Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hạ Nguyên Khải cuối cùng vẫn không nhịn nổi mà phun ra một búng máu, nếu không phải gã sợ một chút tôn nghiêm cuối cùng của bản thân cũng bị thiếu niên này giẫm đạp không còn gì, gã chắc chắn sẽ nhắm mắt lại ngất đi ở chỗ này.
Cho nên hiện giờ gã vẫn còn đứng tại chỗ này, chủ yếu chính là tranh một hơi cuối cùng.
"Này, ông già, ta là một người rất không thích nợ nần." Hạ Thiên Tịch nhướng đôi mắt đào hoa, ánh mắt phong lưu chuyển chuyển mang theo một ý cười đào hoa cánh môi tinh xảo hơn nhếch, thấy thế nào cũng khiến người nhịn không được quỳ lạy liếm màn hình, nhưng mọi người lại cảm nhận được rõ ràng uy hiếp đến từ thiếu niên này.
Rõ ràng, y có một khuôn mặt rất là hiền lành vô hại.
Rõ ràng, giọng nói của y mát lạnh hấp dẫn người.
Nhưng chính là một thiếu niên như vậy lại có giá trị vũ lực khủng bố, cũng là một thiếu niên như vậy lời nói ánh mắt lộ ra lại khiến người không dám khinh thường.
Hôm nay cái mặt này đã bị đánh cho vang dội, Hạ Nguyên Khải có máu không thể phun chỉ có thể sinh ra buồn bực ở trong lòng, mặt một tinh chủ như gã bị vả như thế, quả thực như vậy mà còn nhịn được thì không có gì không thể nhịn nữa.
"Được.....được....được!" Hạ Nguyên Khải cắn răng trừng đôi mắt âm trầm nhìn Hạ Thiên Tịch, tức giận đến toàn thân phát run, liên tiếp nói ba chữ được, khi mọi người ở đây cho rằng gã sẽ thỏa hiệp, nào biết rằng khí thế trên người gã trong nháy mắt tăng lên.
Khí thế tăng lên trong nháy mắt khiến mọi người ở đây đều cảm giác được một cỗ uy áp, cỗ uy áp này tuy không cường hãn như ở trên người Hạ Thiên Tịch vừa rồi, nhưng vẫn khiến những người ở đây cảm thấy bốn chữ "run sợ trong lòng" là viết như thế nào.
Uy áp của Hạ Thiên Tịch thuần túy là cường hãn, đối với người yếu nhược chỉ có thể cảm nhận sự trấn áp từ uy áp của y, nhưng Hạ Nguyên Khải thì khác, uy áp gã phát ra quá mức âm trầm, thậm chí có người còn ngửi thấy một trận mùi máu tươi, khiến những người thực lực yếu đều cảm thấy một loại sợ hãi ở trong lòng, giống như gã là hóa thân Tu La đến từ địa ngục, trên tay trên người gã dính đầy huyết tinh nồng đậm.
Thân hình Hạ Nguyên Khải giờ phút này lập tức tăng lên 3 mét mới dừng lại, khuôn mặt trung niên nhanh chóng trở nên già cỗi, chỉ còn da bọc xương âm trầm lộ ra bên ngoài không khác gì một cái xác ướp di động.
Vừa thấy Hạ Nguyên Khải như vậy, liền biết gã chắc chắn đã luyện cái tà công gì.
Hơn nữa, gã cư nhiên cũng là một chiến sĩ cơ giáp cấp 7.
Vốn dĩ Viên Nghị và gã đều là chiến sĩ cơ giáp cấp 5, hắn vẫn luôn cho rằng Hạ Nguyên Khải cũng là cấp 5, mấy năm nay hai người đều dừng lại ở cấp 5, cho nên Viên gia mới có lực liều mạng với Hạ gia, không nghĩ tới Hạ Nguyên Khải cư nhiên che giấu thực lực của bản thân, không chỉ như thế, oán khí và huyết khí phát ra nồng đậm trên người gã khiến hai chân hắn đều phát run, trong lòng cảm thấy một cỗ uy áp rất lớn.
Bởi vì hắn là chiến sĩ cơ giáp cấp 5, cho nên đối kháng với uy áp của Hạ Nguyên Khải còn tốt một chút, nhưng là người thực lực thấp, giống như Viên Thiển, đã sớm hôn mê bất tỉnh.
Viên Nghị vẻ mặt thận trọng chống lại uy áp của Hạ Nguyên Khải, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Nguyên Khải, cũng không biết Hạ Nguyên Khải đã luyện cái tà công gì, lực lượng đột nhiên lại có thể tăng lên nhiều như vậy.
Chỉ từ huyết khí phát ra nồng đậm từ người gã Viên Nghị đã có thể biết, trên tay gã nhất định đã dính không ít máu người, mấy năm nay hắn vẫn luôn cùng gã đấu, hắn cư nhiên không nhận ra động tĩnh của Hạ Nguyên Khải, thật là...thất bại!
"Tiểu súc sinh vô liêm sỉ này, vốn dĩ lão phu đã muốn buông tha cho ngươi, nếu người vẫn không biết sống chết như vậy, hôm nay lão phu nhất định phải cho người thể nghiệm một chút tư vị sống không bằng chết là như thế nào, ha ha...."
Chưa từng bị vả mặt như thế bao giờ, vốn dĩ Hạ Nguyên Khải cũng không muốn bại lộ ra thực lực của mình, nhưng mà Hạ Thiên Tịch đã lặp đi lặp lại nhiều lần vũ nhục đã khiến gã đánh mất lý trí, mấy năm nay làm tinh chủ tinh cầu Lyme, gã đã sớm quen được người khác a dua nịnh nọt, dung túng, giờ bị Hạ Thiên Tịch vả mặt, gã không lập tức bùng nổ đã xem như muốn buông tha Hạ Thiên Tịch rồi.
Nào biết rằng, Hạ Thiên Tịch cư nhiên không biết tốt xấu như vậy.
Quả thực ―― tìm chết.
"Xì!!" Hạ Thiên Tịch khinh thường nhếch nhếch khóe miệng, ánh mắt tràn ngập khinh thường ngẩng đầu nhìn Hạ Nguyên Khải, cảm thấy Hạ Nguyên Khải cao như vậy mình ngẩng đầu nhìn gã là cho gã mặt mũi, lại còn cảm thấy kém một chút, Hạ Thiên Tịch quay đầu nhìn xung quanh một chút, nhảy lên trên một cành cây không xa, tầm mắt ngang bằng Hạ Nguyên Khải mới nhướng mày nói: "Ta nói ngươi là lão bất tử thì ra đúng là lão bất tử, ngươi cho rằng đột nhiên trở nên xấu xí như vậy là có thể đánh bại được ta sao? Trên thế giới này không nói ai càng xấu xí thì công lực sẽ càng mạnh nha!"
Trong đôi mắt đào hoa hẹp dài là tràn đầy vẻ khinh thường.
Giọng nói mát lạnh lập tức tràn ngập trào phúng.
Mọi người sùng bái nhìn Hạ Thiên Tịch, hiện giờ Hạ Thiên Tịch nói như vậy, mọi người mới đột nhiên phát hiện, Hạ Nguyên Khải đột nhiên biến hóa thân thể thật sự là xấu xí tới buồn nôn, hơn nữa khuôn mặt nam thần tinh xảo kia của Hạ Thiên Tịch quả thực khiến người muốn quỳ xuống cúng bái liếm màn hình.
Rõ ràng hai người đều là chiến sĩ cơ giáp cấp 7, nhưng diện mạo hai người lại khác nhau như trời với vực, quả thực không có gì để so sánh!
Hạ Nguyên Khải quả thực muốn hộc máu, oán hận hừ lạnh một tiếng: "Tiểu súc sinh nhà ngươi cũng chỉ có thể miệng lưỡi nhanh nhẹn lúc này thôi, một lát nữa lão phu nhất định sẽ khiến người không mở mồm nói chuyện được một chữ."
"Phải không?" Hạ Thiên Tịch cười tủm tỉm mà nhíu mi, vẻ mặt ta đang chờ quả thực rất thiếu đánh: "Vậy để ta nhìn xem lão già xấu xí như người rốt cuộc có thực lực gì đi!"
Hạ Thiên Tịch nói xong, dẫn đầu công kích về phía Hạ Nguyên Khải.
Bất chợt tăng lên thực lực Hạ Nguyên Khải đã có thể nhẹ nhàng ngăn cản công kích của Hạ Thiên Tịch, mọi người sôi nổi trốn ở một bên nhìn hai người trong sân giao chiến, trong lòng khẩn trương tới mức trái tim muốn nhảy lên cổ họng.
"Phụ thân, hiện tại làm sao bây giờ? Thực lực của Hạ Nguyên Khải kia sao lại lập tức tăng lên cao như vậy?" Viên Thiển ngất xỉu bị Viên Nghị đánh thức liền nhìn thấy một màn dầu sôi lửa bỏng phía trước, thiếu chút nữa lại té xỉu.
Vẻ mặt Viên Nghị đầy thận trọng mà lắc đầu: "Ta cũng không biết thực lực của Hạ Nguyên Khải kia vì sao lại tăng lên nhanh như vậy, mấy năm nay gã che giấu quá tốt, hơn nữa...." Ánh mắt Viên Nghị nhìn về phía Hạ Thiên Tịch và Hạ Nguyên Khải đang đánh nhau khó phân cao thấp ở phía xa, bởi vì thực lực của gã hiện tại là ngang nhau với Hạ Thiên Tịch cho nên gã đã có thể nhẹ nhàng ứng phó Hạ Thiên Tịch.
Hiện tại, hai người chỉ vừa mới khai chiến, cho nên ai cao ai thấp tạm thời còn chưa phân biệt rõ ràng, nếu thời gian dài nhất định có thể phân biệt ra được.
Trong lòng Viên Nghị ẩn ẩn có chút bất an, khuôn mặt căng thẳng thận trọng mà phân phó: "Tiểu Thiển, con lập tức dẫn theo mẹ và em gái con nhanh chạy đi, hiện tại lập tức đi ngay, đi tới nhà cậu con, nhanh lên."
Viên nghị rất sợ, Hạ Nguyên Khải có thể che giấu sâu như vậy, những năm gần đây hắn cư nhiên không hề phát hiện ra, ai biết sau lưng hắn còn có tuyệt chiêu gì nữa hay không?
Hắn không muốn để cho vợ và con trai mình chết ở chỗ này, vì thế tính toán để bọn họ lập tức rời đi.
"Không, con không muốn đi." Viên Thiển lập tức lắc đầu, tuy hắn mới 16 tuổi, nhưng hắn đã là một tiểu nam tử hán có thể chịu trách nhiệm, hơn nữa hắn sùng bái nhất chính là Hạ Thiên Tịch, huống chi Hạ Thiên Tịch còn là ân nhân cứu mạng của hắn, nói gì hắn cũng sẽ không chủ động vứt bỏ ân nhân cứu mạng của mình, Viên Thiển vẻ mặt kiên định nói: "Phụ thân, cho dù con không làm được cái gì, con cũng sẽ không rời đi, Thiên Tịch đã cứu mạng con, con không phải loại người vong ân phụ nghĩa, Viên gia ta không có loại người vô trách nhiệm vong ân phụ nghĩ như vậy."
Viên Nghị nhìn vẻ mặt kiên định của con trai mình, trong lòng có vui mừng, tuy biết rõ bọn họ đứng ở chỗ này có khả năng sẽ chết, nhưng bọn họ có chết cũng không thể làm ra việc bỏ lại ân nhân cứu mạng của mình mà chạy trốn.
Mà trong sân Hạ Nguyên Khải và Hạ Thiên Tịch đã đánh đến khó phân, trong lúc nhất thời rất khó phân ra thắng bại, Hạ Thiên Tịch nhíu lông mày, y không thích cứ kéo dài thời gian như vậy, bởi vì như vậy sẽ đặc biệt tiêu hao thể lực.
Nhìn nhìn lại Hạ Nguyên Khải thể lực gấp 5 lần mình, bản thân nếu là so thể lực với gã, hoàn toàn chính là bị gã ngược hoàn toàn.
Hạ Thiên Tịch nhíu một chút mày, lập tức không hề tư tàng.
"Hỏa long rít gào, đi ――"
"Đại địa lún sâu, đi ――"
Liên tiếp thi triển một cái ma pháp hỏa hệ và ma pháp thổ hệ, đất dưới chân Hạ Nguyên Khải lập tức biến mềm, hai chân gã lập tức lún sâu xuống mặt đất, bùn đất lập tức lún đến tận hông gã, đặc biệt giờ phút này có một con hỏa long rít gào mà tới quấn quanh thân thể gã, khiến gã trong lúc nhất thời không thể tránh thoát ra được.
Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi, tuy rằng hai người đều là chiến sĩ cơ giáp cấp 7, nhưng đừng quên y còn là một ma đạo sĩ trung cấp, hiện tại ma pháp y thi triển ra để vây khốn chiến sĩ cơ giáp cấp 7 là hoàn toàn dư dả.
Nhưng thi triển ma pháp càng cao tinh thần lực sử dụng càng lớn, cho nên y chỉ thi triển hai cái ma pháp, cũng không dám thi triển thêm một cái nữa, y không muốn lại thể nghiệm cảm giác bi thôi khổ sở khi không có tinh thần lực hoặc tinh thần lực khô kiệt lần nữa.
Người ở cách đó không xa nhìn một màn này, quả thực không thể tin được, bọn họ từ trước tới nay đều chưa thấy qua một màn thần kỳ như thế.
"Sao lại thế này?"
"Mặt đất sao tự dưng lại bị lún?
"Sao lại có hỏa long xuất hiện?"
"Trời ơi! Chúng ta có phải xuất hiện ảo giác hay không? Cảm giác này quả thực chính là khoa học viễn tưởng!"
"......"
Hiện tại, sự kinh ngạc khiến mọi người quên mất run sợ trong lòng, nhìn một màn thần kỳ này đều hưng phấn nhịn không được thảo luận.
Hỏa long khổng lồ gắt gao quấn lấy người Hạ Nguyên Khải, bùn đất dưới chân lún xuống kiềm trụ bước chân của gã, khiến cho gã ngay lập tức bị hỏa long nuốt hết.
"A......"
Hạ Nguyên Khải phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương già nua.
..........