Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cuối cùng cũng đến ngày đi thử vai, Mục Hy thức dậy từ sớm để chuẩn bị tươm tất mọi thứ và cả một tinh thần đầy cầu tiến.
Triệu Thần Huân cũng thức theo cô cứ lẽo đẽo sau lưng Mục Hy như một cái đuôi, cho đến khi cô cùng tiểu Đào lên xe rời đi thì anh mới hoàn toàn không có cơ hội bám theo nữa.
Địa điểm thử vai lần này là nằm ở một khuôn viên phía đông thành phố, nghe đâu là khuôn viên tư nhân của đạo diễn Chu.
Mục Hy mang theo tiểu Đào đến nơi đã thấy đầy ắp người, lẩm nhẩm đếm thử cũng có hơn 20 người dự thi cho vai nữ chính.
Vì cô là do Lạc Thần nhét vào sau cùng cho nên số thứ tự hiển nhiên là ở sau chót, kéo tiểu Đào đi qua một cái ghế còn trống ngồi xuống Mục Hy cũng không nôn nóng mà đem kịch bản ra đọc thuộc thêm lần nữa.
"Ây da, cứ tưởng là ai. Thì ra là đại tiểu thư cao ngạo tự hạ mình đi thử vai nha!"
Một giọng nói õng ẹo vang lên lập tức thu hút không ít ánh nhìn mà Mục Hy cũng là trong số đó, ngẩng đầu lên nhìn về phía người kia lúc này cô mới phát giác người mà người kia đang châm chọc thì ra là chính cô.
Mục Hy hơi nhướng mày nhìn kỹ người phụ nữ ngồi đối diện xéo bên tay phải cô kia, thì ra là người quen nha.
Lý Vi diễn viên tuyến bao nhiêu thì cô không nhớ rõ nhưng cô chỉ nhớ là cô ta luôn theo sau nịnh bợ Liễu Tư Tình và lúc này Mục Hy mới chậm chạp nhìn thấy Liễu Tư Tình cũng có mặt tại nơi này.
Xem ra đời này không có cô "tặng đồ" thì Liễu Tư Tình vẫn có cách để vào được đoàn phim Hoá Điệp, đúng là không thể xem thường cô ta được.
Lúc Mục Hy im lặng nhìn hai người kia thì Liễu Tư Tình và Lý Vi cũng đang nhìn cô chằm chằm, chỉ nghe Lý Vi âm dương quái khí nói:
"Tư Tình cậu ngàn lần không được học theo thói như tật xấu của đám nhà giàu này nha, cậu thì cực cực khổ khổ để chen vào một suất thử vai như thế mới là chân chính có tài, còn người ta thì chắc chỉ cần nũng nịu với ba mẹ thì có luôn vai nữ chính cũng nên. "
Liễu Tư Tình bị Lý Vi lôi kéo vào câu chuyện có chút đắc ý nho nhỏ nhưng lại cố che đi bằng một nụ cười e thẹn.
"Vi Vi cậu đừng nói thế mà, ở đây mọi người cũng đều là dùng thực lực để tiến vào đấy!"
Lý Vi xùy một tiếng cố tình nghiêng mặt lớn tiếng nói:
"Đúng vậy ở đây toàn là người có thực lực, còn những kẻ ngay cả diễn cũng không biết kia vẫn sớm về bám váy mẹ thì hơn."
"Các người đúng là không nói lý..."
Tiểu Đào sớm đã tức giận muốn nhào qua đôi co với Lý Vi thì vai đã bị Mục Hy đè lại, Mục Hy mỉm cười nhìn cô nhóc khẽ lắc đầu.
"Tiểu Đào, chó sủa bậy thì em cũng không cần chấp nhất làm gì. Không khéo lại bị lây bệnh dại đấy."
"Cô nói ai là chó hả?"
Lý Vi giận điên muốn nhào qua Mục Hy lại bị Liễu Tư Tình giữ chặt lại, cô ta cũng không muốn chưa thử vai đã bị bảo vệ đuổi ra cửa a.
Tiểu Đào thấy Mục Hy chỉ mới nói hai câu đã khiến cho Lý Vi giận sôi máu thì rất đắc ý hất cằm lên nói:
"Nghe lời chị ạ, dạo này không biết chó dại đâu mà xổng chuồng nhiều như thế? Không những một con dại mà còn thêm một con hùa nữa cơ!"
Liễu Tư Tình âm độc lườm tiểu Đào chằm chằm tay lại mạnh mẽ đè lại Lý Vi còn muốn cãi cọ, cô ta gằn giọng nói:
"Vi Vi đừng làm ồn, cậu phải biết đạo diễn Chu ghét nhất là loại người nào mà!"
Lý Vi hừ lạnh một tiếng.
"Đắc ý sớm quá thì coi chừng thất bại càng đau đấy!"
Lần này Mục Hy và tiểu Đào cũng chẳng thèm đoái hoài gì tới hai cô ta nữa, cô chỉ một lòng chuyên tâm vào kịch bản trên tay.
Nhưng không biết có phải số phận đùa cợt hay không mà xếp trước cô lại là Liễu Tư Tình, tính từ thời gian cô ta bước vào phòng thử vai đã được nửa tiếng trôi qua khiến cho các diễn viên đi trước họ đã lo lắng không yên.
Bởi vì khi thử vai người càng được giữ lâu lại càng có cơ hội được tuyển cao hơn mọi người, lúc Liễu Tư Tình đi ra vẻ mặt đắc ý phải nói là muốn hất cằm lên tận trời.
Khi đi qua người Mục Hy cô ta còn cố ý cười mỉa mai một cái.
"Ây dô Tư Tình! Có phải cậu được chọn vào vai nữ chính rồi không?"
Lý Vi lập tức chạy đến vỗ mông ngựa, Liễu Tư Tình làm ra vẻ ngại ngùng nói:
"Đạo diễn Chu bảo tớ ở lại đợi thêm một lát."
"Vậy chắc chắn là được chọn rồi, không thì đạo diễn bảo cậu ở lại làm gì chứ!"
Lý Vi nhảy cẩn lên trong vui như cô ta mới là người được chọn vậy, Liễu Tư Tình cũng không lên tiếng phản bác xem như là ngầm đồng ý với lời của Lý Vi.
Mà mọi người xung quanh nghe thế liền có vài người nản lòng thoái chí mà đứng dậy rời đi trước.
Mục Hy ngay cả liếc mắt cũng lười nhìn đến hai cô ta mà trực tiếp nhấc chân đi vào phòng thử vai.
"Đúng là có vài người chẳng biết tự lượng sức mình, kết quả đã bày ra trước mắt như thế mà còn cố đâm đầu vào đúng là ngu xuẩn."
Mục Hy khẽ dừng bước chân lạnh lùng nhìn Lý Vi đang châm chọc nhìn mình kia.
"Nếu miệng mồm không sạch sẽ như vậy, có cần tôi cho người súc miệng hộ cô không?"
Ánh mắt như lưỡi dao của Mục Hy lia tới nhất thời khiến cho Lý Vi tái mét mặt mày, Mục Hy khinh thường hừ lạnh tiếng cất bước đi thẳng.
Những kẻ chỉ được cái to mồm nhưng gan lại như thỏ đế thế này cô cũng lười quản đến.
Vào trong phòng thử vai, vì cô là người cuối cùng cho nên mọi người bên trong dường như thả lỏng không ít hoặc nói đúng hơn là thờ ơ với cô.
Ở bàn ban giám khảo Lạc Thần ngồi cạnh đạo diễn Chu hờ hững liếc liếc cô một cái, Mục Hy ngược lại bĩu môi nháy mắt với anh ta một cái coi như chào hỏi.
"Cô là Mục Hy?"
Đạo diễn Chu đã hơn 40 dáng người hơi tròn trên mặt còn mang một cặp mắt kính đen, lúc ông ta ngước mắt nhìn người khác trông có vẻ là người khá khó chịu.
Mục Hy nghiêm túc gật đầu, đáp:
"Vâng, là tôi."
Đạo diễn Chu gật đầu một cái, nói:
"Vậy cô diễn cảnh số 13, lúc nữ chính nhìn thấy thi thể nam chính đi."
Mục Hy hơi nhíu mày khó hiểu nhìn đạo diễn Chu, bỏi vì cảnh quay này là cảnh không có lời thoại.
Cô còn chưa có phản ứng gì thì Lạc Thần bên cạnh đạo diễn đã lên tiếng trước.
"Đạo diễn Chu, cảnh này ổn không?"
Đạo diễn Chu lườm anh một cái.
"Không phải cậu nói cô ấy diễn xuất tốt lắm sao, vậy thì thử cảnh này đi. Dù sao người vừa nảy cũng diễn rất tốt rồi!"
Đạo diễn Chu đây là muốn một lần ăn cả ngã về không, Lạc Thần còn muốn phản đối thì Mục Hy đã đáp lời trước.
"Tôi diễn!"
Lạc Thần cau mày liếc cô một cái nhưng Mục Hy chỉ mỉm cười nhẹ lắc đầu, vàng thật thì không sợ lửa cô đây cũng muốn thử sức chính mình một phen.