Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
32.
Tôi vẫn nhớ cú sốc khi lần đầu nhìn thấy gia đình Tiêu Thần.
Bố mẹ anh ấy còn rất trẻ, trông còn không đến 30 tuổi.
Anh chị của anh ấy cũng rất đẹp.
Họ đẹp đến mức làm tôi có chút tự ti.
Lúc này tôi mới hiểu vì sao trước kia anh ấy lại nói, trước khi gặp được tôi, trong lòng anh ấy chỉ có mẹ và chị gái là phụ nữ.
Bởi vì từ trước đến giờ tôi cũng chưa nhìn thấy ai có khí chất đặc biệt như vậy, cũng chưa thấy ai đẹp như vậy.
Mẹ của Tiêu Thần đẹp đến mức giống như cả người phát ra ánh sáng.
Chị gái Tiêu Thần cũng là một siêu cấp mỹ nhân.
Tôi vô thức nghịch mấy chiếc lá trong lọ hoa gần đó.
Thật là cảnh đẹp ý vui.
Nếu là người con gái khác ở trước mặt họ, chắc chắn ít nhiều sẽ trở nên tự ti.
Điều làm tôi ngạc nhiên là, ba của Tiêu Thần, Tiêu Thiên Trạch càng hài hước hơn.
Ông chân thành cảm tạ tôi đã hốt con trai của ông ấy.
Còn nói với tôi, Tiêu Thần khăng khăng muốn đến Hải Thị phát triển, nhưng thật ra là vì tôi.
Lúc này, ông ấy bất mãn nói.
“Đường đường là con trai của Tiêu Thiên Trạch, vậy mà không dám chủ động theo đuổi con, làm mất hết mặt mũi của ba. Ba còn nghĩ là, nếu sang năm con còn chưa hốt nó đi, ba sẽ đuổi nó ra khỏi cửa, đem nó đến nhà con làm trâu làm ngựa.”
Tôi choáng váng.
Sao số Tiêu Thần lại đáng thương như vậy.
Tôi càng muốn yêu anh nhiều hơn.