Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trên trán ba người nhanh chóng xuất hiện vô số hắc tuyến.
Úc gia chủ, ngươi xác định ngươi không phải tới bày trò chứ?
Chỉ có Úc Trục Thiên còn tự mình cảm thấy cực kỳ tốt đẹp, vẫy vẫy tay để mấy bảo tiêu áo đen này đi ra ngoài, phong cách cực kỳ giống lão đại xã hội đen.
Sau khi những người này đi ra, Úc Trục Thiên lập tức vẻ mặt chân chó đi tới trước mặt Hạ Thanh, vẻ mặt lấy lòng nhìn Hạ Thanh và Hạ Thiên Tịch, cười đầy ngu ngốc: "Thanh Nhi, Tiểu Tịch, những thứ này đều là đồ bổ ta mua suốt đêm qua cho các ngươi, rất có lợi cho cơ thể, về sau thường xuyên ăn, đối với bảo bảo cũng có chỗ tốt, các ngươi ăn xong rồi lại nói cho ta, ta lại cho người mang tới đây."
Khuôn mặt anh tuấn, khuôn mặt mê người, phong cách vốn dĩ là một tổng tài bá đạo, cố tình trên khuôn mặt như vậy lại có nụ cười đầy chân chó, nhìn thật sự khiến người không nói được lời nào.
Đầu Hạ Thanh sinh đau, sớm biết vậy đã không cho hắn vào, quả nhiên không nên mềm lòng, hiện tại cực kỳ hối hận.
Hạ Thiên Tịch cũng hung hăng run rẩy khóe miệng, lão cha tiện nghi này, quả nhiên rất tiện nghi.
Chỉ có Lăng Thần hơi khó chịu trong lòng, tiểu tức phụ của hắn tự nhiên sẽ phải do hắn tự mình chăm sóc, hiện tại cái người còn chưa được thừa nhận này còn nghĩ nhiều hơn cả mình, chẳng lẽ mình quá thất bại sao?
Xem ra, cần phải tăng mạnh chiều chuộng tiểu tức phụ mới được!
"Ngươi trước ngồi ở chỗ kia, đừng nói chuyện." Hạ Thanh đau đầu ra lệnh, nhìn qua rất có tính uy nghiêm.
Úc Trục Thiên lập tức ngoan ngoãn ngồi lên một chỗ khác của sô pha, vẻ mặt trung khuyển, quả thực không còn gì ngoan hơn.
Bộ dáng này của hắn nếu như bị người ngoài nhìn thấy, chắc chắn sẽ khiếp sợ tới cằm đều rơi xuống mặt đất.
Úc gia chủ quả nhiên bị quỷ bám vào người, đổi tính!
Nhìn Úc Trục Thiên không quấy rối nữa, Hạ Thanh mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, thật sự không nghĩ ra rõ ràng 21 năm trước vẫn là một tổng tài bá đạo cực kỳ có mị lực, hiện tại sao lại biến thành một tên trung khuyển đầy chân chó như này?
Chênh lệch to lớn, Hạ Thanh quả thực không dám tưởng tượng.
Cho nên, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng Úc Trục Thiên không tóm được lão bà.
Quả nhiên nam nhân càng già, mị lực càng kém~!
Hạ Thanh thở dài một tiếng trong lòng, sau đó dư quang liếc nhìn vẻ mặt cười đầy ngu ngốc của Úc Trục Thiên, khuôn mặt không biểu tình hiện lên một tia run rẩy khó nhận ra, với bộ dáng ngu ngốc không có mị lực này của hắn hiện tại, muốn thu phục Hạ nguyên soái của Liên bang, quả thực khó hơn lên trời.
"Được rồi, hiện tại còn có việc nói với hai đứa." Hạ Thanh lập tức đem đề tài kéo lại, bị Úc Trục Thiên cắt ngang, thiếu chút nữa là quên mất.
Tâm tình hơi hơi thả lỏng của Hạ Thiên Tịch lập tức trở nên khẩn trương, sớm biết vậy y nên thừa dịp vừa ròi trộm chạy đi mới đúng.
Hai người bọn họ hiện tại sinh hoạt rất tốt, còn có em bé, vì sao một hai phải bức hôn?
Không phải Hạ Thiên Tịch không muốn kết hôn, chủ yếu là vì hiện tại chiến tranh đang tới gần, hiện tại y cũng không có cái tâm tình đi kết hôn kia.
Nhưng mà --
Y lại không đành lòng cự tuyệt phụ thân, chỉ có thể cúi đầu yên lặng lắng nghe.
Lăng Thần ở bên cạnh lặng lẽ nắm tay y, hơi dùng sức siết siết bàn tay y, âm thầm cho y sức mạnh để y yên tâm, dù sao có hắn ở bên cạnh, sẽ thay y che chắn hết thảy mưa gió.
Hạ Thiên Tịch nhếch nhếch khóe môi, quả nhiên tìm một lão công nhị thập tứ hiếu đúng là thoải mái.
Úc Trục Thiên ở bên kia nhìn hai người hỗ động, quả thực khó chịu.
Đó chính là con trai phấn phấn nộn nộn của hắn, quả thực là một miếng thịt tươi, nhẹ nhàng bị sói tha đi như vậy, quả thực khiến người đau đớn gấp trăm lần.
Chỉ tiếc hiện tại hắn còn chưa được tức phụ thừa nhận, lại càng không được con trai thừa nhận, chỉ có thể đau ở trong lòng, chảy xuống hai hàng nước mắt như sợi mì to, nghiến răng nghiến lợi nhìn Lăng Thần, dùng ánh mắt uy hiếp, nếu biết ngươi dám để con trai ta chịu ủy khuất, tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.
Lăng Thần đối với ánh mắt của Úc Trục Thiên tự nhiên là bình tĩnh mà tiếp nhận, dù sao hắn cũng sẽ không làm việc gì có lỗi với tiểu tức phụ.
"Ta suy nghĩ một chút." Hạ Thanh đột nhiên mở miệng đánh vỡ ánh mắt giương cung bạt kiếm của Lăng Thần và Úc Trục Thiên, nhàn nhàn mở miệng: "Chờ Tiểu Tịch sinh hạ đứa nhỏ ra, đứa nhỏ này liền theo họ Hạ của Tiểu Tịch."
Khẩu khí cực kỳ cực kỳ khẳng định, không cho một con đường sống nào để cứu vãn.
Hạ Thiên Tịch bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Hạ Thanh, y thật sự chưa từng nghĩ tới vấn đề này.
Đương nhiên, đứa nhỏ sinh ra chắc chắn nên theo họ của Lang Thần mới đúng!
Không đúng, vì răng mình lại có suy nghĩ muốn bị gả đi như này?
Hạ Thiên Tịch lập tức bị ý nghĩ của mình như bị sét đánh trúng, y quả thực đã yêu Lăng Thần tới mức không có thuốc não chữa được rồi.
Cư nhiên muốn đem mình gả đi? Quả thực có chút không khoa học.
Nếu là trước kia, y tuyệt đối sẽ muốn Lăng Thần gả tới.
Hạ Thiên Tịch lập tức nhìn về phía Lăng Thần, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm, y muốn nhìn xem Lăng Thần có phản ứng như thế nào?
Nếu hắn dám phản đối......?
Hạ Thiên Tịch hơi hơi nhăn mày lại, nếu Lăng Thần thật sự phản đối đứa nhỏ đi theo họ Hạ của y......?
Trong lòng y chắc chắn sẽ không thoải mái, cũng sẽ có vướng mắc.
Đương nhiên, kỳ thực cũng không cần phải rối rắm về vấn đề này, trong bụng y chính là sinh đôi, cho nên một đứa họ Lăng, một đứa họ Hạ, quả thực là một biện pháp giải quyết vấn đề rất tốt đẹp.
Nhưng hiện tại Lăng Thần không biết y mang thai sinh đôi, cho nên y muốn xem Lăng Thần sẽ nói như thế nào?
Ánh mắt của Hạ Thiên Tịch nhìn chằm chằm vào mặt Lăng Thần, ánh mắt nghiêm túc, cho dù lông mi của hắn chỉ run rẩy một chút rất nhỏ cũng đều có thể nhìn ra cảm xúc của hắn.
Ánh mắt Hạ Thanh cũng nhìn Lăng Thần, cho dù anh không nhìn chằm chằm, nhưng ánh mắt không mặn không nhạt kia cũng khiến cho người ta cảm thấy áp lực như núi.
Đương nhiên Úc Trục Thiên cũng nhìn chằm chằm Lăng Thần, lần này có phải có thể yêu cầu cháu trai đi theo họ hắn?
Cuộc đời của hắn quả thực là một hồi bi kịch, con trai không mang họ mình, cháu trai cũng không mang theo họ mình, rõ ràng đều có quan hệ huyết thống với hắn, đáng tiếc lại bị ném đi rất xa, còn có người nào đáng thương hơn hắn hay không?
Đáng tiếc, hắn chỉ có thể bi ai ở trong lòng, trước khi tức phụ và con trai chưa tha thứ cho hắn, hắn chỉ có thể tự an ủi ở trong lòng, cùng lắm thì chờ con trai sinh đứa thứ hai, nhất định phải theo họ Úc của hắn.
Úc Trục Thiên âm thầm thề trong lòng, nhất định trước khi con trai sinh ra đứa đầu tiên, phải đem tức phụ đuổi tới tay.
Nếu vậy, cuộc sống sẽ rất tươi đẹp.
Ánh mắt của ba người lập tức lả tả nhìn qua, nếu là người bình thường thật đúng là không thể thừa nhận loại áp lực như núi này, còn may Lăng Thần không phải người bình thường, rất nhanh đã trấn định lại.
Chẳng qua, trong lòng hơi khổ bức.
Nhạc phụ đại nhân đã nói như vậy, còn ánh mắt sáng lấp lánh đầy chờ mong của tức phụ kia, hắn còn có thể nói như nào nữa?
Huống hồ, Lăng Thần cũng suy nghĩ cẩn thận, Hạ Thanh hiện tại đang sốt ruột về vấn đề này, chắc chắn là muốn xác định sự việc trước khi phụ thân hắn trở về, vì nếu theo tính cách của Lăng Nghị, với cái tính cách du côn vô lại lưu manh như vậy, lấy người văn nhã như Hạ Thanh, trăm phần trăm là không đấu lại được với Lăng Nghị.
Cho nên, Lăng Thần chỉ có thể cười khổ trong lòng, phụ thân, có trách thì chỉ có thể trách ngài giờ phút này không ở Đế Đô tinh, một mình con trai ngài không thể ứng phó được với tiểu tức phụ và nhạc phụ đại nhân cùng một lúc đâu!
Lăng Thần không có bất cứ thời gian nào để tạm dừng và tự hỏi, khi giọng nói của Hạ Thanh rơi xuống lập tức có phản ứng, gợi lên cánh môi mỏng cười nói: "Vâng, phụ thân, đứa nhỏ dù sao cũng là của con của con và Tịch Tịch, mang họ ai cũng được, như vậy đi, đứa bé đầu tiên theo họ Hạ, đứa thứ hai theo họ Lăng là được."
Đề nghị rất.....vừa lòng tức phụ và nhạc phụ, quả thực đúng là con rể chân chó.
Hạ Thanh gật gật đầu, nếu đứa bé đầu tiên theo họ Hạ, anh cũng không thể quá vô lại để đứa nhỏ thứ hai cũng theo họ Hạ!
Nếu Lăng Nghị ở đây lúc này, tuyệt đối sẽ cực kỳ vô lại để hai đứa nhỏ đều đi theo họ Lăng.
"Vậy đứa nhỏ thứ ba liền theo họ Úc của ta nhỉ!" Úc Trục Thiên vừa lúc chen vào.
Lăng Thần: "......"
Hạ Thiên Tịch: "......"
Hạ Thanh: "......"
Nơi này có việc gì liên quan tới ngươi? Ngươi không cảm thấy bản thân là dư thừa sao?
Ánh mắt mọi người nhất trí nhìn về phía Úc Trục Thiên, cố tình Úc Trục Thiên lại không hề cảm thấy bản thân dư thừa một chút nào.
Trên khuôn mặt anh tuấn treo lên nụ cười chân chó, vẻ mặt lấy lòng nhìn Hạ Thanh và Hạ Thiên Tịch: "Thanh Nhi, Tiểu Tịch, đứa nhỏ thứ ba liền theo họ Úc của ta được không?"
Trong giọng nói lấy lòng còn mang theo một tia cầu xin, ánh mắt khẩn trương nhìn hai người, cực kỳ sợ hãi hai người không đồng ý hoặc là từ chối.
Tuy Úc gia chủ đã ăn vô số lần canh bế môn, nhưng liên tiếp bị cự tuyệt cũng sẽ thất vọng.
Cho nên, ánh mắt của hắn mới có thể mang theo một tia khẩn trương và cẩn thận.
Hạ Thanh nhìn, vẻ mặt hơi động dung, vì thế liền im lặng không trả lời.
Hạ Thiên Tịch: "......"
Y căn bản là không nghĩ tới mang thai lần thứ hai nha!
Nhưng nhìn biểu tình trên mặt Úc Trục Thiên, thật đúng là có chút khiến người không thể cự tuyệt.
Hạ Thiên Tịch run rẩy khóe miệng, bất đắc dĩ gật gật đầu, tuy là gật đầu, nhưng cũng phải chờ y thật sự mang thai lần thứ hai mới được có phải không!
Úc Trục Thiên không bị cự tuyệt lập tức cảm thấy vui mừng, xem ra tức phụ và con trai đã bắt đầu hơi tha thứ hắn, đây quả thực chính là bước đi nhanh dẫn tới sự thành công!
Lăng Thần thì lại khó chịu, nhưng niệm tình quan hệ giữa Úc Trục Thiên và Hạ Thiên Tịch, hắn cũng không thể nói gì, chỉ là nghĩ tới con của mình và tức phụ cư nhiên lại mang họ khác, trong lòng vẫn cực kỳ khó chịu.
"Phụ thân." Hạ Thiên Tịch biểu tình kích động nắm chặt tay Lăng Thần, không nghĩ tới Lăng Thần cư nhiên không chút nào do dự liền đồng ý, quả thực càng khiến y yêu hắn hơn, yêu sâu đậm!
Vì thế, Hạ Thiên Tịch quyết định tuyên bố tin tức quan trọng đại này, ánh mắt y sáng lấp lánh nhìn hai người bọn họ, khụ khụ một tiếng giảm bớt bầu không khí nói --
"Mọi người không cần tranh cãi vì dòng họ, bởi vì con mang thai sinh đôi, cho nên một đứa có thể họ Hạ, một đứa có thể họ Lăng."
Sinh đôi thật quá hoàn hảo!
..........
Q5: