Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên
  3. Chương 2211: Diệt gọn!
Trước /2214 Sau

Truyện Chàng Rể Trùng Sinh - Diệp Thiên

Chương 2211: Diệt gọn!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Ban đầu, khi những con ma đang hấp thụ năng lượng ma quỷ bên cạnh đàn tế, họ không dám tiến đến trong phạm vi ba mét.

Và lúc này, chúng đã thực sự vượt qua ranh giới vô hình và bắt đầu tràn ngập đàn tế. Mà ngay lúc này hắn đang tập trung đối phó với Rìu Ma Thiên, căn bản không thể phân tâm để ý tới lũ ma quỷ kia.

Một khi bị chúng nó bao vây, mặc dù có thể sẽ không làm tổn thương hắn, nhưng chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều tới hành động của bản thân.

Nếu không may bị gián đoạn, thì những cố gắng trước giờ coi như vô ích rồi.

Cần lưu ý rằng, kết giới do Minh đế đặt ra có thể tự sửa chữa, hiện giờ nó đã bị Diệp Thiên làm tổn thương ít nhiều. Nếu như dừng lại, vậy thì đã cho nó cơ hội để hồi phục, cứ như thế thì lại phải tấn công một lần nữa.

Điều này sẽ khiến tình hình hiện tại rơi vào vòng luẩn quẩn.

Mà hiện tại, Hỏa Huyền và Linh Nguyên đang bị người mặc áo đen gây sức ép.

Nếu Diệp Thiên không thể nhanh chóng giải quyết vấn đề của Rìu Ma Thiên, thì không ai trong ba người bọn họ hôm nay có thể an toàn mà thoát khỏi đây.

Nhìn thấy ma quân xung quanh đã tràn về phía mình, Diệp Thiên nghiến răng, quyết định không quan tâm đến ma quân. Linh hồn của hắn và Rìu Ma Thiên đã liên kết chặt chẽ với nhau, điều khiển Rìu Ma Thiên không ngừng công kích kết giới.

Trong chớp mắt, bóng dáng của Diệp Thiên đã bị nhấn chìm bởi vô số yêu ma.

Mà trong kết giới thời điểm này, sự công kích của Rìu Ma Thiên không có dấu hiệu dừng lại.

Với việc liên tục công phá của Rìu Ma Thiên, kết giới đã xuất hiện những vết nứt như mạng nhện.

Yêu ma xuất hiện ở đàn tế ngày càng nhiều, sắp tràn ngập cả cái đàn tế này rồi. Mà sự công phá của Rìu Ma Thiên mỗi lúc một nhanh, những vết nứt theo đó mà không ngừng nhiều lên, to hơn…

Cuối cùng thì sau đợt công kích cuối cùng, Rìu Ma Thiên hóa thành một luồng hắc quang, chém tan lũ yêu ma trên đàn tế.

Cuốn theo pha bổ xuống của Rìu Ma Thiên, là sự tan tác thành tro và nổ tung của lũ yêu ma cùng với đàn tế.

Mà cũng vào lúc này, thấy bóng dáng của Diệp Thiên bay thẳng lên trời, vươn tay bắt lấy Rìu Ma Thiên. Rìu Ma Thiên vừa về tay, khí thế của Diệp Thiên đã thay đổi chóng mặt, một cỗ khí tức khổng lồ bao trùm lấy toàn thân hắn.

Chỉ thấy Diệp Thiên tay giơ cao Rìu Ma Thiên, chém mạnh vào vùng bình địa bên dưới.

Ánh sáng dài vạn trượng của cây rìu từ dưới quét qua, nhanh chóng bao lấy cả vùng, từng vết nứt một xuất hiện và dần lan rộng ra.

Mà ánh sáng của chiếc rìu khuếch tán lan rộng với tốc độ chóng mặt, cả khu vực rộng lớn dường như sắp bị nó nuốt chửng.

Tất cả những nơi bị ánh sáng này vụt qua, tất cả yêu ma trong nháy mắt sẽ hóa thành cát bụi, tiêu tán giữa đất trời.

Những hồn ma này khi chết đi, những luồng yêu khí từ trên cơ thể của chúng ùn ùn bộc phát.

Rìu Ma Thiên trong tay Diệp Thiên khẽ rung lên, toàn bộ số yêu khí này lao về phía Rìu Ma Thiên như thiêu thân lao vào ngọn lửa.

Cùng với lượng yêu khí không ngừng nhập vào Rìu Ma Thiên này, Rìu Ma Thiên dường như được kích thích với một bản năng nào đó. Một cỗ lực hút cực đại nhanh chóng bộc phát, không ngừng lan rộng với tốc độ kinh người. Trong nháy mắt bao phủ một vùng rộng lớn hàng trăm triệu dặm.

Sau vài nhịp thở, toàn bộ không gian ở đây đã nằm gọn trong phạm vi của sức hút của Rìu Ma Thiên.

Dưới sự bao phủ của lực hút của Rìu Ma Thiên, toàn bộ yêu ma đều rơi vào trạng thái đờ đẫn.

Sau một tiếng nổ lớn, từng tên từng tên một nổ tung.

Sau khi toàn bộ ma quỷ đã chết hết, toàn bộ yêu khí của chúng đã nhanh chóng bị Rìu Ma Thiên hấp thụ. Kéo theo đó là khí lực của Rìu Ma Thiên tăng lên không ngừng. Dần dần, Rìu Ma Thiên tỏa ra những luồng hắc quang gây kinh người.

Tất cả những nơi mà luồng hắc quang này vụt qua, mọi thứ trong không gian đều bị xé toang.

Cảm nhận được sự thức tỉnh chậm rãi của Rìu Ma Thiên, Diệp Thiên không giấu được nụ cười trên khóe miệng. Lúc này, hắn hướng tầm mắt về phía Hỏa Huyền và Linh Nguyên, quan sát trận chiến của họ.

Ánh mắt của hắn ta lạnh tanh, bởi vì hai người họ đều đang bị thương.

Diệp Thiên hừ một tiếng, hắn cùng với Rìu Ma Thiên biến mất khỏi nơi đó.

Lúc xuất hiện trở lại, đã ở bên cạnh Hỏa Huyền và Linh Nguyên. Hiện giờ, tên mặc áo đen đang đứng trước mặt hắn, Diệp Thiên giơ cao Rìu Ma Thiên, toan bổ vào đầu ông ta.

Từ trên lưỡi rìu lập tức bộc phát một luồng hắc quang dài vạn trượng. Vừa nhìn thấy, người mặc áo đen đã tỏ vẻ kinh hãi, không dám tiếp chiêu, hoang mang tháo lui.

Tốc độ của ông ta cũng không tầm thường chút nào, chớp mắt đã lui xa ngàn trượng. Nhưng tốc độ của luồng hắc quan trên chiếc rìu còn vượt xa sức tưởng tượng của ông ta. Trong nháy mắt, đã đuổi kịp và gây ra một tiếng nổ lớn trên cơ thể của ông ta.

Bóng dáng của người mặc áo đen đột nhiên dừng lại, tiếp đó chỉ thấy thân thể của ông ta nhanh chóng trở nên hư ảo, rồi một tiếng nổ lớn xảy ra.

Một rìu giết gọn cao thủ đứng thứ năm của Minh Đế!

Diệp Thiên cúi đầu xuống nhìn Rìu Ma Thiên, trong mắt tràn đầy sự tán thưởng. Đã nhiều năm như vậy rồi, nhưng uy lực của Rìu Ma Thiên này chẳng hề suy yếu đi chút nào, ngược lại ngày càng trở nên mạnh mẽ.

Diệp Thiên ngẩng cao đầu, quét qua một vòng không gian nơi này. Đoạn nói với Hỏa Huyền và Linh Nguyên: "Trong không gian này mọi yêu ma đã bị đánh tan diệt sạch, mọi thứ ở đây gần như không là vô chủ, giờ mà các ngươi rời đi, chẳng phải là có chút lãng phí hay sao?”

Từ khi hắn bước chân vào đây, hắn đã cảm nhận được rằng không gian này không phải được tùy tiện tạo ra. Diệp Thiên đoán rằng, Minh Đế đã dùng công lực của mình kiến tạo nên không gian này.

Có thể nói rằng, hiện giờ nơi đây đã là một tiểu thế giới mới, độc lập, vô cùng vững chắc, giống như luồng hắc quang của Rìu Ma Thiên được chém ra vừa rồi.

Chỉ một luồng khí lực đã đủ giết chết cao thủ bậc năm của Minh Đế, nhưng lại không hề ảnh hưởng chút nào tới không gian nơi đây.

Điều này đủ để cho ta thấy được rằng sự ổn định ở nơi này không kém bên ngoài là bao. Nhân vật lực cần để tạo ra một không gian như thế này thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Cho nên không gian này là bảo vật, nếu như rơi vào đây, thật sự là điều may mắn.

Hơn nữa, nếu nó bị người ở Minh Đế lấy lại, nó vẫn có thể sử dụng, đây không phải là điều Diệp Thiên muốn thấy.

Đối với không gian này, hắn đã có kế hoạch mang nó đi.

Hỏa Huyền và Linh Nguyên vừa nghe đã lập tức hiểu ý của Diệp Thiên.

“Thưa sư phụ, nếu giữ lại không gian này, sẽ rất tốt cho việc phát triển ngũ đạo sau này của chúng ta, điều này thật sự không tồi chút nào. Không gian nơi đây đủ rộng lớn, hơn nữa còn có thể tương thông với thế giới bên ngoài, hấp thụ linh khí ở bên ngoài, vậy nên những người của ngũ đạo nếu tu luyện ở đây, một chút vấn đề nhỏ cũng không có. Vấn đề nữa là ở nơi này khá cẩn mật, người của Minh đạo không dễ gì phát hiện ra được.”

Diệp Thiên gật gật đầu đáp lại :”Không sai, hiện giờ các thành viên của ngũ đạo tập hợp lại không ít, nhưng hiện giờ toàn bộ Thương Minh giáo đều nằm dưới sự kiểm soát của Minh đạo, bọn họ cho dù đã tập hợp lại với nhau, nhưng luôn giữ trạng thái ẩn núp.

Vì vậy không bằng chúng ta chuyển họ tới đây, giúp mấy người đó phát triển thêm, cứ như vậy, tới thời khắc cuối cùng mới thấy được hiệu quả đến đáng ngạc nhiên của họ!”

Hỏa Huyền gãi gãi đầu nói :”Mấy người nói nửa ngày đều là khen không gian này tốt, nhưng làm sao để thu phục một không gian? Nó không phải là một pháp bảo.”

Quảng cáo
Trước /2214 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Mạt Thế Trùng Triều

Copyright © 2022 - MTruyện.net