Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Uyểnâmngồi trước bàn trang điểm, ánh mắt ngơ ngáckhôngcó tiêu điểm, cầm lượctrêntay nhưng lạikhôngchải tóc, ngay vừa rồi, nàng ta hại chết đích tỷ của mình.
Tửnhỏnàng tađãbiết mình và đích tỷkhônggiống nhau, nàng là con vợ cả, mẫu thân là congáiTân gia – gia thế hiển hách ở Giang Nam. Mà nàng ta là con cảu di nương xuất thuân nô tỳ, ỷ vào hầu hạcôcôtrong phủ nên có chút thể diện.
Nàng takhôngcam lòng dựa vào cái gì mà Thẩm Tử Oánh có thể phong quang bốn phía mà nàng ta chỉ có thể núp dưới bóng của nàng? Đến khi mẹ cả Tân thị qua đời, nàng ta mới thở phào, năm đó nàng ta bảy tuổi.
Thẩm Tử Oánh vào cung, nàng ta cũng muốn tiến cung, dù phải quỳ dưới chân của Vận Điềm, nàng takhôngthể thua nàngmộtbước, dù phải trả giá như thế nào cũng phải theo kịp bước của nàng. Dập đầumộtcáikhôngđượcthìdập hai cái, dập đến khicôcôđáp ứng mưới thôi, chẳng để ý đến đầu chảy máu, nàng ta chỉ biết vui mừng.
Thẩm Tử Oánh ngươi đừng mơ ngồi lên đầu ta.
Ngày ấy tiến cung, trời ảm đảm,khôngthấy mặt trời nhưng với nàng ta đó vẫn là ngày đẹp nhất. Nàng ta thỉnh an Thái Hậu, thần sắc thái hậu nhàn nhạt nhưng khi nghe thấycôcônóinàng là muội muội của Tử Oánhthìtrong mắthiệnlên tia sáng.
Nàng tasẽkhôngnhìn nhầm, nàng ta biết đó là cơ hội. chỉ cần ômthậtchặt đùi thái hậuthìsau này trong cung nàng tasẽngồi lên đầu Tử Oánh.
Quả nhiên Thái Hậu giới thiệu nàng cho hoàng thượng, hoàng thượng so với tưởng tượng của nàng tathìtrẻ hơn, mày kiếm mắt phượng là thiên chi kiêu tử. nàng ta thừa nhận khi nhìn thấy hoàng thượng trong lòng nàng tađãkhôngcòn nghĩ đến Tử Oánh,mộtlòng chỉ muốn ở bênhắn.
Đêm đó nàng ta thị tẩm,hắnởtrênngười nàng luân hãm nhưngtrênmặt lạikhôngcómộttia động tình hay thương hại.khôngđể ý nàng đau xót mà tiến vào, thậm chí nàng ta hoài nghihắncó biết aiđangnằm dưới thânhắn? Hoặc trong mắthắn, ai cũng giống nhau.
Hôm sau tỉnh lạikhôngthấy thân ảnh củahắn, nàng ngồi dậy, trong lòng ngọt ngào, từ nay về sau nàng ta là nữu nhân tôn quý nhất thiên hạ.
Sau khi thỉnh an Tử Oánh đến chỗ nàng,trênmặt luôn tươi cười. Nàng ta quay lưng lại lộ ra khinh thường, Thẩm Tử Oánh vĩnh viễn đều như vậy, cho rằng tất cả mọi người đối tốt với nàng, có đô khi nàng ta hoài nghi có phải Tử Oánh bị ngu haykhông?
“ Muội muội, có phải phụ thân sợ ta ở trong cungcôđơn nên mới để muội tiến cung? Phụ thânthậtlà, ủy khuất muội.” Tử Oánh lôi kéo nàng ta “ Về sau hai chúng ta ở trong cungsẽnâng đỡ lẫn nhau, làm Thẩm gia được vinh dự.”
Thấy vẻ mặt nàng ta mệt mởi liền ngừng lại “Mệt mỏi sao? Có phải lạ giườngkhông?”
“không, hôm qua muội ngủ rất ngon, là hoàng thượng ép buộc muội mệt mỏi.” Càngnóivề sau càngnhỏ.
trênmặt Tử Oánh trắng bệch miễn cưỡngnói“ Chúc mừng muội, takhôngbiết hôm qua hoàng thượng nghỉ tại đây. Ta nghenóimuội ngủkhôngngon,thậtlà hồ đồ.”
Uyểnâmthấytrênmặt Tử Oánh vẫn duy trì phong phạm của đích tỷthìtỏng mắthiệnnên khinh thường nhưng vẫ tươi cườinói“ Di nương bảo muội thay người vấn an tỷ tỷ, thân thể lão phu nhân và phụ thân đều tốt, trong phủđãcó di nương lo liệu, tỷ cứ yên tâm.”
“ Ann, di nương làm việc luôn ổn thỏa” Tử Oánh gật đầu, do dự “ Muội muội, hoàng thượng đối với muội có ôn nhu?”
Uyểnâmsửng sốt, nhớ tới đêm quan hoàng thượngkhôngcố kỵ nàng đau dớn, thẹn thùngnói“ tỷ tỷ, hoàng thượng rất ôn nhu? Sao tỷ lại hỏi vậy? Chẳng lẽ hoàng thượngkhôngôn nhu với tỷ?”
Tử Oánh lắc đầu “ Cũngkhôngphải, chỉ là hoàng thượng..” ngẩng đầu thấy Uyểnâmđanglắng tai nghethìngại ngùng cườikhôngnóigì thêm.
Uyểnâmthấy nàngkhôngnóigì liền tiến lên cù loét “ Tỷ tỷ còn dấu giếm ta sao.”
Tử Oánh cười đến hụt hơi, vội cầu xin tha thứ “ Muội muội tốt của ta,lần sau takhôngdám nữa, tanói, tanóicònkhôngđược sao.”
Chỉnh lại y phục, nàngnhẹgiọngnóibên tai Uyểnâm“ chính là bna đêm hoàng thượng đều muốn vài lần, ta chịukhôngnổi.”
“ hoàng thượng trẻ tuổi, tinh lực tràn đầy, đây là hết sức bình thường a. nhưng nếu tỷ chịukhôngnổi, muội nguyện ý phân ưu với tỷ.”
“ Ân, đứng là muội muội tốt của ta.”
Sau khi Tử Oánh về câu nới “ muội muội nguyện ý phân ưu với tỷ” luôn quẩy quanh trogn đầu, nàng cảm thấy có gì đókhôngđúng nhưng nghĩ mãi cũngkhôngbiết sai ở đâu.
Trong điện, Ngụy công công vào bẩm báo Dịch Thụy Cảnhđangphê sổ con “ Hoàng thượng, công công kínhsựphòng đến, đêm này người muốn lật bài tử của ai?”
Dịch Thụy Cảnh buông bút, nhìn lướt qua thẻ bài, thẻ bài của Huệ phi và quý phi ở hàng dễ thấy nhất, tiếp đó là Hiền phi, Thục phi, Vinh tần, Tuyết tần, Phương tần, Tường tần… chạm đến thẻ bài của Thẩm quý nhân ( Tử Oánh) tùy tay lật, công công kínhsựphòng vội lui xuống thông báo để Tử Oánh chuẩn bị.
Tử oánh bất an tắm rửa, mỗi lầnhắntruyền nàng thị tẩm nàng lại khẩn trương. Quả nhiên ban đêm nàng bị lăn qua lăn lại mấy lần, chỉ là khihắnôm nàngđitắm nàng lại nghĩ có phảihắncũng ôm Uyểnâmnhư vậy, trong lòng tựa như bị dao cắt,
ở trong lònghắngiãy dụa nhảy xuống,hắnâmtrầm nhìn nàng miễn cưỡng lau người, thân mình nàng cứng đờ, mấy tháng ở chung nàng biếthắncàng im lặng càng chứng tỏhắnnổi giận.
Nhưng nàng cũngkhôngthể quay ngườinóivớihắn“ Gia, người tiếp tục ôm thiếp tắm rửađi?”
Nhanh chóng lau xong, Tử Oánh dùng hết sức leo lên giường. Dịch Thụy Cảnh cười nhạo “ Trong mắt nàng tránh Trẫm càng xa càng tốt sao?”
“..” Tử Oánh nhất thờikhôngphản ứng kịp,hắnđãđira ngoài.
Rất nhanh tất cả mọi người biết Tử Oánh bị thất sủng, đêm khuya hoàng thượng đến chỗ Uyểnâm.
Nàng trừ bỏ phải gặm nhấm nỗi đâu, ban ngày còn phải ứng phó với Uyểnâmđến làm khách,nóinàng ta và hoàng thượng ân ái như thế nào, trong lòng nàng nửa cao hứng, nửa chua xót.
Đâykhôngphải lần đầu tiên Tử Oánh hâm mộ Uyểnâm, phụ thân luôn sủng ái Uyểnâm, đối với đích nữ là nàng chỉ là bày vẻ mặt. Tuy Hoàng di nương cũng tốt, nhưng chung quy cũngkhôngphải thân mẫu thân, huống chi nàngkhôngtin Hoàng di nươngthậtlòng đối tốt với mình, chỉ là phụ thân sủng ái hoàng di nương nên nàng muốn nhiềumộtchuyệnkhôngbằng ítđimộtchuyện.
Sau khi Tử Oánh mang thai thời gianhắnđến hậu cung rất ít, mỗi lần đều vội vàng đến chỗ Uyễnâmrồiđi.
Sau khi Uyểnâmbiết Tử Oánh mang thaithìtrong lòng ăn đầy dấm chua. Nàng ta vừa mong đứa bé đó được sinh ra, lại vừa sợ đứa bé được sinh ra, ngày ngày dày vò khiến nàng ta gầyđimộtvòng so với khi tiến cung.
Thái hậu từ ái lôi kéo tay nàng ta, dặn nàng ta phải thường xuyên thăm Tử OÁnh, dù sao cũng là nữ nhân Thẩm gia, lại đưa cho nàng ta vòng cổ đẹp đẽ,nóiđây là thưởng cho Tử Oánh.
Nàng takhôngmang cho Tử Oánh, mà đưa cho Quýt nhi, Quýt nhi sợ hãi nhận lấy, về sau lại càng thân thiết với nàng ta. TRong cung ngườiâmthầm muốn hại nàng rất nhiều, nàng ta chỉ thuận tay giúpmộtphen. Dựa vào cái gì ngay cả thái y cũng ủng hộ Tử Oánh?
Nàng ta nghĩ nàng ta hại đứanhỏcủa Tử Oánh, ở trong cungkhôngcó đứanhỏcũngkhôngsao, tốt xấu gì người vẫn còn sống- coi như bù đắp cho nang mấy năm nay vẫn luôn nghe lời di nwuong.
Huệ phi dùng Nhị hoàng tử hãm hại Tử Oánh, nàng ta thuận nước đẩy thuyền để QUýt nhi vạch trần Tử OÁnh, lại cắn thêm chomộtngụm, biểu cảmkhôngthể tin của Tử Oánh làm nàng ta vô cùng thống khoái!
Haha, cái ngốc tử như ngươi còn sốngthìta mãikhôngphải là đích nữ Thẩm gia, sủng phi của hoàng thượngthìthế nào, cònkhôngphải vẫn chết trong tay ta.
TRong lãng cung, ánh mắt quật cường của Tử oánh làm nàng ta đau đớn. Nhớ hồinhỏ, có gì hay Tử OÁnh đều nhường cho nàng ta, đồ mà Tử Oánh rất thích cũngsẽtặng cho nàng ta. Thậm chí nàng ta còn nhớ Tân thị là người hòa ái, luôn làmthậtnhiều điểm tâm, để hai người các nàng mệt mỏithìăn.
KHi nàothìnàng ta bắt đầu thay đổi? Là đích nữ của tam thúckhôngchơi với nàng ta, là lúc nàng ta biết di nương trước kia là tỳ nữ?
đãlâu lắm rồi nàng takhôngnhớ được, chuyện hồinhỏcũng coi như quên mất.
Uyểnâmsớmđãchết tâm cũngnhẹnhàng thở phào. Đây là lần đầu Tử Oánh dùng ánh mắt đó nhìn nàng ta, ánh mắt hậnkhôngthể lóc da thịt. Ánh mắt đó làm nàng ta bưng rượu độc càng chắc chắn,khôngcó chút quyến luyến.
Nàng ta vốn tưởng thầnkhôngai biết Tử Oánh và đứanhỏđãchết, nhưngkhôngngờ hoàng thượng lại phát giận, ôm Nhị hoàng tử đến chỗ QUý phi, Huệ phi bị hạ xuống tần, nàng tathìđược ban ly rượu độc.
đãnhư vậy tại sao hoàng thượng lại biếm Tử Oánh vào lãnh cung?hiệntại ngườiđãchết lại muốn các nàng phải chôn cùng?
Uyểnâmcầm lược, thái giám bưng rượu đứng bên cạnhkhôngthúc giục, nhưng muốn người ta xemnhẹcũngkhôngđược.
Nàng ta những khi hoàng thượng ở lại, hỏi nhiều nhất là chuyện khi nàng ta còn ở nhà, nàng ta hồn nhiên tưởng rằng nàng ta trong lòng hoàng thượng khác với người khác.hiệntại nghĩ lại thấyhắnhỏi chẳng qua là muốn biết chuyện của Tử Oánh mà thôi.
Mỗi khi đến cao tràohắngọi “âmâm” có lẽ đó chỉ là do nàng ta tự nghĩ,hắnrõràng là gọi “ Oánh oánh”
hắncho nàng ta tất cả chỉ vì nàng ta là nữ nhân Thẩm gia, là muội muội của nàng.
Nàng ta cười ra tiếng, bưng ly rượu độc, vị cay xuống bụng cay đau. Lúc đó có phải Tử Oánh cũng đau nhưu vậy? khi đó nàng nghĩ gì? Nước mắt theo mặt rơi xuống nhưng trong lòng nàng ta lạikhôngcó tia hối hận.
Đáng thương cho Tử Oánh từ đầu đến cuối đềukhôngbiết tâm ý của hoàng thượng. Vậy nàng tasẽgiữ kín bí mật này, dù có xuống địa ngục nàng ta cũngsẽkhôngnóicho Tử Oánh, để cho nàng và nàng ta cùng thống hận hoàng thượngđi!Đọc nhanh tại mTruyen.net