Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Truyện Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất
  3. Chương 100: Tu luyện Dẫn Linh quyết
Trước /2433 Sau

Truyện Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất

Chương 100: Tu luyện Dẫn Linh quyết

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Hồ Tử Phong cũng không sợ, hung hăng trừng mắt lại.

Đợi đến khi đám đệ tử của Cuồng Đao Môn đi rồi, đệ tử nội môn của Thanh Vân Môn lập tức vây quanh Hồ Tử Phong.

“Chúc mừng Hồ sư đệ thành công lĩnh ngộ võ kỹ Tiên Thiên”.

“Hồ sư đệ, đệ khá lắm!”

“Nếu không nhờ đệ e là phải thất bại trước đám người Cuồng Đao Môn này rồi, thật đúng là không có cách nào cả!”

“Đúng rồi đó, thiếu chủ Cuồng Đao Môn quả nhiên giỏi mưu mô, không được dùng binh khí gần như phế đi một nửa thực lực của chúng ta”.

Bạch Vũ Phàm ngồi tại chỗ quan sát hết tất cả, miễn cưỡng nở một nụ cười.

Hắn ta thoáng liếc thấy Lâm Nhất bị mọi người bỏ quên, bèn đứng dậy bước đến, cười nói: “Lâm Nhất, vết thương lúc trước của ngươi đã ổn rồi chứ?”

“Cảm tạ thiếu môn chủ quan tâm, đã ổn rồi!”

Bạch Vũ Phàm khẽ gật đầu, trầm ngâm nói: “Ngươi cảm thấy thực lực của những đệ tử Cuồng Đao Môn hôm nay như thế nào?”

Lâm Nhất lắc đầu nói: “Nhìn không rõ nông sâu, dù là Chương Diệp thì khi ra tay có vẻ như cũng có ý giấu diếm. Có một điều ta cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc bọn họ gióng trống khua chiên đến đây là có mục đích gì?”

Hai mắt Bạch Vũ Phàm tỏa sáng, nhưng hắn ta không nói gì thêm, chỉ vỗ vỗ vai Lâm Nhất: “Cũng có mắt nhìn đấy!”

Sau đó hắn ta xoay người nhìn về phía Hồ Tử Phong: “Hồ sư đệ, lần này đệ làm rạng danh tông môn, thành công đánh bại Chương Diệp, đệ có nghĩ muốn được ban thưởng gì không?”

Hồ Tử Phong đi xuyên qua đám người đến trước mặt Bạch Vũ Phàm rồi nói: “Ta muốn một viên Dưỡng Tâm đan và năm miếng linh thạch trung phẩm”.

Nghe vậy, đám đệ tử nội môn thầm kinh hãi.

Tất cả đều không ngờ Hồ Tử Phong lại đòi ban thưởng lớn như vậy.

Giá trị của Dưỡng Tâm đan đương nhiên không cần phải bàn cãi, chỉ riêng năm miếng linh thạch trung phẩm đã tương đương với 5000 miếng linh thạch hạ phẩm rồi”.

Vẻ mặt Bạch Vũ Phàm không thay đổi, vẫn bình tĩnh nói: “Đệ đáng được nhận, ba ngày sau, trưởng lão Tông Vụ đường sẽ mang phần thưởng đến cho đệ”.

“Đa tạ thiếu môn chủ!”

Hồ Tử Phong cũng không khách sáo, hắn ta hướng mắt về phía Lâm Nhất.

Lúc này đây, danh tiếng của hắn ta đang lên cao, nhưng trong mắt lại thoáng hiện vẻ đăm chiêu, cười nói: “Lâm sư đệ, rõ ràng ngươi cũng lĩnh ngộ được võ kỹ tiên thiên, sao vừa rồi không ra mặt?”

Vừa dứt lời, những người khác cũng đổ đồn ánh mắt về phía này.

“Đúng rồi, Lâm sư đệ, với dũng khí quyết chiến một mất một còn khi đấu với Mã Thiên Nhất của ngươi, dù không địch lại thì vẫn có thể khiến Chương Diệp trọng thương, tạo thêm cơ hội cho ta”.

“Ha ha, chẳng lẽ ngươi chỉ biết ức hiếp người nhà, còn khi đối mặt người ngoài thì lại kinh sợ?”

“Ngày đó trên lôi đài, ta thấy ngươi rất là uy phong, liều mạng muốn đánh bại Mã Thiên Nhất dù có phải trọng thương”.

“Theo ta thấy võ kỹ tiên thiên của hắn hôm đó tám chín phần là linh quang lóe lên trong tuyệt cảnh nên mới thi triển ra được, chưa hẳn có thể nắm giữ hoàn toàn”.

Những đệ tử nội môn có thâm niên ở đây vốn dĩ không thích Lâm Nhất.

Hiện tại, nhìn thấy hắn và Hồ Tử Phong dường như có hơi đối nghịch, bọn họ liền tranh nhau lên tiếng chỉ trích.

Không đợi Lâm Nhất mở miệng, Bạch Vũ Phàm đã nói: “Việc này mọi người chớ chỉ trích Lâm Nhất, vết thương cũ của hắn vừa tốt hơn, ta để hắn đến đây chỉ để học hỏi thêm. Việc này xem như xong, mọi người mau giải tán, ta phải nhanh chóng đến xem thương thế của Phùng Đạo Vũ thế nào rồi”.

“Thiếu chủ, chúng ta cùng đi với ngươi”.

Chẳng mấy chốc trong đại điện chỉ còn lại Lâm Nhất.

Hắn nở nụ cười khổ, khẽ lắc đầu rồi đi về phía nhà gỗ của mình.

Hắn nhận ra rằng dù bản thân có cố gắng như thế nào thì trong mắt đám người này, hắn vĩnh viễn chỉ là một tên Kiếm Nô.

Một Kiếm Nô đã từng bảo dưỡng bội kiếm cho bọn họ.

Thanh Vân Môn tuy lớn nhưng lại không có nhiều chỗ để hắn dung thân.

Trở lại nhà gỗ, Lâm Nhất lấy ra một cái chậu hoa, sau đó gieo hạt giống của Bạch Tàn Hoa mà ngày đó mua được ở chỗ Đồng Hổ xuống. Giống hoa này chính là cực phẩm trong họ hoa tường vi, mang đến lợi ích rất lớn đối với bảo dưỡng Táng Hoa kiếm.

Hắn đã sớm muốn tu luyện Dẫn Linh Quyết, nuôi dưỡng Bạch Tàn Hoa, chỉ là mãi vẫn không có thời gian. Hôm nay mới rảnh rỗi được, đương nhiên không thể bỏ lỡ.

Lâm Nhất lấy ra bí tịch Dẫn Linh Quyết, cẩn thận xem xét.

Vốn dĩ hắn không cảm thấy hứng thú lắm, nhưng sau khi xem hai ba trang thì lại mê mẩn, rồi bất giác xem hết toàn bộ.

Dẫn Linh Quyết chính là một bí tịch phụ trợ mà Luyện Dược sư nên tu luyện, nói chính xác hơn là chuyện mà học đồ dược sư nên làm.

Vì Luyện Dược sư cấp cao nào có nhiều thời gian hao phí cho mấy thứ hoa cỏ này, chắc chắn tất cả đều giao cho học đồ xử lý.

Điểm tinh túy của Dẫn Linh Quyết chính là vận chuyển linh khí thiên địa rót vào linh dược.

Thoạt nhìn thì rất đơn giản, nhưng thật ra lại có rất nhiều thứ huyền diệu.

Linh khí thiên địa vốn là một khối tổng thể, trong đó có rất nhiều tạp chất, dù không có tạp chất thì bản thân linh khí cũng có sự phân biệt thuộc tính.

Lại nói, mỗi một giống linh dược đòi hỏi linh khí không giống nhau.

Nếu học đồ không đủ thành thạo thì rất khó phân biệt được điểm mấu chốt trong đó, khi bảo dưỡng linh dược sẽ xảy ra đủ thứ rắc rối.

Tuy nhiên, với ngộ tính của Lâm Nhất thì muốn nắm giữ loại bí tịch cấp học đồ này quả thực rất dễ dàng.

Chẳng mấy chốc hắn đã nắm được điểm quan trọng.

Chuyển cái bàn ra, sau đó ra bên ngoài đem chậu hoa đặt lên.

Lâm Nhất bắt đầu cẩn thận thử từng chút một.

Mở hai tay ra, Dẫn Linh Quyết yên lặng vận chuyển, linh khí từ bốn phía bị dẫn dắt từng chút một, từ từ tụ lại.

Hắn nhắm mắt cảm ngộ, căn cứ theo những ghi chép bên trong Dẫn Linh Quyết, phân ra thuộc tính linh khí.

Lần cảm ngộ này lại giúp hắn được mở rộng tầm mắt.

Hóa ra linh khí thiên địa lại có nhiều khác biệt như vậy, trước kia bản thân hắn hấp thu đều là linh khí nguyên thủy nên chẳng phân biệt được thuộc tính.

Ngoại trừ linh khí nguyên thủy còn có Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ và một số linh khí có thuộc tính biến dị.

Ví dụ như thuộc tính Lôi và Băng đều có thể tương ứng với các công pháp khác nhau.

Ngẫm nghĩ một lúc, sau đó Lâm Nhất dẫn dắt linh khí thuộc tính Mộc và Thủy rót vào chậu hoa từng chút một.

Nhưng tốc độ này lại khiến hắn không hài lòng cho lắm.

Nguồn linh khí khổng lồ cần trích ra từng chút một, lại còn không thể thẩm thấu hết toàn bộ.

Quả nhiên đúng như lời Đồng Hổ nói, là một công việc nhàm chán.

Lâm Nhất tốn hết hai canh giờ, gần như tiêu hao sạch nội kình trong cơ thể mới có thể thấy được một chồi non xanh mướt xuất hiện trong chậu hoa. Nó phát ra một chút ánh huỳnh quang cùng hương thơm thoang thoảng.

Lâm Nhất lộ vẻ vui mừng, xem như cũng có chút thành quả.

Nếu không có Dẫn Linh Quyết, hạt giống Bạch Tàn Hoa này ít nhất cũng phải mất nửa tháng mới có thể phát triển.

“Ồ… Nội kình Thuần Dương Công của ta dường như càng thêm cô đọng hơn”.

Khi nội kình trong cơ thể bắt đầu khôi phục, Lâm Nhất có hơi kinh ngạc nói.

Nội kình mới sinh ra càng thêm cô đọng hơn so với trước, loáng thoáng có thể thấy được hào quang màu vàng.

Quảng cáo
Trước /2433 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Nam Chính Ca Ca, Ta Chỉ Là Nữ Phụ. Thỉnh Ngài Tránh Xa A!

Copyright © 2022 - MTruyện.net