Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
  3. Chương 222: Tầm quan trọng của điểm tích phân!
Trước /385 Sau

Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 222: Tầm quan trọng của điểm tích phân!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Vậy trước tiên là Lancet, chỉ cần một người hệ mộc nữa."

"Ta có một người." Lăng Thần suy tư một chút nói: "Hắn hiện tại cũng học ở trường Quân đội số 1, so với chúng ta lớn hơn một năm, tên Lạc Vô Dật, chiến sĩ cơ giáp cấp 4, thuộc tính Mộc."

"Được, vậy ngươi gọi hắn đến thử xem." Hạ Thiên Tịch không chút do dự gật đầu, người Lăng Thần đề cử, hẳn là có quan hệ với nhà lăng Thần đi!

Lăng Thần lập tức gọi cho Lạc Vô Dật, lúc sau bốn người vào ký túc xác chờ người tới, Hạ Thiên Tịch trước gọi Tiểu Cửu ra, lúc trước khi suy nghĩ tới vấn đề này y liền dò hỏi ý kiến tiểu Cửu, cho nên đợi lát nữa những người này tới sẽ để tiểu Cửu kiểm tra, tiểu Cửu nói qua cửa sẽ lập tức ký kết khế ước đồng bọn cho bọn họ, nếu không qua cửa, bọn họ cũng chỉ có thể ra khỏi trường rồi lại tính tiếp.

Người tới đầu tiên là Thẩm Hạo, hắn nhìn bốn người đều tụ tập ở trong phòng ký túc nhỏ này, vẻ mặt mê mang hỏi: "Sao vậy? Có việc gì sao?"

"Cũng không có việc gì." Hạ Thiên Tịch cười một chút nói: "Một hồi chờ mọi người đều đến, ta sẽ nói một thể."

Thẩm Hạo gật gật đầu, an tĩnh đứng ở một bên chờ đợi.

Trong lúc này, tiểu Cửu đứng ở trên vai Hạ Thiên Tịch, dùng một đôi mắt kim sắc rà quét thân thể Thẩm Hạo một chút, giao lưu tinh thần với Hạ Thiên Tịch: Thẩm Hạo, tỷ lệ trung thành 95%, tỷ lệ phản bội 5%, giờ phút này đáng tin cậy, có thể ký kết khế ước đồng bọn.

Hạ Thiên Tịch không dấu vết gật đầu.Người thứ hai tới là Tinh Dạ.

Tỷ lệ trung thành 90%, tỷ lệ phản bội 10%, khá ổn.

Người thứ ba tới chính là Lancet, số quang não là lấy từ chỗ Thẩm Hạo.

Lancet vào phòng, nhìn mọi người trong phòng gợi lên khóe môi vài phần kiêu ngạo nói: "Nói đi, gọi bổn điện hạ tới làm gì?"

Dáng vẻ đầy chất đại gia.

Flina rất không thích nhìn tới dáng vẻ đại gia này của Lancet, vừa định phát tác đã bị ánh mắt Hạ Thiên Tịch ngăn lại, Flina chỉ có thể tâm không cam lòng không nguyện hung tợn trừng mắt nhìn Lancet một cái.

Hạ Thiên Tịch lập tức tiến lên giải thích một chút: "Hôm nay gọi các ngươi tới đây chủ yếu chính là chúng ta muốn tạo thành một cái tiểu đội, một tháng sau bắt đầu tiếp nhận nhiệm vụ, đi ra ngoài trường bắt đầu huấn luyện, không biết các ngươi có hứng thú gia nhập chúng ta hay không?"

"Lancet: Tỷ lệ trung thành 50%, tỷ lệ phản bội 50%, còn chờ khảo sát." Thanh âm tiểu Cửu truyền vào trong đầu Hạ Thiên Tịch.

"Tiếp nhận nhiệm vụ?" Thẩm Hạo vẻ mặt mê mang quay đầu nhìn về phía mấy người, có chút không quá minh bạch.

Mọi người nhìn Thẩm Hạo thật là không biết nói gì, nghe nói Thẩm Hạo vẫn luôn khiêu chiến người trong bảng 100 người mạnh nhất, mục đích chính là kiếm lấy tích phân để khiến bản thân được ăn no, Thẩm Hạo ở trường Quân đội số 1 đã phi thường nổi danh, không nghĩ tới hắn còn không biết phương pháp tiếp nhận nhiệm vụ để kiếm điểm tích phân này.

"Để bổn điện hạ tổ đội cùng các ngươi?" Lancet ánh mắt ngạo mạn nhìn mấy người một cái, hắn và Hạ Thiên Tịch còn có Lăng Thần không nói là quan hệ đối địch nhưng cũng tuyệt đối không hòa hợp, để bọn họ tạo thành một đội, cảm giác thực nực cười, nhưng mà, bổn điện hạ thích nhất là loại khiêu chiến như vậy.

"Bổn điện hạ đồng ý tổ đội với các ngươi."

"Ta cũng đồng ý." Tinh Dạ lập tức biểu quyết, hắn cũng muốn đi ra ngoài rèn luyện.

" Được." Thẩm Hạo thấy mọi người đều tỏ thái độ, cũng lập tức gật gật đầu.

Lúc này, cửa ký túc xá lại lần nữa bị gõ vang, tầm mắt mọi người lập tức tập trung ở cửa, Tinh Dạ ở gần cửa nhất nên tới mở cửa, một thanh niên xuất hiện ở cửa.

Thấy thanh niên này xuất hiện, ánh mắt mọi người đều xuất hiện chút xíu ngốc lăng, cũng không phải nói thanh niên có bao nhiêu anh tuấn, cũng không phải nói thanh niên có bao nhiêu xấu xí, mà ngược lại khuôn mặt kia của thanh niên quả thực chính là siêu cấp vô địch khả ái trong truyền thuyết.

Thanh niên chỉ cao tầm 1m7, khuôn mặt trắng trắng nộn nộn cũng không phải mặt mỹ thiếu niên, mà là khuôn mặt trẻ con phi thường đáng yêu, sườn mặt còn có chút mập mạp của trẻ con, cái má phính phính cho dù hắn không cười, nhưng đôi lúm đồng tiền bên trên vẫn hõm sâu vào, một đôi mắt vừa to vừa tròn, Hạ Thiên Tịch chưa từng thấy qua một người nam nhân lớn lên có khuôn mặt không chỉ đáng yêu mà còn có má lúm đồng tiền cùng đôi mắt to to tròn tròn như vậy.

Đối mặt với thanh niên này, trừ bỏ hai chữ khả ái, ngươi tuyệt đối không tìm ra được bất cứ từ nào để hình dung hắn, hắn không phải mỹ thiếu niên, cũng không anh tuấn tiêu sái, không có soái khí phong lưu, cũng không tà mị cuồng quyến, hắn chỉ là khả ái, phi thường phi thường khả ái.

"Anh bạn nhỏ, ngươi đi nhầm chỗ rồi!" Lancet phi thường hảo tâm nhắc nhở một chút, hắn tuyệt đối thề, trong giọng nói của hắn tuyệt đối không có ý cười nhạo.

"Anh bạn nhỏ cái gì? Hai mắt ngươi bị mù sao? Ta là nam nhân trưởng thành." Khuôn mặt khả ái của thanh niên lập tức đen xì, đôi mắt to tròn tràn đầy lửa giận, chỉ vào mặt Lancet mắng.

Ba chữ anh bạn nhỏ, tuyệt đối là cấm kỵ của hắn!

Rõ ràng đã qua sinh nhật tuổi 23, Lạc Vô Dật ghét nhất thống hận nhất là bị người gọi mình là anh bạn nhỏ.

Vì có khuôn mặt đáng yêu, chiều cao lại thấp, hắn thoạt nhìn một chút cũng không giống như người 23 tuổi, ngược lại giống anh bạn nhỏ 13 tuổi hơn.

Phàm là người quen với Lạc Vô Dật đều biết, ở trước mặt hắn tuyệt đối không thể nói hắn lùn, đáng yêu, anh bạn nhỏ...còn nữa, một số từ như không thành thục, tuyệt đối không thể thể hiện ở trên người hắn.

Mọi người vô ngữ, ngươi mà là nam nhân trưởng thành sao? Ngươi đùa à!

"Ngươi dám nói bổn điện hạ mắt mù?" mặt Lancet lập tức âm trầm xuống, đôi mắt âm trầm trừng Lạc Vô Dật.

Đừng thấy Lạc Vô Dật lớn lên đáng yêu, nhưng khí thế một chút cũng không thua kém Lancet, lập tức trừng lên đôi mắt to tròn cùng so với Lancet xem ai thịnh khí lăng nhân hơn. Chẳng qua hắn không phát hiện, càng như vậy, hắn liền càng trở nên đáng yêu!

"Lạc Vô Dật, ta không phải gọi ngươi lại đây để cãi nhau." Thanh âm lạnh lùng không mang chút tình cảm nào của Lăng Thần vang lên.

Đang so khí thế với Lancet, Lạc Vô Dật lập tức quay đầu nhìn thấy Lăng Thần, đôi mắt lập tức trừng lớn hơn nữa, vẻ mặt đầy u oán, bĩu môi, quả thực manh!

"Em họ, ta chính là anh họ ngươi nha, ngươi sao có thể gọi thẳng tên ta như vậy được chứ? Thật quá không tôn trọng ta."

"......"

Khóe miệng mọi người đồng thời run rẩy, tầm mắt qua lại giữa Lăng Thần và Lạc Vô Dật đánh giá kỹ, ánh mắt trần trụi mang theo hoài nghi, xưng hô em họ anh họ này có phải nhầm lẫn hay không?

Chiều cao thấp hơn còn chưa tính, mẹ nó diện mạo còn manh đến vô cực, ngươi có thể đừng ngớ ngẩn như vậy được không!

Lăng Thần mặt vô biểu tình, đột nhiên gợi lên khóe môi tà khí ác liệt nói với Lạc Vô Dật: "Ngươi cảm thấy, chỉ bằng chiều cao cùng gương mặt của ngươi, người khác sẽ tin ngươi nói? Anh họ...." Hai chữ cuối cùng, Lăng Thần cố tình kéo dài ra quả thực khiến người cấp quỳ.

Gặp qua người vô sỉ, chưa thấy qua người vô sỉ như vậy bao giờ!

Rõ ràng biết chiều cao cùng khuôn mặt là điểm yếu của ta, cố tình ngươi còn muốn chọc đúng chỗ hiểm của người ta, quả thực là không có thực vô sỉ chỉ có vô sỉ nhất!

Phốc --Lạc Vô Dật thiếu chút nữa hộc máu, hắn dám khẳng định, hai chữ anh họ, nghe vào trong tai hắn tuyệt đối là châm chọc.

Khinh bỉ các ngươi đám người chỉ nhìn chiều cao cùng diện mạo này!

Mọi người khóe miệng run rẩy, sôi nổi dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lăng Thần, lão đại không hổ là lão đại, không nói câu nào thì thôi, vừa nói liền một châm thấy máu! Nhìn xem, Lạc Vô Dật bị đả kích đều hận không thể tìm cái hầm ngầm mà chui vào rồi!

Đã lĩnh hội đến trình độ độc mồm của Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch giờ phút này thực bình tĩnh, nhưng khóe miệng vẫn nhịn không được run rẩy, thật sự nhục cho khí thế tà mị cuồng quyến cùng phong phạm lãnh diễm cao quý của hắn mà!

"Em họ, ngươi kêu ta tới không phải chỉ là muốn đả kích ta thôi chứ?" Lạc Vô Dật rất nhanh điều chỉnh tốt tâm tình, dù sao đứa em họ độc miệng này hắn đã sớm lãnh hội qua, bản thân cũng đã luyện được một thân bách độc bất xâm, nếu không hắn sớm đã bị người đả kích mà chết.

Lăng Thần nói ra mục đích của bọn họ cho Lạc Vô Dật.

Lúc này Tiểu Cửu đã phân tích xong giá trị tổng hợp của Lạc Vô Dật, truyền âm nói cho Hạ Thiên Tịch: "Lạc Vô Dật, tỷ lệ trung thành 67%, tỷ lệ phản bội 33%, có thể khế ước, cũng có thể tiếp nhận khảo hạch."

Lạc Vô Dật cùng bọn họ cũng không quen thuộc, nhưng so với Lancet thì đã tốt hơn rất nhiều, dù sao thân phận của y và Lăng Thần cùng Lancet đã thực không hợp.

"Nói cách khác, các ngươi quyết định muốn tiếp nhận nhiệm vụ huấn luyện." Lạc Vô Dật nhìn một đoàn trẻ con này, thật đúng là có điểm không tưởng tượng nổi: "Các ngươi biết không? Cho dù là đám lão sinh chúng ta, cũng sẽ không dễ dàng đi ra ngoài tiếp nhận nhiệm vụ."

"Vì cái gì?" Flina phản xạ có điều kiện hỏi một câu.

Vừa thấy là một vị mỹ nữ, Lạc Vô Dật lập tức cười tủm tỉm trả lời, một khuôn mặt trẻ con hai sườn má mập mạp cùng với má lúm đồng tiền càng sâu: "Bởi vì nhiệm vụ trên đài nhiệm vụ của trường học đều cực kỳ nguy hiểm, phàm là học sinh tiếp nhận nhiệm vụ, mặc kệ có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không, có không ít người sẽ bị chết ở bên ngoài."

Điểm này mấy người bọn họ thật đúng là không biết, thì ra đài nhiệm vụ tuyên bố nhiệm vụ cư nhiên đều là cực kỳ nguy hiểm.

"Nếu như vậy, vậy trường học vì sao còn muốn tuyên bố."

"Đương nhiên là vì khiến các ngươi dũng cảm đi huấn luyện."

Đây tuyệt đối là một câu nói châm chọc!

"Vậy, vì sao còn có người lại tiếp nhận?"

"Vì để tăng điểm tích phân." Khuôn mặt đáng yêu của Lạc Vô Dật đột nhiên trở nên nghiêm túc, ánh mắt nhìn mọi người một cái nói: "Phàm là nhiệm vụ trên đài tuyên bố nhiệm vụ, nhiệm vụ đơn giản nhất, điểm tích phân đã trên vạn."

Nhiều như vậy? Mọi người trừng lớn đôi mắt, bọn họ chỉ là đơn giản hiểu biết một chút, thật đúng là không có đi xem thử.

"Nhưng mà, cho dù nhiều điểm tích phân như vậy cũng không cần phải đi liều mạng!"

Lạc Vô Dật cười nhạo một tiếng: "Đó là vì tân sinh các ngươi còn không biết, điểm tích phân trừ bỏ có thể dùng làm tiền giao dịch ở trường Quân đội số 1 còn có thể làm gì khác?"

Ánh mắt mọi người nhất trí nhìn qua, trong ánh mắt đều sáng lấp lánh, điểm tích phân còn có thể làm gì được sao?

Lạc Vô Dật phi thường hưởng thụ loại ánh mắt này, chậm rì rì nói: "Điểm tích phân, còn có thể mua sắm cấp bậc quan quân."

..........

Quảng cáo
Trước /385 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Mã Tiền Tốt

Copyright © 2022 - MTruyện.net