Dịch nghĩa: Trúc mã của người câm (mọi người đều chán ghét) là hotboy trường Thể loại: Thanh xuân vườn trường, trúc mã, nhẹ nhàng, chủ thụ, HE Tình trạng bản gốc: Hoàn 89 chương Cảm nhận của editor: Chàng trai chiếm hữu healthy, chiếm hữu balance, có máu liều nhưng được cái soft và bé câm của ẻm Edit + Beta: V'House
Văn án
Trường Lục Trung có hai tấm bảng trong hộp kính được đặt gần sát nhau, một bảng là bảng danh dự, còn lại là bảng phê bình, hai bảng luôn dán hai bức ảnh, gần như không thay đổi.
Bảng phê bình bên phải là hình của Chu Ải, một người kì lạ, quái đản trong mắt người khác, không người quan tâm, thân nhân làm lơ, bạn bè không có.
Bảng danh dự bên trái là con cưng trong mắt mọi người - Trần Tầm Phong, tùy ý làm bậy, coi trời bằng vung.
Hai người vốn dĩ không có quan hệ gì, nhưng khi có người làm trò trước mặt Trần Tầm Phong, ngả ngớn kêu hai tiếng "thằng câm" thì hắn lập tức sầm mặt, ném mạnh trái bóng rổ sang.
Chuyện này đã chứng thực được quan hệ đối địch giữa học sinh giỏi và đại ca trường.
Song, khi Trần Tầm Phong chặn Chu Ải ở sau cổng trường, mọi người xung quanh đều hí hửng xoa tay muốn xem trên mặt thằng câm xinh đẹp có thêm vết sẹo.
Cơ mà đại ca luôn lạnh nhạt của bọn họ lại chống lên tường, khom lưng nhẹ giọng hỏi: "Tôi đợi hơn nửa năm, ngày nào cũng lảng vảng trước mặt cậu, cậu thật sự không nhớ ra tôi à?"
Chu Ải nâng cặp mắt luôn lãnh đạm lên, tặng Trần Tầm Phong - kẻ không ai dám đụng, một bạt tay trước mặt bao người.
Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy Chu Ải khoa tay múa chân ngôn ngữ ký hiệu, nhưng ở đây chỉ có Trần Tầm Phong hiểu cậu nói gì.
Ý Chu Ải là: Vờ vịt đủ rồi hả?
Đó giờ thằng câm không nói gì, nhưng lúc ở nhà trẻ không ai dám liếc mắt nhìn cậu, bởi vì bên cạnh cậu có một thằng điên ngang ngược gặp ai là cắn người đó.
Bọn họ là tổ hợp quái dị nhất nhà trẻ - thằng điên bẩn thỉu và thằng câm trắng nõn, sạch sẽ, không ai có thể tiếp cận thế giới của bọn họ.
Nhưng mấy năm sau, thằng điên bị mang đi rồi, thằng câm chỉ còn lại một thân một mình.
Thằng câm một thân một mình đến 16 tuổi, rốt cuộc thằng điên lại xuất hiện bên cạnh cậu.
Lần này, thằng điên và thằng câm không rời xa nhau nữa.
Nhiều năm về sau, thằng câm vẫn là thằng câm, thằng điên vẫn là thằng điên.
Nhưng đúng 6 giờ chiều hằng ngày, thằng điên phải gác lại mọi việc đến Viện Nghiên Cứu đón thằng câm tan làm về nhà.