Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lê Hân rời giường, đi xuống phòng ăn chỉ có bác Du đang chờ, còn hai cha con kia lại không thấy bóng dáng.
Nhìn ra thắc mắc của cậu, bác Du trả lời: “Công ty có chuyện gấp, ông chủ cùng cậu chủ sáng sớm đã đến xử lý.”
Lê Hân từ chối cho ý kiến, đến lông mi cũng không nâng. Sau lần phát điên tối qua, cậu đã nghĩ rõ ràng, một số thứ trước không nghĩ ra.. tuy có chút khó tin nhưng cũng không còn lời giải thích nào hợp lý hơn.
Ăn xong bữa sáng, Lê Hân theo thường lệ gọi điện cho Tiểu Nam cùng Tiểu Nhạc.
“Khi nào ông chủ nhỏ mới về?” Bên đầu dây truyền đến giọng nói lanh lảnh của Tiểu Nhạc,” Không có cậu, khách cũng không thèm đến.”
Tiếp đó lại là giọng ôn hòa của Tiểu Nam: “Ông chủ đừng nghe Tiểu Nhạc nói linh tinh, lượng khách mấy hôm nay không tồi. Bạn ngài, Hạ tiên sinh giúp đỡ khá nhiều.”
Lê Hân im lặng nghe cặp tình nhân ngươi đến ta tới mỗi bên một câu, thỉnh thoảng chỉ “ừm’ một tiếng biểu lộ mình đang nghe. Cậu không biết nên nói gì, chuyện cậu cần làm, kế hoạch về một cuộc sống mới cậu vạch ra, tất cả giờ thật xa tầm với quá.
“Sao im lặng vậy?” Tiểu Nhạc có chút mất hứng, “Ông chủ nhỏ còn chưa trả lời câu hỏi nha.”
Trở về sao? Giờ cậu cường ngạnh muốn về, Uất Trì Diễm cũng không thể nói gì đi? “Chờ bác sĩ định ra phương pháp trị liệu, tôi sẽ trở về.” Dù sao bệnh cũng phải chữa, Uất Trì Diễm muốn chịu phí, vậy để hắn chịu.
“Ok, chúng tôi chờ cậu khỏe mạnh trở về.” Tiểu Nhạc nói xong liền cúp máy đi tiếp khách.
Lê Hân buông điện thoại bật cười, hai người đều khiến cậu vừa lòng. Con mắt tuyển dụng của Hạ Lãng thật không tệ.
Trong văn phòng của tập đoàn Uất Trì, toàn bộ quản lý cho đến thực tập sinh từ sáng đều ngồi nghiêm túc gõ bàn phím, không dám thong thả như mọi khi, họ hận không thể đem bộ dáng công tác của mình bắn đến thượng tầng (chỗ sếp ngồi:”>).
Còn về nguyên nhân, vẫn nên bắt đầu từ sáng nay, nhân viên bộ bảo an vừa đến chỗ làm, bỗng phát hiện một chiếc Limousine còn đến sớm hơn họ, từ trên bước xuống không phải đại boss cùng tiểu boss mị lực siêu phàm của bọn họ đây sao??
Bộ bảo an là công việc vất vả đi sớm về khuya nhất công ty nên tin tức này ngay lập tức truyền đến khắp các bộ ban ngành.
Thế là mọi người đều biết, hai boss hôm nay phá lệ ngồi cùng một xe, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc cùng đi thẳng vào văn phòng tổng tài, không khí khẩn trương như Uất thị sắp phá sản đến nơi.
Trên thực tế, trong lòng Uất Trì Diễm, chỉ có một chuyện khiến hắn chạy trối chết khỏi nhà mình, nó còn quan trọng hơn cả Uất thị phá sản.
Hai cha con ngồi đối diện nhau, trên khuôn mặt điển trai của Uất Trì Diễm lộ ra vẻ mặt hoang mang chưa từng có ── quan hệ giữa hắn và Lê Hân sau một đêm phát sinh nghịch chuyển.
※※※※※※※※※※※※
Trong lúc này, người dám làm phiền hai vị tổng tài chỉ có hai vị cấp dưới đắc lực của Uất Trì Diễm. Một trong số đó hiện đang không ở công ty, Hạ đặc trợ chỉ có thể dưới ánh mắt cầu xin của bí thư, ôm tâm trạng liều chết ấn đường dây nội bộ.
Một hồi lâu sau mới thấy Uất Trì Diễm nhấc máy, giọng nói còn trầm thấp hơn thường ngày: “Có chuyện gì?”
Dưới ánh mắt cầu xin đầy tính công kích của bí thư, Hạ Lãng yếu ớt mở miệng: “Tổng tài, Hứa tổng của Lê thị đến, yêu cầu gặp ngài.”
Hai cha con liếc nhau ── Hứa Minh tự mình đến đây.
Sau khi phân phó Hạ Lãng tiếp đón, Uất Trì Diễm treo điện thoại: “Chuyện này vẫn là con đi làm, ta sẽ không ra mặt.”
Chỉ là một Lê thị, dù được vợ chồng Hứa Minh phát triển không tệ, cũng chưa đủ tư cách mời tôn đại phật Uất Trì Diễm hiện thân. Nếu không vì Lê Hân, Lê thị cửa sổ cũng không có mà hợp tác với tập đoàn Uất Trì.
Uất Trì Giản gật đầu, “Chuyện này còn phải tiếp tục sao?” Nếu anh đã phát hiện, còn cần xử lý Lê thị?
Uất trì Diễm cười khổ, “Cần.”
Kịch đã bắt đầu thì phải diễn đến cuối, mới có kết thúc, không phải sao?
Hứa Minh gần đây rất phiền não.
Mấy năm trước, bất động sản ở A thị còn chưa phát triển, Hứa Minh cũng đem Lê thị phát triển theo hướng đấy. Dã tâm có thừa, tài chính không đủ, dẫn đến tiến trình khuếch trương bị chậm lại.
Lần này Lê thị là cùng một công ty đầu tư bất động sản khác hợp tác khai thác một toà nhà ở Tây Giao. Đó là một khu chung cư cũ khoảng 80 năm tuổi, có thể xây dựng lại thành một khu chung cư cao cấp. Đột nhiên công ty kia xảy ra vấn đề tài chính, họ chuyển dự án này cho một công ty trực thuộc tập đoàn Uất Trì.
Hứa Minh ban đầu khá bất mãn với hành vi của đối tác, muốn kiện lấy tiền bồi thường, xong lại vì đối tượng hợp tác mới là công ty đa quốc gia mới chuyển bực hóa vui ── đây là cơ hội không dễ có được, có khi hắn ta có thể nương theo đây đẩy Lê thị phát triển lên một tầm cao mới.
Trái với mong muốn, sau khi hai bên ký hợp đồng, chuyện phiền toái cứ liên tiếp nối gót đến.
Đầu tiên là số tiền bồi thường của các hộ dân cư cũ, sau đến các ngành tương quan, cuối cùng là đội công trình nhận tiền cọc lại chậm chạp không khởi công, còn cầm tiền chạy. Mắt thấy hạng mục này muốn thất bại, bên hợp tác lại không có chút động thái lo lắng.
Hứa Minh đành để phu nhân đi Uất Trì tổng bộ tìm Uất Trì Diễm nói chuyện, lại không nghĩ Lục Vi về nói, không gặp được người còn bị một thằng nhóc 20 tuổi tước mặt mũi.
Hứa Minh chỉ có thể tự thân xuất mã. Nhưng càng khiến hắn ta phát điên là, hắn ta ở trong phòng khách uống hết hai ấm trà cũng không thấy được vị đế vương thương giới Uất Trì Diễm xuất hiện, người đến lại là một thằng nhóc.
Hứa Minh nằm mơ cũng không ngờ được, nguyên nhân dẫn đến tình cảnh này của hắn ta lại là vì đứa cháu bị hắn ta cướp đoạt gia sản, giả tạo tử vong, Lê Hân.