Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Trọng Sinh Ta Vạch Trần Âm Mưu Của Tỷ Tỷ
  3. Chương 12
Trước /20 Sau

Trọng Sinh Ta Vạch Trần Âm Mưu Của Tỷ Tỷ

Chương 12

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); 16.

 

Giống như kiếp trước, Trưởng công chúa áp giải Quốc sư đến trước mặt Hoàng thượng.

 

Nghe nói Quốc sư dùng trâm cài vạch mặt mình ngay trước mặt Hoàng thượng.

 

Rồi nói ra mình là do Nhị hoàng tử đưa tới, mình không tin đạo, cũng không yêu hắn ta.

 

Nếu không phải mẫu thân bị Nhị hoàng tử khống chế, mình thà c.h.ế.t cũng không chịu nhận sự khuất nhục này.

 

Giờ đây, mẫu thân đã chết, bản thân cũng nhiễm bệnh.

 

SMK

Mình không muốn ở lại hoàng cung thêm một khắc nào nữa, càng không muốn nhìn thấy mặt Hoàng thượng.

 

Nói xong, liền cắn lưỡi tự vẫn.

 

Hoàng thượng nổi trận lôi đình, rồi ngất xỉu.

 

Khi tỉnh lại, hắn ta lập tức giam lỏng Nhị hoàng tử, thu hồi toàn bộ quyền lực.

 

Đồng thời, lập Đại hoàng tử làm Thái tử.

 

Xong xuôi mọi việc, Hoàng thượng lâm bệnh.

 

Trước kia vì tin đạo, Hoàng thượng đã bãi bỏ Thái Y viện.

 

Giờ đây, Quốc sư đã chết, mối tình của hắn ta cũng kết thúc.

 

Lời nói trước khi Quốc sư c.h.ế.t càng giống như một lời nguyền, quanh quẩn mãi trong đầu hắn ta.

 

Tín ngưỡng sụp đổ.

 

Cuối cùng hắn ta cũng bằng lòng để đại phu bắt mạch.

 

Sau khi chẩn đoán, bệnh tình của Hoàng thượng rất nặng.

 

Ngoài những vấn đề do sinh hoạt cá nhân, phần lớn là do nhiều năm tu đạo luyện đan, tích tụ độc tố trong cơ thể.

 

Thêm vào cú sốc lần này, tâm lý không chịu nổi, e rằng không sống được bao lâu nữa.

17.

 

Nhưng Trưởng công chúa lại lo lắng một chuyện khác.

 

Trấn Nam gặp nạn hồng thủy.

 

Nhà cửa bị ngập lụt, rất nhiều bá tánh bị cuốn trôi, thiệt mạng.

 

Mùa màng cũng mất trắng.

 

Thái tử ra lệnh cho các châu phủ lân cận điều lương thực, nhưng vẫn chỉ như muối bỏ bể.

 

Trấn Nam nằm ở cực nam của Đại Yến, khí hậu nóng bức.

 

Vùng đất cằn cỗi, kho lương dự trữ không nhiều, điều lương từ các nơi khác cũng không khả thi.

 

Nơi có lương thực dồi dào nhất là kinh thành và Giang Nam, nhưng Giang Nam đường xá xa xôi, cách nhanh nhất là điều lương trực tiếp từ kinh thành.

 

Chuyện liên quan đến tính mạng bá tánh, Trưởng công chúa lo lắng quan lại tham ô hoặc trì hoãn thời gian, nên quyết định tự mình dẫn đội đi cứu trợ.

 

Kinh thành thì giao cho Thái tử.

 

Ta không lo lắng chuyện này, bởi vì kiếp trước Trưởng công chúa đã xử lý rất tốt, rất được lòng dân.

 

Trưởng công chúa để ta ở lại kinh thành, hỗ trợ Chương Lan, âm thầm phò tá Thái tử.

 

Nàng còn dặn dò chúng ta phải chú ý tình hình, có việc gì quan trọng phải lập tức báo cho nàng.

 

Thái tử tuy thân thể yếu ớt, nhưng là người hiền minh, chỉ là tính cách có phần nhu nhược, dễ bị quần thần lôi kéo.

 

May mà trước khi rời kinh, Trưởng công chúa đã ra oai phủ đầu, lại để lại không ít thân tín.

 

Tình cảm giữa Thái tử và Trưởng công chúa rất tốt, ngài cũng thường xuyên gặp mặt các mưu sĩ thân tín như chúng ta, nên quần thần cũng không dám qua mặt.

 

Nhưng hôm nay Thái tử không gọi Chương Lan mà chỉ gọi riêng ta vào cung.

 

Ta rất nghi hoặc, nghĩ đủ mọi lý do, nhưng không ngờ trong thư phòng của Thái tử đã có cố nhân chờ sẵn.

 

Mạnh Như Lan.

 

Không biết nàng ta dựa vào ai mà lại được gặp Thái tử.

 

Ta thản nhiên hành lễ với Thái tử.

 

“Mạnh khanh, sao ta chưa từng nghe ngươi có tỷ tỷ?”

 

“Hồi Thái tử điện hạ, thần đúng là có một tỷ tỷ, vì là chuyện nhà nên không tiện nói.”

 

Thái tử gật đầu: “Chuyện nhà quả thực không cần nói, nhưng Mạnh Như Lan có khả năng thấy trước trong mộng, nhân tài như vậy mà ngươi không tiến cử, có phải quá hẹp hòi rồi không?”

 

Thấy trước trong mộng? So với việc trọng sinh, quả thực việc thấy trước trong mộng dễ được chấp nhận hơn.

 

Ta vội vàng quỳ xuống tạ tội: “Là thần thiển cận, vì chuyện hệ trọng nên không dám nói bừa.”

 

“Ồ? Vậy sao ta nghe nói, lần trước ngươi bảo Hoàng tỷ sớm chú ý đến động tĩnh của Quốc sư cũng là do có được tin tức từ giấc mộng thấy trước của Mạnh Như Lan?”

 

Một chậu nước bẩn hắt đến, nhưng Thái tử đã tin nàng ta, chắc hẳn cũng đã “kiểm chứng” rồi. Nếu lúc này ta giải thích, Thái tử chỉ cho rằng ta chối cãi, thậm chí nghi ngờ lòng trung thành của ta.

 

“Chuyện mộng thấy trước quá ly kỳ, thần cũng sợ lỡ như không đúng sẽ hại đến tính mạng của Trưởng công chúa, nên không dám nói ra.”

 

Thái tử gật đầu, vì ngài và Trưởng công chúa nương tựa lẫn nhau, tình cảm sâu đậm, nên lầm tưởng các huynh đệ tỷ muội khác cũng giúp đỡ lẫn nhau như vậy.

 

Ngài còn khen ta vài câu rồi mới cho ta lui ra.

 

Thấy ta không bị trách phạt, Mạnh Như Lan có vẻ tức giận: “Nếu không nể mặt Trưởng công chúa, Hoàng thượng chắc đã ghét bỏ ngươi rồi.”

 

Lời nàng ta nói không sai.

 

Vì nàng ta, Thái tử rất ít khi triệu kiến ta và Chương Lan.

 

Những kiến nghị của chúng ta thường bị Mạnh Như Lan ngăn cản, hiếm khi được chấp thuận.

 

Đặc biệt là sau khi Mạnh Như Lan nói trước cho Thái tử biết ngày Hoàng thượng băng hà, để Thái tử chuẩn bị trước, thì sự tín nhiệm của ngài dành cho Mạnh Như Lan càng lên cao chưa từng thấy.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /20 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vô Tình Gặp Được Bảo Bối

Copyright © 2022 - MTruyện.net