần Lực Dương rầu rĩ nói.
Giật mình sửng sốt, Cố Thanh quay đầu nhìn về phía vẻ mặt đầy nhẫn nại của Tần Lực Dương, nguyên lai ngày hôm nay nam nhân hành động khác người là bởi vì ngày kỷ niệm kết hôn.
Cố Thanh đột nhiên cảm thấy chính mình thật quá đáng, cậu nghiên người ở bên tai Tần Lực Dương nhẹ giọng nói: “Nơi này là công cộng, tuyệt đối không được. Sau này, sau này, em sẽ bồi thường cho anh.”
Ý tứ trong lời nói của Cố Thanh, Tần Lực Dương tự nhiên là hiểu rõ, anh vui mừng chồm tới, vừa định hôn một nụ hôn ngọt ngào, lại bị Cố Thanh ngăn lại.
“Anh xác định muốn ngủ ở phòng dành cho khách?”
Dục vọng bị dập tắt trong nháy mắt, Tần Lực Dương ngượng ngùng rút lui, bất quá, đối với ‘bồi thường’ của sau này anh cực kỳ cực kỳ chờ mong.
Ngày 3 tháng 5 là ngày hai người đăng ký kết hôn, Tần Lực Dương vốn định không đến công ty, lại bị Cố Thanh biết được ngày hôm nay anh có hẹn với hai khách hàng lớn bàn bạc hợp động, Cố Thanh làm sao có thể để anh lầm lỡ chính sự, vừa khuyên vừa dỗ để anh đến công ty.
Thẳng đến gần 12g trưa, rốt cục mới đàm phán xong với khách hàng, Tần Lực Dương ngồi xuống thở phào một hơi, cùng lúc nhận được điện thoại của Cố Thanh gọi tới, cậu báo cho anh biết – buổi trưa sẽ đưa cơm tới công ty, dặn anh đừng ăn cơm trước.
Trước đây, Cố Thanh đã từng tới công ty của Tần Lực Dương, cậu chào hỏi bảo vệ của tòa building một tiếng, rồi đi vào thang máy, đi lên tầng làm việc của nam nhân.
Lúc Cố Thanh vào cửa, Tần Lực Dương đang chuyên chú nhìn những số liệu tài chính kinh tế trên máy tính. Người ta nói – khi người đàn ông làm việc là phong độ nhất, Cố Thanh rất tin tưởng điều đó, huống chi lúc bình thường Tần Lực Dương đã rất đẹp trai phong độ.
Cố Thanh bất tri bất giác cảm thấy trầm mê, cậu đột nhiên nhớ tới mấy ngày trước mình hứa sẽ ‘bồi thường’ cho nam nhân, trong đầu liền hiện lên những cảnh khiến cho mặt đỏ tim đập, cổ họng nhịn không được khẽ động.
Khi Cố Thanh phản ứng lại, phát hiện chính mình đang khóa ngồi ở trên đùi của nam nhân, bên tai liền đỏ ửng lên. Dáng dấp người yêu ngượng ngùng, Tần Lực Dương cảm thấy đó là cảnh đẹp ý vui, anh gặm nhẹ lên vành tai đỏ bừng của Cố Thanh, tay trái ôm lấy thắt lưng thon gầy của người yêu, đầu nhẹ nhàng di chuyển đến bên tai Cố Thanh, hô hấp trong miệng phun toàn bộ lên vành tai mẫn cảm của người yêu. Khóe miệng Tần Lực Dương cong cong, đầu lưỡi của anh bắt đầu liếm lọng vành tai đỏ bừng của cậu.
“… Ân…”
Hai chân giang rộng ra hai bên ghế kẹp chặt lại, Cố Thanh nhịn không được bật lên tiếng rên rỉ.
“Nơi, nơi này là phòng làm việc.”
Cố Thanh khước từ tượng trưng một chút trước mắt nam nhân, khí lực nhỏ đến có thể trực tiếp bỏ qua.
“Yên tâm, không có ai.”
Tần Lực Dương biết người yêu là sợ bị nhìn thấy, cũng không phải là thật tình muốn cự tuyệt, liền càng thêm làm càn mà giở trò lưu manh.
Có được bảo chứng của nam nhân, thân thể buộc chặt của Cố Thanh rốt cục thả lòng, tùy ý nam nhân làm càn.
Bàn tay to linh hoạt cởi bỏ nút thắt trên quần áo của Cố Thanh, tiếp đó hạ xuống những nụ hôn thân mật, nhìn cần cổ trắng nõn của Cố Thanh lộ ra, Tần Lực Dương một ngụm cắn tới, lưu lại một vết ngân đỏ tươi.
“A… Đừng… sẽ… sẽ bị thấy…”
Bởi vì chính mình chủ động hứa hẹn bồi thường, nên động tác của Cố Thanh dần dần lớn mật hơn, cái mông vểnh ngồi trên đùi nam nhân không ngừng trượt qua trượt lại, khi đang gần chạm vào nơi riêng tư của nam nhân thì rất nhanh lại lui trở về.
Khiêu khích dụ dỗ trắng trợn như vậy rất nhanh làm dấy lên ngọn lửa dục vọng của Tần Lực Dương, anh mang tính nghiêm phạt mà ở trên xương quai xanh của Cố Thanh chế tạo một chuỗi hôn ngân dày đặc, trong lòng vẫn còn bất mãn liền vươn tay đánh lên chiếc mông cong vễnh của Cố Thanh.
Bị người ta đối đãi giống như trẻ con, toàn thân Cố Thanh đều nổi lên một tầng phấn hồng, cậu không càm lòng liền nhấc mông lên, nhắm ngay nơi căn phồng của nam nhân ngồi thẳng xuống.
“Ba ba ba…”
Tiếng đánh vào mông liên tục vang lên, Tần Lực Dương chôn đầu trước ngực Cố Thanh nổ lực làm việc xấu, anh hút lấy điểm đỏ trước ngực cậu vào miệng, vẫn chưa hết giận, lại dùng răng day cắn một trận.
“Biết sai chưa? Em muốn chặt đứt vận mệnh tử của chồng em à, sau này đừng trách anh không cho em sung sướng.”
“… A… Em sai … Em sai rồi… Đừng … đừng cắn…”
“Còn dám như thế nữa không?”
“Không, không dám a.”
“Nói, ông xã, em sai rồi, em rất yêu anh, em muốn anh.”
“Không nói?”
“A!” Nơi riêng tư của mình chẳng biết từ bao giờ đã rơi vào trong tay nam nhân, Cố Thanh vốn đã động tình, cái này càng thêm kích thích đến xương cột sống đều thẳng tưng, điều này không phải cậu không muốn, chính là nói theo nam nhân thì thật sự rất mất mặt, cậu không muốn bị nam nhân điều khiển.
Phòng làm việc đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, Cố Thanh cả kinh, bản năng liền từ trên đùi Tần Lực Dương tuột xuống, chui tọt xuống gầm bàn.
Chuyện tốt của mình bị người quấy rối, Tần Lực Dương vốn không hài lòng, nhưng khi thấy Cố Thanh phản ứng lớn như vậy, trong lòng liền nảy lên ý xấu, anh xích ghế tới gần bàn làm việc, cứ như vậy, phong cảnh dưới thân liền bị bàn dài che khuất toàn bộ.
“Tiến vào.” Tần Lực Dương lên tiếng.
Thân thể run lên một phát, Cố Thanh không nghĩ tới nam nhân sẽ gọi người tiến vào.
Tần Lực Dương cố ý thả chậm tốc độ nói chuyện, nguyên bản công việc rất giản đơn lại lòng vòng quanh co tỉ mỉ an bài, mà bàn chân ở dưới lại không hề an phận, cố ý vuốt ve nơi riêng tư của Cố Thanh.
Đến lúc này, Cố Thanh rốt cục cũng hiểu rõ, nam nhân căn bản là muốn trêu chọc cậu, cắn cắn môi đầy phẫn hận, cậu sao có thể để rơi xuống thế hạ phong chứ.
Cố Thanh đột nhiên quỳ gối lên trên mặt đất, thân thể ngã về phía trước, chôn mặt ở vị trí hạ thân của Tần Lực Dương.
“Ngô…” Tần Lực Dương đột nhiên kêu rên.
“Tổng tài, làm sao vậy?”
Ngô Kỳ không hiểu gì nhìn tổng tài đột nhiên bật người về phía sau, trong miệng phát ra thanh âm nén nhịn.
“Không có việc gì, cô nói tiếp đi.”
Tần Lực Dương điều chỉnh hô hấp, sắc mặt bình thường, chính là đáy lòng lại nổi lên sóng to gió lớn.
Ở trên giường Cố Thanh luôn xấu hổ và thiếu chủ động, từ trước tới giờ đều là Tần Lực Dương khẩu giao cho cậu, Cố Thanh chưa bao giờ làm qua việc này, vì thế khi anh cảm thụ được nơi riêng tư của mình bị khoang miệng ấm nóng ướt át bao vây, mới có thể nhịn không được kêu rên, anh thế nào cũng không ngờ Cô Thanh lại sẽ nuốt nơi riêng tư của mình.
Cố Thanh vốn là muốn trêu chọc Tần Lực Dương, mới có thể nhất thời xung động móc nam căn của nam nhân ra trực tiếp ngậm vào miệng, sau khi bình tĩnh lại cậu liền hối hận, điều này không phải không chịu nổi, loại sự tình thân mật giữa hai người yêu nhau này vốn là bình thường, trước đây Cố Thanh không chịu làm chỉ vì xấu hổ, chứ không phải ghét bỏ. Lúc này sở dĩ cậu hối hận là vì phiền phức khúc sau, chắc chắn sẽ bị nam nhân trêu đùa.
Bàn chân Tần Lực Dương di chuyển tới phía sau mông Cố Thanh, khí trời nóng, Cố Thanh mặc một quần vải nhẹ nhàng rộng rãi, lưng bằng dây thun, Tần Lực Dương rất dễ dàng đẩy quần ra, sờ sờ thịt mông căn tròn.
Tay trái Tần Lực Dương đè đầu Cố Thanh sát vào thịt heo căn cứng của mình, ý bảo cậu tiếp tục đi.
Cố Thanh vươn tay búng vào cây thịt cực lớn, liền thấy nó ở trong không trung không ngừng run run, linh khẩu chảy ra dịch trong suốt, hít sâu, cổ vũ tinh thần, đem cây thịt ngậm vào trong miệng.
Bàn chân dừng ở rảnh mông bỗng dưng bị kiềm hãm.
Xấu hổ ban đầu qua đi, Cố Thanh rất vui mừng phát hiện mình có thể chủ động nắm giữ tình tự của nam nhân, cậu nhớ lại động tác trước đây nam nhân làm cho cậu, động tác trong miệng càng thêm ra sức. Hai tay bao lấy thiết bổng của nam nhân trượt lên trượt xuống, đầu lưỡi đỏ tươi khẽ liếm hai cái túi lớn của nam nhân, càng làm càng nghiện, liền há miệng cắn mạnh tới.
Cây thịt của nam nhân trong nháy mắt to thêm, Cố Thanh nuốt nước bọt, không khỏi cảm khái – hậu huyệt của mình thế nào lại có thể chứa chấp nổi thô to của nam nhân.
Nhớ lại những động tác ‘thương yêu’ ở trên giường của nam nhân trong dĩ vãng, hậu huyệt của Cố Thanh nhịn không được co rút chặt lại, và cũng tự động phân bố dịch ruột non trơn mềm.
Tần Lực Dương cảm giác thoải mái đến tận ngón chân, khóe miệng nhếch cao lên, tuy cái miệng nhỏ nhắn của người yêu rất thoài mái, nhưng hiện tại anh lại càng muốn nếm thử cái miệng huyệt trơn mềm chặt kín kia hơn.
Tần Lực Dương mau chóng đuổi thư ký ra ngoài, dặn cô ta – nếu không có mình gọi thì không cho bất kỳ ai tiến vào.
Ngô Kỳ như lọt vào sương mù, nghĩ thầm – ông chủ càng ngày càng kỳ quái.
Cửa vừa đóng lại, Tần Lực Dương khẩn cấp ôm lấy Cố Thanh từ trên mặt đất lên, tách hai chân của người yêu ra, nhấn một cái, cắm sâu vào, lợi khí chuẩn xác tiến vào huyệt động mà anh mong chờ đã lâu.
Cố Thanh bị động tác mau lẹ của nam nhân khiến cho trong khoảng thời gian ngắn còn chưa lấy lại được tinh thần, chờ khi cậu nhận ra, trong thân thể đã nhiều thêm một cây thịt không thuộc về mình.
Nam nhân xỏ xuyên vừa nhanh vừa chuẩn, mỗi một lần đều lưu loát chạm tới điểm mấu chốt ở sâu trong cơ thể Cố Thanh.
Vui sướng nhất thời kéo tới, Cố Thanh ôm chặt lấy cổ nam nhân, nghênh tiếp từng đợt từng đợt sung sướng thăng hoa.
“A… quá sâu… quá … Quá sâu a … A… Dương, Dương, chậm chậm …”
“Ngoan, kêu ông xã, ân…”
“Không… Không nên…”
Cố Thanh xấu hổ quay đầu tránh đi nụ hôn của nam nhân, thanh âm vì tình cảm mãnh liệt mà khàn khàn, nhưng vẫn như trước không chịu thua.
“Thực không nghe lời, không cho em chút giáo huấn, liền không biết lợi hại của ông xã!”
Tần Lực Dương nói xong, vẫn giữ tư thế hai người đang giao hợp, ôm lấy hai chân Cố Thanh, đem người đặt hoàn toàn lên trên bàn gỗ.
“Ba…” Nam căn hoàn toàn rút ra khỏi mật huyệt nóng ướt.
Cố Thanh đang chìm đắn trong vui vẻ, đột nhiên động tác dừng lại khiến cho cậu cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, cậu khát vọng nam nhân đẩy đưa mãnh liệt,
“Lực Dương, Dương… nhanh, nhanh động…” Hai mắt Cố Thanh phủ đầy sương mù, cất tiếng cầu xin.
“Ngoan, chỉ cần nói ‘ông xã, em yêu anh, xin anh muốn em’, ông xã liền lập tức cho em.” Bàn tay lau đi nước mắt ở khóe mắt Cố Thanh, Tần Lực Dương quyết tâm dụ dỗ.
Cố Thanh ủy khuất, thế nhưng thân thể cậu đã chịu không nổi nữa, cậu đột nhiên ôm lấy đầu Tần Lực Dương, hét lên: “Ông xã, cho em; ông xã, em muốn anh, em rất yêu anh.”
Lời yêu thương của Cố Thanh hoàn toàn kích phát dục vọng của Tần Lực Dương, anh không còn nhẫn nhịn được nữa, đem hai chân của người yêu vách lên trên vai, đẩy mạnh thắt lưng, đem thiết bổng đâm trực tiếp vào mật huyệt của người yêu.
“A… A… thật sướng, mau, mau nữa…”
Cố Thanh chủ động nâng thắt lưng đón ý phối hợp với tiếc tấu của nam nhân, trong miệng phát ra những tiếng kêu vui sướng.
“Cho em, đều cho em, anh yêu em, bà xã!”
“Ân, ông xã … em cũng… em cũng yêu anh!”