Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 1837
Tần Vũ Phong nhếch môi.
Cái này hơi quá rồi, có người thật múc rượu trong hồ để uống và lấy thịt treo trên cây để ăn à?
Tuy trong cái ao này ngâm rất nhiều dược liệu quý hiếm, nhưng Tần Vũ Phong vẫn giữ sự im lặng của mình.
Tần Vũ Phong khẽ đẩy đẩy Đường Sương một chút rồi nói: “Đường Sương này đến khi bữa tiệc bắt đầu, chúng ta sẽ phải ăn thịt ngâm trong ao rượu…
Đường Sương nở nụ cười: “Đương nhiên rồi!” Sắc mặt Tần Vũ Phong tái đi.
Đường Sương lại tiếp tục nói: “Nhưng mà, đến giữa bữa tiệc sẽ có rất nhiều ma tu uống say, rồi bắt đầu đấu đá nhau… Tốt nhất nên thưởng thức món thức ăn vẫn tốt hơn là đi lo những chuyện khác mà đúng không? Những thứ đó chỉ chuẩn bị cho phần sau bữa tiệc mà thôi.”
Lúc này Tần Vũ Phong mới vừa lòng mà gật đầu. Ngay sau đó, đoàn người của Đường Sương ngồi xuống.
Tuy Đường Sương dẫn ít người đến bữa tiệc mừng thọ của Ma quân Cửu U nhưng chỉ có cô ấy đủ tư cách bước vào, ngoài Đường Sương ra thì còn mấy trưởng lão của nhà họ Đường và Tần Vũ Phong mà thôi.
Có lẽ là vì Huyết Liên Tâm ngàn năm của nhà họ Đường là lễ vật trân quý nhất trong bữa tiệc hôm nay.
Nên vị trí của mấy người ngồi khá gần vị trí trung tâm và chỗ ghế chủ trì cực lớn.
Tần Vũ Phong đoán chỗ đó dành cho Ma quân Cửu U ngồi.
Nhưng đương nhiên không cần Tần Vũ Phong đoán thì chuyện này cũng là chuyện tất nhiên.
Đường Sương và Tần Vũ Phong ngồi cùng với ba vị trưởng lão, một lúc sau, lại có những người khác nối đuôi nhau bước vào.
Những người đều là thế gia trong Ma Môn được phái đi tham gia bữa tiệc mừng thọ của Ma quân Cửu U Rất nhanh, rất nhiều chỗ ngồi của tiệc mừng thọ đã được lấp đầy những người khác khác.
Những người được mời đến đều đã có mặt đầy đủ.
Đương nhiên, đây là bữa tiệc mừng thọ của Ma quân Cửu U nên sợ là không có người nào dám đến muộn.
Còn có mấy người đến muộn, Tần Vũ Phong đoán chắc là người có địa vị tương đối cao trong Ma Môn nên họ sẽ xuất hiện phía sau.
Đột nhiên, một bản nhạc có tiếng đàn và sáo vang lên, theo sau đó là những vũ nữ có gương mặt xinh đẹp nối đuôi nhau bước vào phong.
Sau đó, những người vũ nữ này bắt đầu nhảy múa theo từng điệu nhạc.
Tần Vũ Phong nghĩ đây là tiết mục khai mạc, nên cũng không mở miệng hỏi.
Ngược lại, Đường Sương đang ngồi một bên sắc mắt trở nên tái nhợt đi, liên tục thì thầm với trưởng lão chuyện gì đó.
Chỉ chốc lát, khúc nhạc chấm dứt, nhóm vũ nữ kia từ điện đi xuống. Nhưng họ không lui khỏi phòng mà đi đến ngồi xuống bên cạnh những người đàn ông ma tu đang tham gia bữa tiệc.
Bên này, Tần Vũ Phong bắt đầu buồn bực. Chẳng lẽ cứ đến bữa tiệc Ma quân Cửu U, thì mỗi người không chỉ . chuẩn bị quà mà còn phải chuẩn bị một điệu nhảy nữa sao? Đúng lúc này, một vũ nữ vừa rồi dẫn đầu đi trong điện, bước đến gần anh.
Dáng vẻ của cô ta hiền dịu, nhan sắc lại rất xinh đẹp.
“Vị công tử này không biết tôi có vinh hạnh được ngồi cung cùng đối ẩm với công tử vào hôm nay hay không ạ?”
Giọng của người phụ nữ này vô cùng ngọt ngào và quyến rũ, lại làm vẻ nhõng nhẽo khiến nó nhão nhẹt thêm mấy chục lần. Tần Vũ Phong nghe xong lập tức nổi hết đa gà!
Nhưng không đợi Tần Vũ Phong từ chối, thì Đường Sương đã đen mặt duỗi tay ra, ra hiệu cho đối phương không cần tới gần: “Bàn này của chúng tôi không cần!”
Vũ nữ kia hơi sửng sốt một chút, sau đó cô ta nhẹ nhàng nhìn Tần Vũ Phong như đang chờ anh quyết định. Tần Vũ Phong xấu hổ tăng hằng một tiếng, rồi nói: “Tôi thật sự không cần, nên cô đi nghỉ ngơi đi.”
Vẻ mặt của đối phương đột nhiên thay đổi, tham chi còn trợn mắt nhìn Tần Vũ Phong “Hay cho một tên đầu gỗ chẳng hiểu chút phong tỉnh Tần Phong.”
Đại trưởng lão ở bên cạnh họ khan một tiếng, Đường Sương tron mắt nhìn bóng dáng khuất xa của người bên kia “Đại nhân Tu La, đây là vật phẩm có định của tiệc sinh nhật do Ma quân sắp đặt. Nếu ngài không quen thi không để tâm đến là được rồi, dù sao thì bữa tiệc sinh nhật cũng sắp bắt đầu rồi.”
Tân Vũ Phong lúng túng gật đầu.