Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trở lại ký túc xá sau một ngày mệt mỏi, ký túc xá đơn của hai người, tuy nói ký túc xá có chút nhỏ, nhưng chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ không phải sao! Đồ đạc trong ký túc xá không thiếu thứ gì, đồ điện phòng bếp cái gì đó đều có.
Đi ra từ sân huấn luyện, những người ủng hộ bọn họ đều tập thể chờ đợi ở bên ngoài, sau khi nghe nói đám trưởng quan cũng không trừng phạt bọn họ liền thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn nhiều người ủng hộ bọn họ như vậy, Hạ Thiên Tịch trong lòng hơi hơi cảm động, trước kia y chưa từng nghĩ tới, cũng sẽ có ngày có người ủng hộ y.
Nghe thanh âm nghị luận của mọi người, nghe người khác kích động nhắc tới tên của y, trong lòng Hạ Thiên Tịch như có từng dòng nước ấm chảy qua, y cũng không phải một người thích được vạn chúng chú mục, nhưng từ trước kia mỗi người đều chán ghét y tới bây giờ không nói đến mỗi người đều thích, nhưng có thể nhìn ra nhiều người thích y như vậy, Hạ Thiên Tịch vẫn cảm thấy thỏa mãn.
Đồng thời, y cũng cảm thấy 10 cái danh ngạch nội viện quả thực quá ít, những người ủng hộ y, y thế nào cũng nên vì những người này tranh thủ một chút, mặc kệ sau này bọn họ có thể tiến vào nội viện được hay không? Khi đó liền xem thực lực của bọn họ, nhưng hiện tại, y cũng nên vì những người này tranh thủ một chút danh ngạch thi đấu cho bọn họ. Hạ Thiên Tịch âm thầm đưa ra quyết định trong lòng, nhất định phải vì những người này nỗ lực một phen.
Trưởng quan Otis trong khi răn dạy thì hắt xì hai cái, sống lưng lạnh run.
Sau khi giải tán, hai người trở về ký túc xá, Hạ Thiên Tịch vừa đến ký túc xá, cả người lập tức giống như không xương, lười biếng nằm trên giường không muốn động. Vốn dĩ sau khi ra ngoài y còn không cảm thấy mệt lắm, nhưng buổi sáng bị Lăng Thần lăn lộn một hồi, sau đó lại chiến đấu một hồi, hiện tại lại được thả lỏng, y cảm giác cả người đều mệt mỏi.
"Mệt mỏi?" Lăng Thần đi lên trước quan tâm dò hỏi."Ừm." Hạ Thiên Tịch từ giọng mũi hừ hừ một tiếng, nhắm mắt lại ngay cả nói cũng không muốn.
Lăng Thần thấy y thật sự mệt mỏi, liền khom lưng cởi giày cho y, ôm hai chân y đặt lên trên giường, lấy chăn bên cạnh đắp vào, cúi đầu hôn hôn trán y nói: "Vậy ngươi nghỉ ngơi trước đi!"
"Trên người không thoải mái!" Hạ Thiên Tịch hừ hừ lười biếng, đôi mắt hẹp dài nhìn Lăng Thần làm nũng: "Cả người đều là mồ hôi, dinh dính!"
Tuy sau khi lăn lộn, Lăng Thần đã tắm cho y, nhưng thi đấu một hồi, cả người y vẫn ra không ít mồ hôi, rất không thoải mái.
Giải quyết vấn đề tứ đại thế lực xong, vì chiều nay không có tiết, bọn họ hiện tại trở về cũng mới hơn 5 giờ mà thôi, thời gian còn rất sớm.
Lăng Thần nhìn y như con mèo nhỏ làm nũng, nội tâm mềm mại tới rối tinh rối mù, gợi lên khóe môi hôn hôn khóe môi y, tròng mắt màu bạc mang theo ấm áp lập tức có thể hòa tan cả sông băng, vươn hai tay đem người trên giường bế lên, Lăng Thần nheo lại mắt phượng, hơi nhếch lên khóe miệng có vài phần tà khí: "Ta ôm người đi tắm!"
Khẩu khí dò hỏi, nhưng lời nói lại khẳng định!
"Hừ hừ" Hạ Thiên Tịch nheo lại hai mắt hưởng thụ, hai tay mềm mại như không xương quấn lên cổ Lăng Thần, từ giọng mũi hừ hừ hai tiếng.
Hạ Thiên Tịch hoàn toàn ỷ lại vào hắn như vậy, càng khiến Lăng Thần trong lòng càng mềm mại hơn, đôi con ngươi màu bạc giờ phút này tràn ngập ôn nhu.
Hắn ôm Hạ Thiên Tịch đi tới phòng tắm, chỉ một lát trong phòng tắm cùng với tiếng nước chảy ào ào còn có thêm vài tiếng rên rỉ nhỏ vụn...
Chờ hai người từ trong phòng tắm đi ra, đã là hơn một tiếng sau đó.
Hạ Thiên Tịch bọc lấy khăn tắm, cả người lúc này giống như không còn hơi thở được Lăng Thần ôm vào trong ngực, đầu mềm mại mà ngả vào trước ngực của Lăng Thần, nếu nói y trước khi tiến vào phòng tắm cả người là phát ra hơi thở lười biếng, như vậy hiện tại y thật sự giống như xương cốt toàn thân bị rút hết, chỉ còn lại da và máu, tựa như miếng thịt nằm trên thớt mặc người đùa nghịch.
Từ phần da thịt bị lộ ra ngoài khăn tắm của y mà xem, da thịt bị hơi nóng khiến cho hồng hồng, màu sắc thật là xinh đẹp, nhưng da thịt phấn hồng cũng điểm xuyết rậm rạp hôn ngân, xem ra vừa rồi ở trong phòng tắm lại có một phen kịch liệt....
Lăng Thần đem Hạ Thiên Tịch sắp ngủ đặt trên giường, xem y cả người híp mắt, khuôn mặt nhỏ tinh xảo khiến hắn không nhịn được lại cúi đầu xuống hôn, sau đó mới xoay người đi tới tủ quần áo lấy áo ngủ ra thay cho y, sau đó ngồi bên mép giường tay đặt ở trên eo y chậm rãi mát xa một hồi, mát xa tầm nửa giờ, Hạ Thiên Tịch lúc này đã ngủ say, Lăng Thần nhìn đồng hồ, hiện tại đã gần tám giờ tối, hôm nay mệt mỏi thời gian dài như vậy, Hạ Thiên Tịch một hồi tỉnh lại chắc chắn sẽ đói.
Lăng Thần đứng dậy thay đổi một thân quần áo ra ngoài, chuẩn bị đi siêu thị, mua chút nguyên liệu nấu ăn về, còn đồ ăn trong nhà ăn, hắn cảm thấy còn không ngon bằng mình nấu. Bảo bối của mình mệt mỏi một ngày, hắn muốn an ủi dỗ dành Hạ Thiên Tịch.
Trước khi đi nhìn bộ dáng Hạ Thiên Tịch ngủ say, Lăng Thần yên tâm đi ra khỏi ký túc xá. Siêu thị ở trường Quân đội số 1 phi thường lớn, hơn nữa thực phẩm và nguyên liệu nấu ăn phi thường đầy đủ, dù sao rất nhiều ký túc xá cũng trang bị phòng bếp nhỏ, nếu không có nguyên liệu nấu ăn, vậy phòng bếp nhỏ chẳng phải chỉ là bài trí không thôi sao.
Cho nên Lăng Thần đẩy xe đẩy đi tới khu thực phẩm lựa chọn nguyên liệu nấu ăn.
Hạ Thiên Tịch thực kén ăn, tuy Lăng Thần cảm thấy bảo bối nhà mình quả thực dễ nuôi, nhưng hắn cũng không thể không thừa nhận, Hạ Thiên Tịch kén ăn lợi hại. Y thích ngọt, nhưng ăn nhiều đồ ngọt không tốt cho răng lợi và thân thể lắm, Lăng Thần hơi hơi tự hỏi một chút chuẩn bị lựa chọn nguyên liệu nấu ăn gì để khiến y vừa ăn vui vẻ lại không thương tổn đến thân thể y, hơn nữa hắn cũng chuẩn bị nhiều một chút nguyên liệu nấu ăn, chờ mai này bắt đầu đi học, hắn còn muốn dùng thời gian này làm mấy món ngon miệng cho Hạ Thiên Tịch, nếu không cứ ăn đồ ăn ở căng tin, trước không nói tới tật xấu kén ăn của Hạ Thiên Tịch, y chắc chắn sẽ ăn đến ngán, đến lúc đó phần thịt thật vất vả mới dưỡng ra trong dịp nghỉ này phỏng chừng giảm bớt.
Trong ký túc xá có một cái tủ lạnh nho nhỏ, hiện tại tủ lạnh công nghệ cao khi bỏ đồ ăn vào khu vực bảo hiểm, là có thể giữ tươi, đồ ăn cũng sẽ không thay đổi chất, cho nên căn bản không cần lo lắng vấn đề đồ ăn sẽ biến chất.
Lăng Thần lựa chọn sử dụng một ít hạt sen cùng ngân nhĩ, còn có một ít đậu gì đó, loại thực phẩm ngũ cốc này dinh dưỡng nhất, còn có thể nấu thành cháo bát bảo thơm ngọt mềm mại, sau đó lại chọn một ít thịt thăn, chuẩn bị làm thịt thăn chua ngọt, nhìn nhìn cá cũng không tệ, liền chọn thêm một ít cá miệng rộng, cá này vừa tươi vừa dinh dưỡng, Hạ Thiên Tịch cũng rất thích, hơn nữa còn phi thường ít xương...Bất tri bất giác, xe đẩy của Lăng Thần đã tràn đầy nguyên liệu nấu ăn...
Hơn nữa, Lăng Thần hiện tại đã trở thành nhân vật tiêu điểm của siêu thị.
Ký túc xá cao cấp của trường quân đội số 1 tuy có nhà ăn, nhưng người muốn nấu cơm lại ít đến đáng thương, có thời gian nấu cơm không bằng đi tới nhà ăn ăn còn tiện lợi hơn. Cho dù có người nấu cơm, trên cơ bản là một ít nữ sinh, rất ít nhìn thấy nam sinh đi tới lựa chọn nguyên liệu nấu ăn, lại còn lựa chọn nhiều như vậy, càng khiến người chú ý hơn là nam sinh này còn quá đẹp trai.
Trong siêu thị, rất nhiều học viên tới mua sắm đồ vật học tập, mặc kệ là tân sinh hay lão sinh, nhìn nam nhân tuấn mỹ vẻ mặt nghiêm túc đứng ở khu thực phẩm lựa chọn nguyên liệu nấu ăn, nội tâm trào ra cảm giác quả thực không biết nên hình dung thế nào mới được.
"Thật đẹp trai! Trách không được mọi người đều nói nam nhân khi nghiêm túc là đẹp trai nhất, ta đều có cảm giác trái tim của mình đang đập bang bang muốn nhảy cả ra ngoài rồi."
"Nam nhân nội trợ, quá khiến người hâm mộ, ô ô..."
"Ta nếu có thể tìm được một người nam nhân như vậy, kiếp sau có làm trâu ngựa ta cũng bằng lòng."
"Bọn họ nói, hắn là ai? Lớp nào? Ta thề ta nhất định phải theo đuổi, tuyệt đối phải đem hắn tóm tới tay..."
"......"
Nữ sinh tụ tập ở siêu thị càng lúc càng nhiều, hơn nữa một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhiều người nghe tin mà sôi nổi tới. Chỉ một lát, bởi vì màn đêm kéo xuống, siêu thị còn có chút vắng vẻ trong một giờ lập tức trở nên đông đúc, Lăng Thần đứng ở trước khu thực phẩm vẻ mặt nghiêm túc lựa chọn nguyên liệu nấu ăn bị người ta chụp ảnh post lên mạng, đặc biệt là trên diễn đàn trường quân đội số 1, khi bài post này phát lên, trong vòng mười phút đã xếp vị trí thứ nhất, hơn nữa bình luận đã lên trên một vạn.
"Sau khi gần gũi nam thần mà mình ngưỡng mộ, ta cảm giác đời này sẽ không tìm được nam nhân vừa lòng đẹp ý."
"Thì ra nam nhân còn biết nấu cơm? Thật muốn ăn!"
"Hạ nữ vương đâu? Sao lại để Lăng trung khuyển một mình ra ngoài thế này?"
"Oa oa oa! Tân nam sinh trường quân đội số 1 có phải đẹp trai hơn cả Tô Thanh Khê hay không, hơn nữa còn là nam nhân biết nội trợ nữa!"
Bức ảnh này lập tức số lượng xem và bình luận tăng lên nhanh chóng, vốn dĩ tân sinh chiều này cũng đã nổi bật, đặc biệt là Hạ Thiên Tịch, Lancet và Dạ Đồng ba người bọn họ ở sân huấn luyện thi đấu đã bị người truyền bá khắp trên diễn đàn của trường quân đội số 1, khiến ba người trở thành nhân vật tiêu điểm trong đám tân sinh của trường quân đội số 1, Lăng Thần vì không thi đấu trận cuối, cho nên người biết hắn cũng không nhiều lắm.
Mà hiện tại, do bức ảnh này xuất hiện, gia thế và bối cảnh của Lăng Thần lập tức bị đào ra, hắn nổi danh không thua gì mấy người Hạ Thiên Tịch.
Nhưng mà, đối với hết thảy những việc này, Lăng Thần cũng không biết, hắn lựa chọn xong nguyên liệu nấu ăn liền đi tính tiền, những nữ sinh đang chen chúc trên lối đi, sôi nổi tránh đường, đối với việc trở thành tiêu điểm khiến mọi người tụ tập, Lăng Thần đã quen nên cũng không chú ý, thậm chí mọi người chụp ảnh hắn cũng không ngăn cản, dù sao tay mọc ở trên người ta, hắn cũng không thể đi quản người khác. Thời điểm tính tiền xuất hiện một vấn đến nhỏ, xếp hàng trước hắn có một nữ sinh còn thiếu ba tích phân để thanh toán, phải đợi nữ sinh này lựa chọn đồ bỏ lại còn mất mấy phút đồng hồ, Lăng Thần nhìn nhìn đồ vật trong xe đẩy của mình, hắn đã ra ngoài một tiếng, cũng không biết Hạ Thiên Tịch có tỉnh dậy hay không.
Cho nên, để không mất thời gian, Lăng Thần liền thay nữ sinh này thanh toán.
"Thanh toán cả." Lăng Thần trực tiếp bình tĩnh nói với nữ sinh.
"A?" Nữ sinh tựa hồ không nghĩ tới Lăng Thần cư nhiên sẽ nói chuyện với nàng, khuôn mặt kiều mỹ lập tức đỏ bừng, có chút khẩn trương bối rối đứng ở trước mặt Lăng Thần.
"Đi ra ngoài." Nhìn nữ sinh này vẫn chưa ra khỏi quầy thu ngân, Lăng Thần hơi nhíu mày.
"A...được được." Nữ sinh đỏ mặt lập tức đem đồ vật của mình đặt trên xe đẩy của Lăng Thần, cả người đỏ bừng đứng chờ đợi bên ngoài quầy thu ngân.
Hiện tại công nghệ phát triển, căn bản không cần có người ở quầy thu ngân, bọn họ lựa chọn xong đồ vật, chỉ cần đặt lên khu thanh toán, khu thanh toán có người máy công nghệ cao, từ ánh mắt người máy bắn ra ánh sáng bao phủ khắp xe đẩy, lập tức có thể tính toán ra giá trị hàng trong xe.
"Tổng cộng 229 điểm tích phân, xin quét thẻ, cảm ơn!"
Lăng Thần cầm thẻ tích phân của mình quét qua một khe trên đầu người máy một cái, lập tức đẩy xe đẩy đi ra ngoài.
Thẻ của hắn được Otis cấp cho 1000 điểm, cho nên hiện tại hắn cũng là một người có chút tài sản, lập tức tiêu nhiều như vậy, Lăng Thần không chút đau lòng nào.
"Cảm....cảm ơn!" Nữ sinh đỏ mặt nhỏ giọng cảm ơn Lăng Thần.
Lăng Thần cũng không để ý tới nữ sinh này, lấy ra túi thực phẩm mang theo đồ vật rời đi.
Nữ sinh nhìn bóng dáng Lăng Thần trong bóng đêm, cắn cắn môi...
Vốn dĩ Lăng Thần cũng không đặt việc này ở trong lòng, ai biết sau này lại rước lấy cho hắn phiền toái không nhỏ, càng khiến cho tình cảm của hắn và Hạ Thiên Tịch xuất hiện nguy cơ thật lớn....
..........