Thể loại: Ngọt sủng, Niên hạ, Thanh mai trúc mã, Chủ thụ, Cẩu huyết, Duyên trời tác hợp, 1v1, Song trọng sinh, HE Tình trạng bản gốc: Hoàn thành
Văn án
Cả đời của Tuyết Hoài đều dâng hiến cho Vân Thác,
Vì hắn mà rời khỏi nhà, vì hắn cầm lên đao, vì hắn ra chiến trường, sau đó chết trận.
Đổi lại được gì??? Là mang tiếng “Bảo hộ không tốt”, vô năng, vô dụng.
Tro cốt sau khi chết đi được Vân Thác đặt ở đầu giường, không được chôn xuống.
Nghe được chuyện này, Tuyết Hoài tức giận đến mức biến thành âm hồn bất tán, phiêu lãng trên không trung, chuẩn bị hù Vân Thác.
Ấy vậy mà lại thấy một đế vương lãnh khốc nhìn bình tro cốt của y, khóc đến cả người run rẩy.
Còn chưa hiểu tình huống này là thế nào, thì đùng một cái y sống lại.
Y nghĩ: Mình thảm quá đi, đời này lại lặp lại lần nữa rồi.
Tiểu thiếu gia Tuyết gia được cưng chiều từ bé đến lớn, thông minh lanh lợi, bỗng nhiên đổi tính, nghe người ta nói chuyện, liền chạy đến một nơi xa xôi quyết chí tu hành.
Tu hành đến độ đầu xuân, cái người muốn tránh cũng không kịp kia bỗng nhiên xuất hiện, chặn y ở dưới gốc cây lê: "Nghe nói ngươi học rất giỏi, có thể giúp ta viết bài vở, được không?"
Thiếu niên trẻ tuổi sắc bén như đao, ấy vậy mà đang cố gắng nỗ lực nở một nụ cười ngốc nghếch với y.
****
Đêm nay có tuyết hay không có tuyết?
Mộng thấy người dưng chẳng thấy người*
Gián: *gốc là Duy mộng nhàn nhân bất mộng quân
Chỉ có câu cuối là thơ thôi nha các bạn, tại thấy để bơ vơ quá nên Gián edit thành thơ luôn hí hí
Một câu trong bài Thù Lạc Thiên tần mộng Vi Chi 酬樂天頻夢微之 (Đáp chuyện Lạc Thiên mơ thấy Vi Chi) của Nguyên Chẩn 元稹 (Vi Chi 微之), hồi đáp bài thơ Tần mộng Vi Chi 頻夢微之 (Thường mơ thấy Vi Chi) của Bạch Cư Dị 白居易 (Lạc Thiên 樂天), nghĩa là "chỉ mơ thấy kẻ xa lạ mà không mơ thấy người". Câu thơ mang ý niệm buồn khổ của Nguyên Chẩn khi phải chia cách với người bạn thâm giao, "đến trong mơ cũng chẳng gặp được bạn mà chỉ thấy toàn người dưng".