Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
7.
Nếu vì gia đình tôi, dù là đánh nhau hay giết người, tôi cũng sẵn sàng làm bất cứ điều gì.
Sau khi nói hết tâm sự của mình ngày hôm đó, tôi có thể cảm nhận được sự thay đổi trong bầu không khí ở nhà.
Hạ Đình Hải đã không về nhà trong gần nửa tháng và tôi đã nhận được một món quà từ cha tôi - một chiếc máy tính bảng.
Nó chỉ đơn giản là được dành riêng cho tôi, chỉ để tập vẽ manga.
Hạ Đình Phong gần đây cư xử rất lạ, anh ấy không còn cãi nhau với tôi nữa, và trông có vẻ lo lắng mỗi ngày.
Anh cũng hay lẻn vào phòng một mình, không biết đang làm gì.
Thật bí ẩn.
Một đêm nọ, vì anh đóng cửa phòng không chặt, tôi tò mò mở cửa ra thì thấy anh đang nằm trên giường xem một tiết mục văn nghệ nổi tiếng.
Mải mê ngắm nhìn đến nỗi không hề để ý đến tôi đang đứng phía sau.
"Số 23 này rất đẹp trai."
"Không đẹp trai bằng tôi!"
"Pfft."
Nghe câu trả lời trong tiềm thức của anh, tôi không kìm lòng được.
"Anh cũng có thể tham gia mà, hình tượng của anh hoàn toàn không có vấn đề gì, anh so với bọn họ đẹp trai hơn nhiều."
Hạ Đình Phong nhìn tôi với đôi mắt sáng ngời: "Thật sao?"
Đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, liền cúi đầu xuống.
"Quên đi, ba mẹ sẽ không đồng ý đâu. Anh đang học năm ba cấp ba, năm nay nếu không thi đại học, bọn họ sẽ đánh chết anh mất."
Thấy bộ dạng chó con ủ rũ của anh ấy, tôi không kìm được xoa xoa mái tóc của ảnh.
"Em chắc chắn rằng anh sẽ trở thành một siêu sao."
Nếu anh không trở thành một ngôi sao lớn, tôi sẽ livestream ăn cứt!
Hạ Đình Phong đẩy tôi ra khỏi cửa với đôi mắt kiên định và tôi có thể cảm thấy rằng có điều gì đó đã thay đổi trong trái tim anh ấy.
Bởi vì tôi là học sinh trung học nên cuối tuần nào tôi cũng sẽ ở nhà nghỉ ngơi, vì Hạ Đình Phong đang học năm ba trung học nên hầu như nửa tháng nay anh ấy đều không có một ngày nghỉ.
Nhưng điều kỳ diệu là Hạ Đình Phong có mặt ở nhà vào thứ Bảy này.
Anh ấy hào hứng kể với tôi rằng một người đại diện đã tìm thấy anh ấy và nói rằng sẽ đào tạo anh ấy trở thành một ngôi sao lớn.
Và hiện tại đó là công ty giải trí hàng đầu Trung Quốc - Giải trí Quần Tinh, gần một nửa ngôi sao hàng đầu trong nước đều đến từ đây.
Tôi không ngờ Vương Lị lại hành động nhanh như vậy.
Kể từ khi sự cố xe chở rác ở biệt thự và khoảng thời gian bị bắt nạt học đường kết thúc, mối quan hệ của Hạ Đình Phong với tôi đã được cải thiện rất nhiều.
Khoảng cách tuổi tác giữa hai chúng tôi không nhiều, anh ấy chỉ là một đứa trẻ vụng về.
Vị trí của Hạ Minh Châu trong lòng anh bắt đầu dao động.
Sau sự cố video bị phát tán, cuối cùng một người đại diện tên Vương Lị đã liên lạc với tôi.
Nói rằng khuôn mặt của tôi trông giống một nữ hiệp. Rất phù hợp với giới giải trí hỗn tạp này.
Tôi ném ảnh của Hạ Đình Phong tới trước mặt cô ấy, có thể thấy mắt cô ấy sáng lên. Cuối cùng, tôi đã đạt được sự đồng thuận từ cô ấy và hứa sẽ nâng đỡ Hạ Đình Phong!
Lý do khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm là vì tôi đã đọc tin tức ở kiếp trước rằng Vương Lị sẽ trở thành người đại diện số một.
Và Hạ Đình Phong là con át chủ bài của cô ấy.
Hạ Đình Phong không biết làm thế nào để thuyết phục ba mẹ, anh ấy đã đề nghị hai bậc phụ huynh đồng ý để anh ấy đến công ty để tham gia đánh giá thực tập sinh.
Trước đây sẽ là hai người đi học, nhưng bây giờ tôi chỉ có một mình tôi mà thôi.
8
Cuộc sống không bao giờ thiếu tình tiết cẩu huyết và rắc rối, đặc biệt là với tôi.
Tôi biết điều này rõ hơn bất cứ ai khác.
Bất giác tôi đã đến Thanh Đằng đã gần hai tháng, và kỳ thi giữa kỳ đang đến gần.
Không khí học tập ở lớp 1 không thua gì lớp 3 và Thanh Đằng là nơi “ngọa hổ tàng long”.
Trong kỳ thi tháng sắp tới, nếu tôi không đạt điểm tối đa môn Tiếng Anh, tôi sẽ không bao giờ giữ được vị trí thứ nhất. Nhìn cách biệt 2 điểm giữa người đứng thứ hai và điểm số của mình, tôi cảm thấy áp lực từ đáy lòng của tôi.
Nhưng tôi chắc chắn sẽ có thể rút ngắn sự khác biệt về điểm số vào lần tới.
Điều mà Thịnh Minh ủng hộ là nền giáo dục ưu tú, ngoài việc học ra, các khía cạnh khác phải thuộc loại tốt nhất.
Bởi vậy, hàng ngày tôi không chỉ phải học kiến thức sách vở mà còn phải dùng rất nhiều năng lượng để học những thứ khác.
Giờ tôi chỉ cần dồn hết tâm sức cho việc học, và tôi tin sẽ thu hẹp được khoảng cách.
Khi tôi về nhà vào buổi tối, tôi rất ngạc nhiên khi thấy Hạ Đình Hải ở nhà.
Anh ấy thấy tôi thì ngượng ngùng sờ mũi muốn nói chuyện với tôi, tôi lạnh lùng trở vào phòng.
Chúng tôi đã không nói chuyện lại kể từ sự việc lần trước.
Tôi không biết mục đích Hạ Đình Hải về nhà ngày hôm nay cho đến khi mẹ tôi đến phòng tôi vào buổi tối nói chuyện riêng với tôi.
Thì ra Hạ Minh Châu sắp chuyển về lại trường trung học Thanh Đằng, nghe nói là do cô ta muốn gặp cha mẹ nuôi ngoài ra cha mẹ ruột của cô ta thấy cô ta còn nhớ nhung ngôi trường cũ mỗi ngày nên bàn bạc để Hạ Minh Châu quay lại học ở trường trung học Thanh Đằng.
Hạ Đình Hải hy vọng rằng tôi và Hạ Minh Châu sẽ có một khoảng thời gian vui vẻ. Dù sao thì cả hai đều là em gái của anh ấy.
Chỉ có tôi, người ở lại nhà họ Hạ, biết rằng Hạ Minh Châu chắc chắn đã bị đẩy quay lại Thịnh Minh, vì vậy cô ta không còn cách nào khác là phải về lại trường cũ.
Mẹ nhìn tôi lo lắng.
"Mẹ, chỉ cần cô ta không quấy rầy con, con sẽ không khi dễ cô ta."
Nhưng đó chỉ là nếu cô ta không làm phiền tôi.
Việc Hạ Minh Châu đến trường đã gây ra một cơn chấn động lớn, chiếc xe hơi sang trọng đến đón cô ta, trông cô ta chẳng khác gì tiểu thư ngàn vàng.
Nhưng đối với lớp chúng tôi, nó không ảnh hưởng nhiều lắm.
Tôi nghe nói rằng khi cha Hạ đưa cô ta đến báo cáo, ông ta đã đề nghị cho Hạ Minh Châu vào lớp 1, nhưng cô giáo Tiểu Dương đã từ chối.
Cô ấy chỉ ra rõ ràng rằng tiến độ học tập của Hạ Minh Châu không thể theo kịp lớp tên lửa.
Cuối cùng Hạ Minh Châu buồn bã bước vào lớp học bình thường.
Mặc dù học cùng trường nhưng chúng tôi không cùng lớp, và chúng tôi cũng ít gặp nhau.
Thỉnh thoảng, khi tôi đang đặt câu hỏi cho giáo viên trong văn phòng, tôi sẽ thấy cô ta giao bài tập về nhà.
Mỗi lần tôi nhìn chằm chằm vào cô ta, cô ta trông rất bối rối.
Không ngờ, học kỳ cuối cùng của năm thứ hai trung học đã kết thúc. Khi tôi trở về nhà sau kỳ thi, tôi thấy Hạ Minh Châu đang ở đó.
Cô ta đến để chúc mừng sinh nhật của Hạ Đình Phong.
Hạ Đình Phong thực sự xứng đáng được sinh ra để làm việc này, những thực tập sinh khác có thể chỉ là thực tập sinh trong vài năm hoặc thậm chí vài chục năm.
Anh đến đó mới nửa năm, đã được một đạo diễn nổi tiếng chọn cho vai nam chính thứ hai.
Sự nghiệp của nam diễn viên đang dần đi đúng hướng.
Mẹ nấu một bàn đồ ăn ngon, Hạ Đình Hải vội vã từ trường quay về.
Hạ Minh Châu vui vẻ rúc vào người mẹ, nhỏ giọng nói chuyện, thỉnh thoảng nhướng mày tuyên bố chủ quyền.
Ba mẹ sợ tôi ghen nên hỏi tôi có muốn ăn hoa quả không, bảo tôi đi nghỉ trước, lát anh hai về thì ra.
Khuôn mặt của Hạ Minh Châu trở nên xanh mét vì tức giận.
Hạ Đình Phong về đến nhà đã gần 7 giờ, ngoài dự đoán của tôi, Vương Lị cũng đi theo.
Khi tôi mở cửa, tôi đã mỉm cười chào đón cô ấy và mời cô ấy vào ăn cùng.
Hạ Đình Phong bước vào phòng trước, anh ấy mặc áo khoác lông lạc đà, quấn khăn quàng cổ và đeo khẩu trang nên nhất thời tôi không nhận ra anh ta.
Vừa bước vào phòng, một thân hình nhỏ nhắn nhào vào vòng tay anh.
Tôi là người ở gần nhất, và tôi may mắn nhìn thấy cơ thể anh ấy đông cứng lại trong giây lát.
"Anh hai, em rất nhớ anh."
Hạ Đình Phong nhẹ nhàng xoa đầu cô, không nói lời nào, lần lượt chào hỏi vài người trong phòng.
Khi tôi vào bếp lấy bánh ra, họ đã ngồi vào bàn.
Cha mẹ luôn lo lắng cho Hạ Đình Phong, và họ nóng lòng muốn nói chuyện với Vương Lị ngay khi cô ấy ngồi xuống.
Khi Vương Lị nói về việc anh ấy đã làm việc chăm chỉ như thế nào và anh ấy tài năng như thế nào, đôi mắt anh ấy đã tràn ngập ý cười.
Hạ Đình Phong bắt đầu cảm thấy xấu hổ.
"Cảm ơn Minh Châu đã giới thiệu anh với chị Lị, nếu không anh sẽ không thể đạt được như ngày hôm nay."
Nghe những lời của Hạ Đình Phong, tôi có vẻ khó hiểu, Hạ Minh Châu có vẻ cảm động và Vương Lị cũng có vẻ khó hiểu.
"Là bởi vì anh hai đã vất vả, Minh Châu chỉ là giúp một chút."
"Ồ không, Đình Phong đây đâu phải em gái đã giới thiệu tôi với cậu đâu? Không phải em gái của cậu là Hạ Hạ sao?"
Trong không khí im lặng, họ chợt hiểu ra điều gì đó.
Hạ Đình Phong nghĩ rằng chính Hạ Minh Châu đã giúp anh ta liên lạc với quản lý thông qua Hạ Gia bởi vì Vương Lị chỉ nói rằng đó là em gái anh ta.
Anh ta coi việc Hạ Minh Châu làm mọi thứ cho anh ta là điều hiển nhiên.
Trong lòng tôi bây giờ hoàn toàn nguội lạnh.