Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Quan hệ của anh cùng Lãnh Kỳ Duệ không tốt sao?"
Diệp Hải cười khổ: "Không phải là không tốt, chỉ là tiểu Duệ đối với tôi có chút hiểu lầm mà thôi. Nhưng mà không có việc gì, con trai 18 tuổi đều sẽ phản nghịch, tôi là anh, nhường cho nó là được."
Câu nói này vừa nghe xong không có vấn đề, thậm chí còn có thể cảm thấy anh trai như vậy rất ấm lòng.
Thế nhưng là đối với Chung Noãn Noãn suốt ngày phải đối mặt một đóa bạch liên lòng dạ hiểm độc tới nói, lời này liền có vấn đề rất lớn.
Người nhà họ Lãnh không hiểu rõ nếu nghe được Diệp Hải nói, đều sẽ cảm giác anh là một người anh tốt thành thục ổn trọng, mà Lãnh Kỳ Duệ là người em không thèm nói đạo lý tính xấu, là đứa trẻ con, không đáng trọng dụng.
Người bên cạnh Lãnh Tấn Bằng, không phú thì quý, quyền thế ngập trời. Nếu như một khi mọi người sinh ý nghĩ như vậy đối với hai anh em họ, tích lũy tháng ngày xuống tới, nếu như về sau có cơ hội gì hoặc là chuyện tốt gì nhất định phải chọn một trong hai anh em.. Ha ha, suy nghĩ tỉ mỉ cực sợ!
Chung Noãn Noãn cười cười, đối với Diệp Hải từ chối cho ý kiến.
Thấy Chung Noãn Noãn không nói gì, Diệp Hải tiếp tục nói: "Tiểu Duệ vừa rồi mắng cô, cô không cần để ở trong lòng. Nó mặc dù tính tình gấp một chút, nhưng là không có ác ý."
"Anh Diệp yên tâm đi, tôi sẽ không để ở trong lòng."
Còn tưởng rằng Chung Noãn Noãn muốn hung hăng chửi bới Lãnh Kỳ Duệ một trận, dù sao vừa rồi nữ sinh này hung tàn anh là chính mắt thấy. Ai ngờ anh đã nói lên đề tài, đối phương lại là một câu mang qua.
"Nếu là tiểu Duệ ở lớp học ức hiếp cô, cô liền nói cho anh Diệp, anh Diệp ra mặt thay cô."
"Cảm ơn anh Diệp, nhưng mà không cần. Con người Lãnh Kỳ Duệ rất tốt, sẽ không ức hiếp tôi."
Diệp Hải không nói gì, lộ ra một ý cười nho nhã: "Vậy là tốt rồi."
Diệp Hải là người nhìn bề ngoài rất hiền hòa, rất dễ dàng cùng người ở chung. Trên đường đi anh đều ở nói chuyện với Chung Noãn Noãn, không có chút nào tẻ ngắt cùng xấu hổ khi lần đầu tiên gặp mặt.
Chung Noãn Noãn một bên ứng phó Diệp Hải, một bên gửi một cái tin nhắn cho Lãnh Kỳ Duệ.
Chung Noãn Noãn: [ Cậu cùng Diệp Hải có thù? ]
Rất nhanh, tin nhắn của Lãnh Kỳ Duệ liền gửi tới.
Lãnh Kỳ Duệ: [ Anh ta nói cho cậu? Đúng, tôi chính là cùng anh ta có thù! Mà lại là thù lớn ngươi chết ta sống!]
Chung Noãn Noãn: [ Không, anh ta nói cậu là em trai tốt của anh ta, mặc kệ cậu làm cái gì, anh ta đều sẽ nhường cậu (Mặt mỉm cười) ]
Lãnh Kỳ Duệ: [..]
Lãnh Kỳ Duệ: [ Chung Noãn Noãn, tôi mặc dù thích cậu, nhưng cậu nếu là thật đi cùng với anh ta, tôi không bảo đảm mình sẽ không tác động đến vô tội!]
Chung Noãn Noãn: [ Chỉ bằng cậu? (Mặt ha ha) ]
Lãnh Kỳ Duệ: [..]
Thật lâu, Lãnh Kỳ Duệ đều không có lại gửi tin nhắn tới. Ngay tại Chung Noãn Noãn quyết định không đùa cậu ta, tin nhắn lại tới.
Lãnh Kỳ Duệ: [ Chung Noãn Noãn, ngoại trừ việc tôi thích cậu, cậu vẫn là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi không nghĩ trơ mắt nhìn xem cậu bị một kẻ cặn bã hủy đi. Diệp Hải không giống như mặt ngoài cậu nhìn thấy như thế, anh ta là một người hai mặt, vô cùng bẩn thỉu, vô cùng ác độc. Tôi không biết vì cái gì anh ta sẽ coi trọng người không có bối cảnh gì như cậu, nhưng là người này không có lợi sẽ không làm điều vô ích, anh ta theo đuổi cậu, để cậu làm bạn gái anh ta, vậy liền nhất định có ý đồ của anh ta. Tôi hi vọng cậu có thể cảnh giác cao độ, dù cho hiện tại không nỡ chia tay cùng anh ta, ít nhất cũng đề phòng một chút. Đừng đến lúc đó bị người bán còn giúp anh ta kiếm tiền.]
Nhìn xem thao thao bất tuyệt, khóe môi Chung Noãn Noãn giơ lên: [ Ai nói với cậu anh ta là bạn trai tôi? Ngu ngốc!]
Lãnh Kỳ Duệ: [..]
Lãnh Kỳ Duệ: [.. Ngọa tào! Không phải cậu nói bạn trai cậu sẽ ở cửa ra vào tới đón cậu sao? ]