Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trở lại ký túc xá, Hạ Thiên Tịch còn chưa tỉnh lại, Lăng Thần nhìn y ngủ say, trái tim đều trở nên mềm mại, lập tức đem nguyên liệu nấu ăn lấy ra tiến vào phòng bếp nhỏ làm một vài món ăn đơn giản, nấu một nồi cháo bát bảo mềm mại thơm ngọt, Lăng Thần còn cho thêm một chút đường vào trong cháo, đây cũng là để tăng thêm khẩu vị cho Hạ Thiên Tịch, lại xào một đĩa măng và một đĩa rau cần, tuy ăn sáng như này thì không tồi, nhưng bữa sáng thanh đạm như vậy tuyệt đối không phù hợp được miệng lưỡi Hạ Thiên Tịch.
Lăng Thần nghĩ nghĩ vẫn là không làm thêm thịt thăn chua ngọt nữa, suy xét đến bây giờ là buổi tối, ăn quá nhiều đồ ngọt không tốt, cho nên hắn mới làm toàn món thanh đạm như vậy, nhưng lát nữa muốn dỗ người ăn cơm vẫn là phải phí một hồi công phu. Nhưng mà, hắn không sợ, hắn thích nhất chính là dỗ bảo bối nhà mình ăn ngủ.
Tuy lời này đối với một người nam nhân mà nói có cảm giác người nam nhân này không có chí khí gì cả, nhưng không có biện pháp, ai bảo hắn là thê nô một quả như vậy!
Hạ Thiên Tịch đang ngủ mơ màng bị hương vị thơm ngọt của cháo bát bảo trong phòng bếp đánh thức, Lăng Thần vừa lúc từ trong bếp đi ra chuẩn bị đánh thức Hạ Thiên Tịch, hiện tại đã 10 giờ tối, chuẩn bị để y ăn rồi ngủ tiếp.
Hắn đi tới mép giường nhìn Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt đào hoa hẹp dài, cả người mơ mơ màng màng, khuôn mặt nhỏ trắng nõn vì ngủ một giấc mà ửng hồng, gò má hồng ngọt như trái đào, cánh môi đầy đặn mê người tản mát ra hương thơm mị hoặc, ánh mắt ướt át sáng ngời, hai mắt có điểm mờ mịt chớp chớp đầy đáng yêu, bức tranh mỹ thiếu niên tỉnh giấc như vậy, thật là rất dễ dẫn phát ra vô hạn dục vọng của nam nhân.
Tuy sau khi cùng Hạ Thiên Tịch vượt qua giới hạn, số lần hai người yêu yêu cũng không phải thường xuyên, nhưng Lăng Thần cũng chưa từng để bản thân chịu ủy khuất, dù sao lão bà ở ngay bên cạnh mình, hắn sao có thể để bản thân chịu ủy khuất!
Nhưng hiện tại nhìn hình ảnh Hạ Thiên Tịch vừa mới tỉnh ngủ còn có điểm mơ hồ, hắn mới cảm thấy, Hạ Thiên Tịch đối với hắn luôn luôn không đủ, nếu có thể, hắn thật đúng là muốn cả đời liền ôm Hạ Thiên Tịch nằm trên giường mới được!
Mỗi người đều nói ấm no sinh tư dục, chỉ cần nhìn bảo bối của mình, nơi nào còn quản no hay không, hắn đều muốn ôm y.
Lăng Thần không nói hai lời, cúi đầu hôn một cái rồi lại nói tiếp.
Hạ Thiên Tịch ngửi được mùi cháo mơ màng tỉnh lại, ngay sau đó là lực đạo thật mạnh truyền đến trên người, môi bị lấp kín, sau đó chính là một trận kịch liệt hôn môi, khiến cho y thiếu chút nữa hít thở không thông mà chết.
Nụ hôn qua đ, Hạ Thiên Tịch nằm ở trên giường thở hổn hển, Lăng Thần dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve hình dáng cánh môi Hạ Thiên Tịch, tiếng nói trầm thấp vang lên đầy nghẹn ngào gợi cảm: "Bảo bối, thật muốn cứ như vậy đem ngươi ôm cả vào trong ngực cả đời không buông ra."
Hạ Thiên Tịch lúc này hoàn toàn thanh tỉnh đầu óc, bên tai nghe thấy lời thì thầm của Lăng Thần chọc cười, mặt mày mang ý cười, trong ánh mắt có chế nhạo, gợi lên khóe môi cười cười: "Như thế nào? Ngươi muốn chết ở trên người ta?"
"Chết dưới hoa mẫu đơn..." đầu ngón tay Lăng Thần nhẹ nhàng miêu tả khuôn mặt tinh xảo của Hạ Thiên Tịch, động tác thong thả mang theo nhè nhẹ ấm áp, hắn gợi lên khóe môi tà khí lăng nhiên nói tiếp: "...thành quỷ cũng phong lưu."
Hạ Thiên Tịch ngoài ý muốn liếc nhìn Lăng Thần một cái, nửa ngày nói: "Ngươi hiện tại da mặt càng ngày càng dày."
Không dày sao truy được lão bà?"
Lăng Thần tổng kết chiêu thức truy lão bà, gan lớn, thận trọng, da mặt dày!
Nhưng vì sợ Hạ Thiên Tịch xù lông, hắn liền không nói ra.
"Được rồi, ngươi mau đứng lên, đè chết ta." Hạ Thiên Tịch nhăn mày, đầu óc sau khi thanh tỉnh bụng liền bắt đầu thì thầm kháng nghị, đặc biệt là trên người còn bị đè nặng, đè lên dạ dày y càng kêu to hơn.
Lăng Thần ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch thật sâu, trong mắt kỳ thực còn ý muốn làm, Hạ Thiên Tịch giả bộ không nhìn thấy ám chỉ trong mắt Lăng Thần, miệng mím lại, ánh mắt đáng thương hề hề nhìn nam nhân: "Ta đói bụng."
Được rồi, chọn lựa giữa tức phụ đói bụng cùng với bản thân đói bụng, Lăng Thần tình nguyện để bản thân nhịn xuống đói khát cũng không thể để tức phụ chịu đói.
Hắn cúi đầu hung hăng hôn một ngụm lên khóe miệng Hạ Thiên Tịch, rồi mới không tình nguyện rời giường.
Hạ Thiên Tịch xoa xoa nước miếng bên khóe miệng, cong cong khóe môi, đối với lựa chọn của Lăng Thần y vẫn thực thích, nhưng ngay sau đó y liền nhăn lại mày, hôm qua mới làm, hôm nay buổi sáng lại làm, buổi chiều ở phòng tắm làm một lần, hắn vừa rồi lại muốn làm? Ngươi CMN phương diện kia cũng quá thường xuyên đi! Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt, cảm thấy Lăng Thần quả thực không phải người.
Mọi người đều nói, nam nhân 30 tuổi là lúc như lang như hổ, cũng là tuổi tinh lực mạnh nhất, nhưng Lăng Thần năm nay giống y cũng chỉ 17 tuổi mà thôi, tuy bề ngoài bọn họ so với bản thân càng giống đàn ông, nhưng phương diện kia hiện tại đã mãnh liệt như vậy, Hạ Thiên Tịch không dám tưởng tượng đến khi Lăng Thần 30 tuổi y có thể sẽ chết dưới hoa mẫu đơn thật hay không, thành quỷ phong lưu đi?
Bị tưởng tượng của mình dọa một phen, Hạ Thiên Tịch lập tức đem tưởng tượng này đó vứt ra khỏi đầu.
Lăng Thần từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái bàn giường, thời điểm tới trường Quân đội số 1 báo danh, hắn liền mua sắm một đống lớn đồ dùng sinh hoạt đặt trong nhẫn không gian, cho nên hiện tại ở ký túc xá cũng có đồ để dùng.
Đem bàn giường đặt trên giường, Hạ Thiên Tịch ngồi ở trước bàn hai tay cầm chén đũa, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Lăng Thần, giống như một con cún con đang chờ đợi chủ nhân cho ăn, khiến tim Lăng Thần cũng mềm mại theo.
Đem cháo và rau xanh đặt trên bàn, khuôn mặt cười hì hì của Hạ Thiên Tịch lập tức suy sụp, đầu gục xuống không còn hưng phấn như lúc trước, miệng bẹp bẹp nói: "Vì sao không có thịt?"
Y ghét nhất chính là ăn rau xanh, tuy tại thời điểm khắc khổ y sẽ lựa chọn căn một ít, nhưng hiện tại dưới điều kiện cho phép, y vẫn thích ăn thịt.
"Ngoan, hiện tại đã quá muộn, ăn nhiều thịt không tốt cho tiêu hóa, ngày mai ta lại làm thịt thăn chua ngọt cho ngươi được không?" Lăng thần ngồi ở trên giường nếm thử vị cháo, không quá ngọt nhưng cũng không quá nhạt, độ ấm vừa lúc có thể ăn vào miệng, mới đem cháo đặt trước mặt hạ Thiên Tịch, thanh âm trầm thấp dịu dàng dỗ dành.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày nhìn đồng hồ cũng không bắt bẻ nữa, nhưng y vẫn bất mãn bĩu môi đưa ra điều kiện:" Phải có thịt nấu dứa, cá chiên và cánh gà chiên coca."
"Được." Đôi mắt màu bạc Lăng Thần dịu dàng nhìn Hạ Thiên Tịch đồng ý.
Chỉ cần hắn có thời gian, chắc chắn sẽ làm món Hạ Thiên Tịch thích ăn nhất, đem bảo bối nhà mình nuôi đến trắng trẻo mập mạp.
Tuy rằng, có chút giống như vỗ béo heo con.
Hạ Thiên Tịch vừa lòng cầm thì múc một muỗng cháo lên ăn, Lăng Thần nhìn y không có động tác gắp rau, không khỏi nhíu mày, nhưng cũng không trách cứ câu nào, tự mình gắp một đũa rau nhét vào miệng Hạ Thiên Tịch.
Hạ Thiên Tịch uống một ngụm cháo, Lăng Thần liền gắp một đũa rau xanh nhét vào miệng y, đem hai má y phình phình động động, rất giống như một con chuột hamster, chờ Hạ Thiên Tịch uống xong cháo trong bát, Lăng Thần hỏi một câu:" Uống nữa không?"
Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, lập tức uống lên hai chén cháo mới tính ăn no, Lăng Thần mới bắt đầu ăn cơm.Hạ Thiên Tịch lười biếng ngồi ở trên giường, vừa mới ngủ mấy tiếng đồng hồ hiện tại lại vừa ăn cơm no còn không cảm thấy buồn ngủ, liền nhìn Lăng Thần ăn cơm.
Lăng Thần không kén ăn như y, chỉ cần là đồ ăn y ăn thừa Lăng Thần đều sẽ ăn hết, động tác ăn cơm của hắn cũng không chậm, nhưng động tác lại rất ưu nhã, khiến người cảm thấy nhìn hắn ăn cơm kỳ thực chính là một loại hưởng thụ. Đang nhìn sườn mặt Lăng Thần, khuôn mặt tuấn mỹ, đường cong lãnh ngạnh, đường nét rõ ràng, mắt phượng mê người, khi khóe miệng gợi lên mang theo một phần tà khí, một nam nhân có gia thế bối cảnh như vậy, lại còn biết nấu cơm, quả thực chính là nam nhân mẫu mực.
Nam nhân như vậy hiện tại là người của mình, thuộc về y, Hạ Thiên Tịch chỉ nghĩ tới thôi cũng thấy mỹ tư tư, một cỗ thỏa mãn tràn lan trong lòng.
Chỉ cần nhìn Lăng Thần, tâm tình của mình đã thực sung sướng.
"Đúng rồi, ta còn chưa kiểm tra xem Flina học tập ma pháp thế nào, ngươi nói đã trễ thế này, ta có nên đi tìm nàng hay không?" Hạ Thiên Tịch ảo não một chút, thật vất vả hôm nay có thời gian rảnh, y cư nhiên lại quên mất chuyện này, cũng không biết Flina hiện tại tu luyện thế nào?
"Bảo bối, ngươi xác định hiện tại muốn gọi nàng tới." Lăng Thần đem một ngụm cháo và rau xanh cuối cùng ăn xong, buông chén nhướng mày nhìn Hạ Thiên Tịch, mắt phượng híp lại.
Giọng nói của hắn trầm thấp nhẹ nhàng bình thản, nhưng Hạ Thiên Tịch lại nghe ra trong lời hắn nói mang theo nguy hiểm.
Nhìn nhìn thời gian hiện tại, được rồi, đều sắp rạng sáng, hiện tại thời gian này gọi Flina tới tựa hồ có chút không ổn.
Hạ Thiên Tịch hậm hực sờ sờ mũi, vì không để nam nhân nhà mình tức giận, lập tức nói: "Vậy hôm nào đi, đã muộn thế này, trai đơn gái chiếc cũng không tốt."
"Hừ." Lăng Thần hừ lạnh một tiếng, mắt phượng mị mị.
Hạ Thiên Tịch vẻ mặt ngượng ngùng, thấy Lăng Thần ăn cơm xong rồi, lập tức nói: "Ta đi rửa chén."
Mười ngón tay không dính qua dương xuân thủy của y đã từng rửa qua chén?
Lăng Thần tuy không thích Hạ Thiên Tịch ở thời điểm này còn nhớ tới một số người râu ria, nhưng mà thấy y thức thời như vậy chỉ tức giận tượng trưng một tí, lại không nỡ trừng phạt y, ngay cả chuyện nhỏ như rửa chén cũng không nỡ để y làm.
"Buông." Lăng Thần thấy y thu thập chén đũa nghiêm khắc nói một tiếng.
Hạ Thiên Tịch liếc mắt nhìn nhìn hắn.
Lăng Thần thu thập chén đũa trên bàn nói: "Ngươi đi nghỉ ngơi trước đi, ta rửa chén xong sẽ tới bồi ngươi." Hắn nói xong, nhanh nhẹn thu thập chén đũa, tư thế cường ngạnh một chút cũng không cho Hạ Thiên Tịch lao động.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày, gợi lên khóe môi nhìn thân ảnh Lăng Thần bưng chén đũa đ vào phòng bếp, trong lòng ấm áp.
..........