Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Làm một người chuẩn quân tẩu, lúc sự kiện sắp phát sinh, chẳng những không nghĩ biện pháp bình ổn tình thế, ngược lại xúi giục cậu đem tình thế mở rộng.
Người phụ nữ như vậy cậu nếu thật sự cưới, chẳng những sẽ không đối với cậu có bất luận trợ giúp gì, ngược lại sẽ thường xuyên đem cậu lâm vào cục diện bị động.
Cho nên làm trưởng quan quân bộ, đây là nguyên nhân đầu tiên tôi không xem trọng đoạn cảm tình này của cậu với cô ta.
Tiếp theo, chúng ta tới nói chuyện phía trước.
Tôi nghe nói lúc trước Chung Noãn Noãn đẩy một cái bạn học cô ta từ trên tầng xuống, làm hại bạn học nam kia trụy lâu bỏ mình, mà Chung Noãn Noãn cũng bởi vậy ngồi tù một tháng.
Xích Dương, cậu là một quan quân tiền đồ vô lượng, sao lại có thể cưới một người phụ nữ có tiền khoa, khiến người lên án như vậy? Đây là nguyên nhân thứ hai tôi không xem trọng đoạn cảm tình này của cậu cùng cô ta.
Lại có, tuy nói gia đình Chung Noãn Noãn cũng không tệ lắm, mẹ là cổ đông của tập đoàn Vân Thượng, nhưng ba cô ta rốt cuộc chỉ là một đoàn trưởng, đối với con đường làm quan của cậu cũng không có bất luận trợ giúp gì.
Thậm chí lấy chức vị hiện tại của ông ta, nói không chừng về sau còn muốn dựa vào cậu.
Chính là Minh Tịch liền không giống, phó thị trưởng Âu cùng tỉnh thậm chí ở thủ đô đều có quan hệ, mà tôi cùng phó thị trưởng Âu cũng tình như anh em.
Xích Dương, tôi biết cậu là một quân nhân thiết huyết giỏi giang, nói chuyện không hiểu đến quanh co lòng vòng, cho nên hôm nay từ cậu vào cửa đến bây giờ nói nhiều lời nói đắc tội với cậu như vậy, tôi cùng phó thị trưởng Âu đều có thể chuyện cũ sẽ bỏ qua.
Tôi tin tưởng cậu có thể ngồi trên vị trí cấp bậc sư trưởng này, cũng không phải chỉ dựa vào làm bừa là có thể được đến.
Cho nên bên nào càng có lợi với cậu, tôi tin tưởng cậu sẽ có một cái lựa chọn chính xác."
Dứt lời, Vương Cương Nghị lại nhìn về phía Chung Noãn Noãn: "Còn có cô, nếu cô thật sự yêu cậu ta, vậy hẳn là thành toàn cậu ta, mà không phải ích kỷ đem cậu ta trói buộc ở bên cạnh cô.
Cô xem cậu ta vì cô, chẳng những muốn mang tiếng vợ chưa cưới là nghi phạm bị tình nghi gϊếŧ người, còn phải thường thường vì sự xúc động của cô mua đơn.
Yêu một người, nên cho người đó trợ giúp, nếu cô chẳng những không thể trợ giúp cậu ta, còn phải tùy thời kéo cậu ta chân sau, như vậy có lẽ đoạn hôn nhân này ban đầu sẽ bởi vì yêu mà kết hợp, nhưng cuối cùng lại nhất định không chiếm được chết già.
Cho nên hôm nay ngay trước mặt cô, làm phó tư lệnh, tôi trịnh trọng mà dặn dò cô, hy vọng cô có thể rời khỏi.
Cô, không xứng với Xích Dương."
Chung Noãn Noãn cũng là ha hả đát.
Đang muốn dỗi ông ta, Xích Dương nắm tay cô lại là hơi hơi căng thẳng, ngăn trở cô nói chuyện.
"Phó tư lệnh Vương, ngài nói Noãn Noãn nhà tôi làm quân tẩu, ở thời điểm gặp được chuyện chẳng những không nghĩ bình ổn tình thế, ngược lại còn đem tình thế khuếch đại, cho nên ngài không xem trọng cô ấy.
Theo ý này của ngài, đối tượng của tôi chẳng sợ bị tức, cũng nên xem ở chính mình là quân tẩu càng nên nhường nhịn?"
Phó tư lệnh Vương không cần suy nghĩ: "Đó là đương nhiên! Đây là tố chất cơ bản của một quân tẩu!"
"Vậy tốt.
Đêm nay tôi liền mang Noãn Noãn đến nhà phó tư lệnh Vương, đánh phu nhân ngài mấy cái tát, lại đem phu nhân ngài đánh cho tàn phế, đến lúc đó phó tư lệnh Vương cũng không nên tức giận."
"Cậu làm càn!" Vương Cương Nghị lại đem chén trà nặng nề mà đánh vào trên bàn thể hiện sự phẫn nộ của chính mình.
"Tôi như thế nào làm càn? Không phải phó tư lệnh Vương nói quân tẩu chẳng sợ bị tức cũng nên nhường nhịn sao? Như thế nào đặt ở trên người quân tẩu của quân nhân khác nên như vậy, chính là đặt ở phó tư lệnh Vương nơi này chính là làm càn? Tư lệnh biết phó tư lệnh Vương ngài là loại người chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn sao? Ngài song trọng tiêu chuẩn đối đãi cấp dưới của chính mình như vậy không cảm thấy hổ thẹn?".