Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); "Chạy cái gì? Ngươi đã tự cởi sạch như thế không phải là chờ ta tới làm ngươi hay sao?" Một bàn tay to của Lục Trường Uyên tóm lấy hai cổ tay A Lê ấn trên đỉnh đầu, tay còn lại nhanh nhẹn cởi bỏ quần áo của mình. Phần hông áp xuống, đè dương căn lên khe thịt của A Lê. Hắn hạ eo, đỉnh quy đầu mở hai mảnh hoa môi no đủ ra, chậm rãi chen vào.
"A...." A Lê cắn chặt môi dưới, quy đầu quá lớn đẩy vào thân thể nàng, giống như bị mắc trứng gà trong cổ họng không thể nuốt xuống được, thậm chí còn khiến nàng hít thở không thông.
Eo Lục Trường Uyên không ngừng đi xuống, càng nhập càng sâu, nàng chỉ có thể cắn chặt răng, gian nan nuốt lấy dương căn thật lớn. Cắm vào được nửa côn th*t, A Lê đã bắt đầu khóc, đặc biệt là Lục Trường Uyên còn không có làm tốt màn dạo đầu nên nàng không thực sự ướt, vừa rồi hoàn toàn là dựa vào thuốc mỡ mà nàng vừa bôi.
"Ô...Đạo trưởng, ta đau quá, ngươi đừng vào nữa."
Lục Trường Uyên thở hổn hển, cúi đầu nhìn nơi hai người giao hợp, côn th*t lớn đỏ đỏ tím tím bị tiểu huyệt A Lê cắn chặt, chặt như muốn đoạt mạng, nhét mãi mới vào được nửa cây.
"Thả lỏng một chút, kẹp chặt như vậy làm gì?" Hắn vỗ nhẹ lên mông A Lê, rút dương căn sưng to ra một lát, rồi lại chậm rãi đẩy mạnh vào.
Vào được đến nửa cây mà muốn tiếp tục tiến thêm nữa là cực kỳ gian nan, thật chặt, hắn bị bóp nghẹt đến mồ hôi đầm đìa, ý chí gần như sụp đổ. Không còn cách nào khác, hắn chỉ đành đi vào một nửa, đưa đẩy trong thân thể nàng. Cự vật nóng bỏng phá vỡ thịt non mềm mại, hết lần này đến lần khác cọ xát lên tường thịt kiều nộn, mang đến đau đớn tê dại. A Lê khẽ nhếch miệng, thấp giọng rên rỉ, thân mình tuyết trắng theo chuyển động của Lục Trường Uyên mà run lên.
Thân thể nàng cực kỳ mẫn cảm, bị dương v*t của Lục Trường Uyên khuấy đảo một lát, âm đ*o dần dần chảy ra chất lỏng trong suốt, bôi trơn hạ thân hai người. Nhận thấy A Lê đã động tình, Lục Trường Uyên bế nàng lên. Hắn ngồi trên giường, hai tay nắm lấy mông thịt mềm mại của nàng, khiến cho d*m thủy ướt át chảy xuống quy đầu sung huyết của mình. Ấn mông nàng áp xuống, cự vật cương cứng tiến thêm được 1 tấc* vào thân thể nàng.
1 tấc = 10 cm.
"Ư..." Sự trướng căng trong thân thể rất mãnh liệt, A Lê đang chìm trong dục vọng dần dần thu hồi thần trí, hoảng sợ nhìn dương căn cắm sâu trong nàng.
Đã đi vào phân nửa, Lục Trường Uyên tiếp tục dùng sức đâm vào trong, muốn cự vật hoàn toàn tiến vào đến tận cùng. Không, nàng không muốn. Tư thế nữ nằm trên thế này sẽ cắm sâu đến tột cùng, hơn nữa Lục Trường Uyên vừa thô lỗ lại lỗ mãng, sức mạnh rất lớn và dữ dội, nàng sẽ chết vì đau đớn.
A Lê giãy giụa vặn vẹo thân mình, muốn đứng dậy khỏi Lục Trường Uyên, nàng khó khăn nhấc mông lên, côn th*t thô to chậm rãi rời khỏi thân thể. Tuy rằng huyệt thịt mềm bị chà xát có chút đau nhưng dù sao nàng cũng sắp thành công, A Lê thở gấp, tiếp tục nâng mông lên. Lục Trường Uyên thở hổn hển, bất mãn nhìn A Lê. Tiểu hồ ly này nơi nơi đều câu dẫn người ta, câu xong lại không muốn phụ trách mà còn muốn chạy trốn! Hắn có chút tức giận, cúi đầu hung hắn cắn lên đầu v* hồng nộn.
"A..." đầu v* đau xót, thoáng chốc chân A Lê mềm nhũn, cái mông rơi xuống thật mạnh, phụt một tiếng, dương căn thẳng tắp tiến vào nơi sâu nhất, khai phá cổ tử cung nhỏ hẹp mà đi vào.
"A a...Đạo trưởng, thứ này của ngươi sao lại lớn như vậy, giống hệt như của lừa, cắm vào khiến phía dưới của ta đau muốn chết, ô..." Cả người A Lê run lên, không ngừng run rẩy, liên tiếp hít thở tiêu hóa cơn đau đột ngột dưới thân. . Truyện Phương Tây
"Câm miệng!" Lục Trường Uyên cũng không chịu nổi, huyệt Thái Dương hắn đập thình thịch, trên trán nổi đầy gân xanh, hô hấp càng dồn dập hơn trước.
Dương căn dưới thân bị nàng gắt gao siết lấy, quy đầu sung huyết cũng bị cắn phát đau, hắn không hề phòng bị, không nghĩ tới còn có khả năng này, thiếu chút nữa không nhịn được mà bắn ra. A Lê khó thở, đạo sĩ thúi này phá nguyên âm của nàng, giết nàng, đoạt nguyên thân của nàng, đè nặng nàng một cái liền dùng sức làm làm, vừa làm lại còn vừa hung tợn với nàng, hiện tại đến nói thật cũng không cho nàng nói.
Đã thế nàng càng muốn nói:" Cái vật kia của ngươi chẳng khác gì của con lừa, vừa to vừa đáng sợ dọa người, xấu muốn chết...Ư...A"
Lục Trường Uyên giữ lấy đầu nàng, bình tĩnh nhìn nàng một cái, đột nhiên cúi xuống hôn nàng, lấp kín cái miệng nhỏ đang lải nhải.
A Lê kinh ngạc, ánh mắt ngơ ngẩn nhìn hắn, đây là lần đầu tiên Lục Trường Uyên hôn nàng. Cái lưỡi kia tiến vào khoang miệng nhỏ, quấn lấy lưỡi đinh hương của nàng, triền miên mút mát, mút đến khi đầu lưỡi nàng tê rần hắn mới buông ra. Sợi chỉ bạc ái muội dính liền trên môi hai người, hai người thở hổn hển, trầm mặc nhìn nhau, trong không khí dần dần có sự ái muội mơ hồ. A lê nhìn vào đồng tử sâu thẳm của Lục Trường Uyên, nơi đó đang phản chiếu lại bóng dáng của chính mình, nàng dường như thấy một sự thích thú từ đó.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");