Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Khu Mân Côi là chuyên khu được tạo ra vì những Omega mảnh mai, tại đây cấm tuyệt đối sự xuất hiện của Alpha. Cho nên dọc đường đi, Quân Ca chỉ nhìn thấy một số phi hành khí loại nhỏ của Omega, cơ bản đều là những thứ không thu hút nhiều sự chú ý.
Tiểu khu rất lớn, nhưng cách mỗi thước đều có người máy bảo an tuần tra, cách thước đều có một cái bảo vệ. Quân Ca đánh giá những thiết bị này, trong lòng không khỏi ác ý đoán rằng, nếu mất đi sự không chế với những người máy kia, vậy đoàn người yếu ớt này chắc chắn chỉ có thể biến thành nai con chờ làm thịt.
Bước chân vô thức chậm lại, số 379. Khác biệt so với biệt thự của nàng, tòa biệt thự này tràn đầy màu vàng Uất Kim Hương. Phải biết rằng, thực vật này trừ xuất hiện tại một số khu bảo hộ của tinh cầu ra, còn lại những nơi khác đều là dùng mức giá vô cùng đắt đỏ để mua đến. Nhiều Uất Kim Hương như vậy cũng đủ để nhìn ra người ở nơi này có bao nhiêu phú quý.
Ngay tại lúc Quân Ca đánh giá, cửa biệt thự liền được mở ra từ bên trong. Đi ra là một cô gái mặc giáp phục tỏa ra khí phái cao quý, một đôi mắt mèo màu xanh biếc nhìn thẳng vào nàng chằm chằm. Quân Ca hướng nàng nhìn thoáng qua, liền nhẹ nhàng quay người bước đi.
“Đợi chút.”
Theo cùng tiếng nói vọng đến là một đoàn tinh thần lực mạnh mẽ. Khóe miệng Quân Ca giương lên một độ cong nho nhỏ, lẳng lặng đánh giá hai người trong lúc đó hỗ động. Cuối cùng, nàng vừa lòng thu hồi ma pháp nguyên của bản thân, xoay người nhìn về phía đối phương.
Duy Lim Hi Lặc nguyên bản hai má hồng nhuận giờ này lộ ra trắng bệch mất tự nhiên, hơi mị mắt, mở miệng nói: “Quân Ca sao, không hổ là tinh thần lực cấp 2S, quả nhiên có chút năng lực. Tôi là Duy Kim Hi Lặc, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn.”
Lúc đầu Duy Kim Hi Lặc không biết người này, nhưng thông qua bạn bè báo cho, nàng từ tinh võng cũng đã biết đến đối phương. Vĩ đại hơn nàng, trẻ tuổi hơn nàng, hai người đều là tinh thần lực hệ Kim loại. Hơn nữa còn có người bình luận rằng Quân Ca sẽ thay thế nàng thậm chí làm thấp đi nàng để nâng đên đối phương.
Nhìn đến những bình luận này, trong lòng Duy Kim Hi Lặc ẩn ẩn một nguy cơ bỗng chốc nổ tung, loại cảm giác này so với Tái Duy trước kia xuất hiện càng sâu, vì thế nàng đem đối phương liệt vào sổ đen. Thực không khéo chút nào là, ngay thời điểm nàng ra ngoài ăn cơm, lại gặp đối phương ngay trước cửa ký túc xá của mình.
“Cám ơn đã khen ngợi, còn về phần chỉ giáo, còn phải nhờ đàn chị giúp đỡ nhiều hơn mới phải.”
Nói xong, Quân Ca cũng không nhìn đối phương một cái, xoay người bước đi. Làm một kẻ từ nhỏ đã được người khác chiều chuộng trong lòng bàn tay, được người người hâm mộ, ghen tị, chú ý đột nhiên bị kẻ khác xem thường, kết quả có thể dễ đoán.
Quân Ca thành công đạt tới hiệu quả như mong muốn, tâm trạng vui vẻ hướng căng tin bước tới, trên người như cũ là bộ quần áo tẩy trắng bệch kia. Cũng không phải nàng cố ý để bản thân ăn mặc thành như vậy, mà là toàn bộ số quần áo của nàng có thể đem ra làm thường phục để mặc hàng ngày cũng chỉ có bộ quần áo này mà thôi, số còn lại toàn bộ đều là chiến phục.
“Này….Quân Ca, chờ một chút.”
Quân Ca nghi hoặc quay đầu, còn chưa nhìn rõ người, một bàn tay liền ôm bả vai nàng. Lực đạo quá lớn đánh vào khiến nàng lảo đảo ngã nghiêng về phía trước vài bước, trên mặt lạnh lung bắt lấy cánh tay kia, trầm mặc nhìn chằm chằm vào Thẩm Bình Lan.
Thẩm Bình Lan xấu hổ gãi đầu, nàng bình thường đầu có chút tùy tùy tiện tiện, phàm là với những người nàng có hảo cảm đều dùng thái độ như vậy. Bất quá Omega phần đa đều hàm súc, nàng nghĩ Quân Ca nhất định là đang ngại ngùng.
Phần đa mọi người đều có suy nghĩ trông mặt mà bắt hình dong, còn luôn tin chắc vào điều đó. Những người giống như Quân Ca, có gương mặt quá xinh đẹp, bình thường họ luôn đem ra làm đối tương ghen tị lại còn khinh thường. Nhưng mà Thẩm Bình Lan lại cảm thấy loại người đẹp tựa như vẽ, chính là dùng để cầm trong lòng mà che chở.
Thấy bộ đạng ngốc ngếch này của Thẩm Bình Lan, Quân Ca cạn lời, chỉ có thể nói: “Cậu tìm tôi làm gì?”
“Tim cậu để rủ đi ăn cơm chiều đó, cậu biết không, đồ ăn trong căn tin trường chúng ta ngon cực kỳ. Đi một chút đi, tôi mang cậu đi ăn thử.”
Nói xong Thẩm Bình Lan lại quàng vai Quân Ca, vươn tay nhấn vào một cái nút bân đường. Sau đó Quân Ca liền nhìn thấy một chiếc phi hành khí loại nhỏ từ trên trời giáng xuống. Thẩm Bình Lan đem Quân Ca nhét vào phi hành khí, đợi hai người đều ngồi vào chỗ cua mình xong liền giới thiệu:
“Đây là phi hành khí trường học cung cấp, làm theo giống như tôi vừa rồi, sẽ có phi hành khí bay đến tọa độ đã được định vị, sau đó đón chúng ta, rất tiện lợi có phải không!?
“...”
Tự nhiên phải đi cả chặng đường một cách vô ích, Quân Ca trong lòng khóc thầm, trên mặt lại như cũ bình bình tĩnh tĩnh, giống như vừa rồi nàng chỉ đơn thuần muốn tản bộ mà thôi. Phi hành khí bay rất nhanh, tại lộ tuyến đã định bố trí mặc định sẵn trước đó, hai người mới hàn huyên vài câu đã đến đích.
Vừa mới bước vào căn tin. Quân Ca liền cảm giác được vài thầm mắt hướng đến trên người bọn họ. Nàng bất động thanh sắc nhìn qua một vòng, sau đó do dự hướng Thẩm Bình Lan hỏi: “Bên kia hình như đều là Omega phải không!?”
“Đương nhiên, bọn họ đều là những tiểu Omega đáng yêu đó!!” Vừa trả lời, Thầm Bình Lan vừa hướng đến nhóm người mà trong mắt nàng đều là bé đáng yêu gửi đi vài nụ hôn gió.
Nhìn những hành động cầu ái này của Thẩm Bình Lan, Quân Ca nghẹn lời, mặt không chút thay đổi nói: “Nếu không phải những Tín Tức Tố trên người cậu, tôi chắc còn phải nghi ngờ cậu chính là một Alpha.”
“Hả, Quân Ca, cậu đúng là thiên sứ của tôi. Tôi cũng nghĩ như vậy đó. Đáng tôi chính là một Omega, thực phí phạm một thân đầy tiềm năng giá trị vũ lực của tôi.”
“...”
“Có gì muốn ăn hay không!? Lầu một đều là một ít món ăn gia đình, lầu ăn là nhưng món ăn vặt đặc sắc nhất, lầu ba là phòng riêng. Đúng rồi, cậu có lấy thẻ sinh hoạt hàng ngày chưa!?”
Quân Ca suy nghĩ, từ ví tiền lấy ra một chiếc thẻ màu đen, trên mặt in hoa văn biểu tượng ngọn lửa: “Là cái này phải không!?”
“Đúng đúng đúng, cái này rất quan trọng, cậu nhất định phải giữ cẩn thận. Tôi nghĩ trong thẻ của cậu chắc là chưa có tích phân đúng không, ăn cơm cần trả bằng tích phân. Hôm nay để đàn chị mời cậu đi, xem như là tiệc đón gió cho cậu.”
Thẻ là lúc làm thủ tục nhập học một người mày đưa cho, nhưng chưa nói cho nàng về chuyện tích phân. Quân Ca có chút hối hận tại sao trước khi đến Lạp Duy Kỳ không kiểm tra trước một chút những chuyện như thế này, mà lại mắt nhắm mắt mở liền đi vào.
Đối với việc không có trong truyền thuyết cái khia tích phân, Quân Ca chỉ có thể nhận hảo ý của Thẩm Bình Lan. Hai người tùy tiện chọn một chút vài món ăn, ngồi vào một chiếc bàn bên cửa sổ yên lặng thưởng thức mỹ thực.
Cái này chỉ có một mình Quân Ca, còn về phần những người khác. Thẩm Bình Lan chính là như trước thao thao bất tuyệt, vừa ăn vừa cung cấp cho Quân Ca một ít tri thức phổ cập về cuộc sống bên trong học viện.
“Từng học sinh vào nhập học, trên thẻ sinh hoạt tích phân đều là số 0. Tích phân nói lấy khó cũng không phải, mà nói dễ cũng không phải.”
“Trên cơ bản thì, giống như bên hệ dược các cậu chính là dựa vào chế tạo dược phẩm sau đó đem đi bán kiếm tích phân. Mà hệ ky giáp thì chính là buôn bán linh kiện ky giáp, còn về phần hệ thao tác kỵ giáp như chúng tôi thì thường dựa vào lịch lãm làm nhiệm vụ…. Mỗi hệ đều có một phương pháp khác nhau nhưng nói tóm lại, tại Lạp Duy Kỳ, tất cả những phương diện sinh hoạt hàng ngày đều dựa trên tích phân.”