Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Vừa thấy Bạch Tú Tú, tâm lý ghen ghét của Chu Kiều Kiều càng trở nên vặn vẹo: “Chuyện của nhà tôi không cần người ngoài tới lo chuyện bao đồng, mấy người đừng có cái gì cũng nhúng tay vô như thế.”
“Cái gì gọi là lo chuyện bao đồng? Bọn họ tới vừa lúc, không phải hội phụ nữ muốn xử lý chuyện này sao? Mấy người phải làm chủ cho tôi, là cô ta hại tôi rớt xuống nước. Mấy người phải bắt cô ta đền tiền cho tôi!”
Con dâu thứ tư nhà họ Chu hận nghiến răng nghiến lợi, nước mắt rưng rưng.
Lưu Tiểu Nga vô cùng oan ức: “Tôi đã nói là không vào núi, không nên vào núi đâu mà, đều là thím năm một hai muốn tôi đi cùng, bây giờ lại xảy ra chuyện như thế này...”
“Chị dâu! Sao chị có thể nói như vậy?” Chu Kiều Kiều không ngờ Lưu Tiểu Nga lại ngang nhiên hất nước bẩn lần người cô ta.
Miêu Miêu nhìn tình huống thì thấy đây không phải là một chuyện khó hòa giải.
“Chị Tú Tú, cô nghĩ thế nào?”
Bạch Tú Tú nhìn ánh mắt đầy hận ý đang nhìn mình của Chu Kiều Kiều rồi lại nhìn sang Lưu Tiểu Nga, cô đã có chủ ý rồi: “Chị dâu năm, chị chắc chắn là Lưu Tiểu Nga cố ý túm chị, kéo chị rơi xuống nước chứ? Nếu đúng là như vậy thì cô ta phải bị bắt vào tù giống như chị dâu ba. Chuyện cô ta làm chính là chuyện hại người!”
“Không phải! Tuyệt đối không phải!” Không chờ chị dâu năm lên tiếng, Chu Kiều Kiều đã phủ nhận.
Lưu Tiểu Nga là người dễ dàng sai sử nhất trong nhà, tuyệt đối không thể bị bắt.
Thái độ của cô ta lập tức khiến người nhà họ Chu thay đổi sắc mặt.
Chu Kiều Kiều cũng chợt nhận ra, sắc mặt tức khắc trở nên khó coi.
Bạch Tú Tú cũng không thèm phản ứng cô ta, tiếp tục hỏi người nhà họ Chu: “Nếu chuyện này là cố ý thì phải đi báo án, nếu không phải là cố ý thì âm thầm đền tiền là được rồi, mấy người tự giải quyết đi. Đương nhiên, nếu mấy người muốn đại đội hoặc là hội phụ nữ đứng ra thì chúng tôi cũng đồng ý giúp đỡ.”
Chị tư Chu nằm trên giường đất, trong lòng khó chịu.
Cô ta cũng không biết đã mang thai đứa nhỏ này từ khi nào, nhưng bây giờ lại mất đi như vậy.
Điền Tiểu Lan cũng có ý muốn giải quyết riêng, tuy rằng con gái là thứ vô lương tâm nhưng dù sao đó cũng là con gái của bà ta.
Nếu con dâu thứ nhà họ Vương vào tù thì công việc của nhà họ Vương sẽ đổ lên đầu Kiều Kiều đúng không? Kiều Kiều đã nói Lưu Tiểu Nga rất nghe lời nó.
Nhưng bà ta không thể nói ra những lời này.
Bà ta còn phải xem thái độ của con dâu, dù sao gia đình này vẫn quan trọng hơn con gái nhiều, hiện tại phải xem vợ thằng tư lựa chọn thế nào.
Trong lòng chị tư Chu không ngừng cân nhắc, sau đó lại nhìn về phía chồng mình: “Anh nói đi, để anh quyết định, đây là con của chúng ta.”
Trong lòng anh tư Chu cũng đã có ý tưởng: “Hay là chúng ta giải quyết riêng đi, chuyện này hẳn là nhà họ Vương cũng không cố ý. Dù sao hai nhà cũng là thông gia, chuyện này chúng ta đóng cửa giải quyết với nhau.”
Bạch Tú Tú đã sớm đoán được bọn họ sẽ chọn như vậy, khi nãy cô lên tiếng cũng chỉ vì muốn khiến Chu Kiều Kiều ngột ngạt mà thôi.
Sau chuyện ngày hôm nay cùng với việc Chu Kiều Kiều che chở Lưu Tiểu Nga, sau này người nhà họ Chu cũng sẽ không đối xử tốt với cô ta nữa.
“Mấy người muốn giải quyết riêng à, có cần chúng tôi hỗ trợ không?” Bạch Tú Tú nhìn chị tư Chu dò hỏi.
“Không cần.” Chị tư Chu vừa khóc vừa nói, cô ta hiểu ý chồng mình.
“Chị Tú Tú, chúng ta đi nhé?” Miêu Miêu chướng mắt tình huống như vậy, ngữ khí không tốt chút nào.
Chu Kiều Kiều nỗ lực khắc chế sự điên cuồng của mình nhưng cô ta càng nghĩ càng tức.
Bạch Tú Tú dựa vào đâu mà chạy tới đây xử lý chuyện nhà cô ta? Dựa vào đâu mà chỗ nào cũng tốt hơn cô ta?
Bạch Tú Tú nhìn ánh mắt hung ác của Chu Kiều Kiều, cười nói: “Vậy chúng tôi đi nhé? Yên tâm, chúng tôi sẽ giúp mấy người gọi người nhà họ Vương tới đây, dù sao cũng phải thông báo một tiếng chứ nhỉ?”
Sắc mặt Chu Kiều Kiều lập tức trở nên khó coi: “Không cần, chuyện nhà tôi thì để nhà tôi giải quyết là được, cô bớt xen vào chuyện của người khác đi.”
“Sao có thể nói là xen vào chuyện của người khác chứ? Tuy chúng tôi đã ra riêng nhưng không phải nhà mấy người vẫn luôn nói chúng ta là người một nhà sao? Hơn nữa Lưu Tiểu Nga còn là con dâu nhà họ Vương, xảy ra chuyện thì cũng phải báo cho chồng cô ta chứ? Đây là chuyện cần thiết, Miêu Miêu, chúng ta đi thôi.”
Bạch Tú Tú nhìn ánh mắt muốn g.i.ế.c người của Chu Kiều Kiều, tâm tình thoải mái rời đi cùng Miêu Miêu.
Bạch Tú Tú vừa đi thì những người khác cũng không buông tha cho Chu Kiều Kiều.
“Em gái, anh đây cũng đã cho em mặt mũi rồi, chuyện này anh cũng nguyện ý nuốt xuống nhưng em phải cho bọn anh một lời giải thích.”
Anh tư Chu nhìn đứa em gái này, hoàn toàn đã mất đi sự kiên nhẫn.
Từ nhỏ em gái đã được yêu thương hơn bọn họ, có gì tốt cũng cho nó, vì muốn để nó mang lại lợi ích cho cả nhà, cả gia đình này có ai mà không bị thương?
Cha mẹ cứ nói đây là phúc tinh, nên cưng chiều một chút, kết quả bây giờ nó đã kết hôn rồi nhưng vẫn quay về nhà mẹ đẻ gây phiền toái, làm hại con của anh ta và vợ cũng sẩy mất.
“Anh, em... em chỉ là muốn giúp người nhà thôi mà.” Chu Kiều Kiều bất đắc dĩ.
Trong lòng cô ta cũng rất oán hận người nhà, cô ta vì cả nhà mẹ đẻ nên mới đưa chị dâu tư đi cùng, kết quả xảy ra chuyện lại đổ hết lên đầu cô ta? Chính chị dâu tư còn không biết bản thân đang mang thai, chuyện này có thể trách ai chứ?
“Cô giúp chúng tôi mà vợ tôi còn, nếu cô muốn hại chúng tôi thì cả nhà này phải c.h.ế.t cô mới hài lòng đứng không?” Anh tư Chu cũng cạn lời.
“Vậy mấy người muốn thế nào?” Chu Kiều Kiều vô cùng sốt ruột.
“Năm trăm đồng, lần trước chị dâu cả kia của cô lấy của nhà chúng ta một ngàn đồng, hiện tại nhà này yêu cầu năm trăm đồng, cô lo mà tính đi. Nếu cô không đưa thì đừng trách chúng tôi tàn nhẫn. Chị dâu ba nhà này còn chưa ra ngoài đâu, anh ba cô vì chuyện đó mà đã đoạn tuyệt quan hệ với cả nhà. Em gái, anh cũng không muốn làm khó cô, cô cứ liệu mà làm.”
Anh tư Chu cân nhắc nếu có thể lấy được một số tiền thì anh ta có thể mua một công việc.
“Năm trăm?” Chu Kiều Kiều bị cả nhà chọc cho tức điên, suýt nữa thì phát cuồng.
Lưu Tiểu Nga ở bên cạnh cũng không hé răng, mặc kệ là bao nhiêu tiền thì cũng là do Chu Kiều Kiều trả. Lúc trước cô ta đã đồng ý rồi!
Chị tư Chu nằm trên giường đất nghe thấy cái giá này thì trong lòng cũng thoải mái hơn không ít.
Có số tiền này thì cuộc sống của cô ta và chồng sẽ tốt hơn rất nhiều.
“Sao? Cô không muốn cho? Không muốn thì thôi, thế thì tôi sẽ không để yên chuyện này đâu.” Anh tư Chu cũng làm như không quen biết Chu Kiều Kiều.
“Anh tư... anh cứ phải ép em như vậy sao? Không phải bình thường quan hệ của hai chúng ta tốt lắm sao?” Chu Kiều Kiều vô cùng nghẹn khuất.
Lúc trước còn ở nhà, người trong nhà vô cùng cưng chiều cô ta.
“Cô ít nói lời vô nghĩa đi, quan hệ của cô với tôi tốt, chẳng lẽ với vợ tôi lại không tốt sao? Hoặc là đưa tiền, hoặc là để chị dâu hai của cô vào tù ngồi. Lúc nãy không phải cô bênh vực chị dâu hai nhà chồng cô lắm à? Cô căn bản không phải người nhà họ Chu chúng tôi.”
Anh tư Chu một chữ cũng không muốn nghe, nếu không phải vì đòi tiền thì bây giờ anh ta thật muốn đuổi cổ Chu Kiều Kiều.
“Hiện tại tôi không có nhiều tiền như vậy, thật sự không thể lấy ra một lúc năm trăm đồng.” Chu Kiều Kiều cũng bất chấp tất cả.
“Vậy thì cô viết giấy nợ cho chúng tôi, không phải bây giờ cô có cách kiếm tiền sao? Dù sao nửa năm sau cũng phải gom đủ cho tôi. Nếu cô đồng ý thì chúng ta viết giấy nợ, nếu cô không đồng ý thì chúng ta không cần phải đợi ở đây nữa.”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");