Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Truyện Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất
  3. Chương 1955 Người thắng sống, kẻ thua chết!
Trước /2433 Sau

Truyện Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất

Chương 1955 Người thắng sống, kẻ thua chết!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nắng vàng rực rỡ trên trời chiếu xuống sương mù tạo thành dải lụa màu đẹp mắt, dải lụa màu phát ra ánh sáng thay đổi liên tục từ đỏ, đỏ cam đến xanh lục, trông khá mơ mộng.

Nếu các đệ tử thư viện nhìn thấy dài lụa màu này thì sẽ dừng lại không vào. Đó là khu vực trung tâm, có yêu thú cảnh giới Dương Huyền, cảnh giới Âm Dương, thậm chí là cảnh giới Thiên Phách ở trong đó, ngay cả trưởng lão thư viện cũng không dám tuỳ tiện đi vào.

Trên một ngọn đồi nhỏ hoang vu trong khu vực bao phủ bởi dải lụa màu có một thiếu niên áo xanh đeo hộp đựng kiếm, đứng chắp tay.

Không cần phải nói, thiếu niên này chính là Lâm Nhất.

Nơi này rất nguy hiểm, ít người lui tới, nhưng lại là một nơi luyện kiếm tuyệt vời đối với Lâm Nhất.

Trong mắt hắn tràn đầy sắc bén, kiếm ý Tiên Thiên đại thành mênh mông nằm sâu trong mắt hắn, sôi trào như ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Lâm Nhất nhìn ra phía xa, dưới chân núi cách đây mấy nghìn mét có hai con yêu thú đang đánh nhau kịch liệt.

Đó là hai con yêu thú cảnh giới Dương Huyền đại thành, hơn nữa đều có thực lực bá chủ. Những con yêu thú này có ý thức lãnh thổ rất mạnh, một khi gặp nhau sẽ khó tránh khỏi cắn xé nhau cho đến khi nào có một con chết mới chịu ngừng.

Dù sao Lâm Nhất cũng đã từng đi lịch luyện nhiều lần, hắn thường xuyên gặp cảnh này nên rất bình tĩnh.

Gâu gâu!

Một tiếng chó sủa trầm thấp vang vọng khắp bốn phía như tiếng sấm. Lâm Nhất đứng trên đỉnh núi còn có thể cảm nhận được tầng mây chấn động, xảy ra dị tượng. Đó là một con ma khuyển bạc có thân trên mọc đầy gai xương nhọn, nếu hắn nhớ không lầm thì nó thường được võ giả gọi là Thiết Cốt Ma Khuyển.

Vì toàn thân con ma khuyển này hầu như không có thịt, da dính vào xương nên có sức phòng ngự đáng kinh ngạc, ngay cả bảo khí bình thường đánh vào người nó cũng chỉ bắn ngược lại, không làm gì được nó.

Nhưng như vậy sẽ kích thích tính hung tàn của nó. Loại yêu thú này rất khó đối phó, nếu người thường gặp phải thì sẽ chạy ngay, không dám ở lại.

Bởi vì con yêu thú này rất ít khi đi một mình.

Phụt!

Bên dưới lại có một tiếng thét thảm chói tai vang lên, là đối thủ của con Thiết Cốt Ma Khuyển này bị gai xương nhọn đâm vào ngực, sau đó nó nhanh chóng cắn vào cổ họng con yêu thú này, trong nháy mắt đã có kết quả thắng bại.

Người thắng sống, kẻ thua chết!

Luật rừng giữa yêu thú với nhau tàn khốc và đẫm máu như vậy.

Thịch thịch thịch thịch!

Nắng vàng rực rỡ trên trời chiếu xuống sương mù tạo thành dải lụa màu đẹp mắt, dải lụa màu phát ra ánh sáng thay đổi liên tục từ đỏ, đỏ cam đến xanh lục, trông khá mơ mộng.

Nếu các đệ tử thư viện nhìn thấy dài lụa màu này thì sẽ dừng lại không vào. Đó là khu vực trung tâm, có yêu thú cảnh giới Dương Huyền, cảnh giới Âm Dương, thậm chí là cảnh giới Thiên Phách ở trong đó, ngay cả trưởng lão thư viện cũng không dám tuỳ tiện đi vào.

Trên một ngọn đồi nhỏ hoang vu trong khu vực bao phủ bởi dải lụa màu có một thiếu niên áo xanh đeo hộp đựng kiếm, đứng chắp tay.

Không cần phải nói, thiếu niên này chính là Lâm Nhất.

Nơi này rất nguy hiểm, ít người lui tới, nhưng lại là một nơi luyện kiếm tuyệt vời đối với Lâm Nhất.

Trong mắt hắn tràn đầy sắc bén, kiếm ý Tiên Thiên đại thành mênh mông nằm sâu trong mắt hắn, sôi trào như ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Lâm Nhất nhìn ra phía xa, dưới chân núi cách đây mấy nghìn mét có hai con yêu thú đang đánh nhau kịch liệt.

Đó là hai con yêu thú cảnh giới Dương Huyền đại thành, hơn nữa đều có thực lực bá chủ. Những con yêu thú này có ý thức lãnh thổ rất mạnh, một khi gặp nhau sẽ khó tránh khỏi cắn xé nhau cho đến khi nào có một con chết mới chịu ngừng.

Dù sao Lâm Nhất cũng đã từng đi lịch luyện nhiều lần, hắn thường xuyên gặp cảnh này nên rất bình tĩnh.

Gâu gâu!

Một tiếng chó sủa trầm thấp vang vọng khắp bốn phía như tiếng sấm. Lâm Nhất đứng trên đỉnh núi còn có thể cảm nhận được tầng mây chấn động, xảy ra dị tượng. Đó là một con ma khuyển bạc có thân trên mọc đầy gai xương nhọn, nếu hắn nhớ không lầm thì nó thường được võ giả gọi là Thiết Cốt Ma Khuyển.

Vì toàn thân con ma khuyển này hầu như không có thịt, da dính vào xương nên có sức phòng ngự đáng kinh ngạc, ngay cả bảo khí bình thường đánh vào người nó cũng chỉ bắn ngược lại, không làm gì được nó.

Nhưng như vậy sẽ kích thích tính hung tàn của nó. Loại yêu thú này rất khó đối phó, nếu người thường gặp phải thì sẽ chạy ngay, không dám ở lại.

Bởi vì con yêu thú này rất ít khi đi một mình.

Phụt!

Bên dưới lại có một tiếng thét thảm chói tai vang lên, là đối thủ của con Thiết Cốt Ma Khuyển này bị gai xương nhọn đâm vào ngực, sau đó nó nhanh chóng cắn vào cổ họng con yêu thú này, trong nháy mắt đã có kết quả thắng bại.

Người thắng sống, kẻ thua chết!

Luật rừng giữa yêu thú với nhau tàn khốc và đẫm máu như vậy.

Thịch thịch thịch thịch!

Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì

Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!

Nắng vàng rực rỡ trên trời chiếu xuống sương mù tạo thành dải lụa màu đẹp mắt, dải lụa màu phát ra ánh sáng thay đổi liên tục từ đỏ, đỏ cam đến xanh lục, trông khá mơ mộng.

Nếu các đệ tử thư viện nhìn thấy dài lụa màu này thì sẽ dừng lại không vào. Đó là khu vực trung tâm, có yêu thú cảnh giới Dương Huyền, cảnh giới Âm Dương, thậm chí là cảnh giới Thiên Phách ở trong đó, ngay cả trưởng lão thư viện cũng không dám tuỳ tiện đi vào.

Trên một ngọn đồi nhỏ hoang vu trong khu vực bao phủ bởi dải lụa màu có một thiếu niên áo xanh đeo hộp đựng kiếm, đứng chắp tay.

Không cần phải nói, thiếu niên này chính là Lâm Nhất.

Nơi này rất nguy hiểm, ít người lui tới, nhưng lại là một nơi luyện kiếm tuyệt vời đối với Lâm Nhất.

Trong mắt hắn tràn đầy sắc bén, kiếm ý Tiên Thiên đại thành mênh mông nằm sâu trong mắt hắn, sôi trào như ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Lâm Nhất nhìn ra phía xa, dưới chân núi cách đây mấy nghìn mét có hai con yêu thú đang đánh nhau kịch liệt.

Đó là hai con yêu thú cảnh giới Dương Huyền đại thành, hơn nữa đều có thực lực bá chủ. Những con yêu thú này có ý thức lãnh thổ rất mạnh, một khi gặp nhau sẽ khó tránh khỏi cắn xé nhau cho đến khi nào có một con chết mới chịu ngừng.

Dù sao Lâm Nhất cũng đã từng đi lịch luyện nhiều lần, hắn thường xuyên gặp cảnh này nên rất bình tĩnh.

Gâu gâu!

Một tiếng chó sủa trầm thấp vang vọng khắp bốn phía như tiếng sấm. Lâm Nhất đứng trên đỉnh núi còn có thể cảm nhận được tầng mây chấn động, xảy ra dị tượng. Đó là một con ma khuyển bạc có thân trên mọc đầy gai xương nhọn, nếu hắn nhớ không lầm thì nó thường được võ giả gọi là Thiết Cốt Ma Khuyển.

Vì toàn thân con ma khuyển này hầu như không có thịt, da dính vào xương nên có sức phòng ngự đáng kinh ngạc, ngay cả bảo khí bình thường đánh vào người nó cũng chỉ bắn ngược lại, không làm gì được nó.

Nhưng như vậy sẽ kích thích tính hung tàn của nó. Loại yêu thú này rất khó đối phó, nếu người thường gặp phải thì sẽ chạy ngay, không dám ở lại.

Bởi vì con yêu thú này rất ít khi đi một mình.

Phụt!

Bên dưới lại có một tiếng thét thảm chói tai vang lên, là đối thủ của con Thiết Cốt Ma Khuyển này bị gai xương nhọn đâm vào ngực, sau đó nó nhanh chóng cắn vào cổ họng con yêu thú này, trong nháy mắt đã có kết quả thắng bại.

Người thắng sống, kẻ thua chết!

Luật rừng giữa yêu thú với nhau tàn khốc và đẫm máu như vậy.

Thịch thịch thịch thịch!

Nắng vàng rực rỡ trên trời chiếu xuống sương mù tạo thành dải lụa màu đẹp mắt, dải lụa màu phát ra ánh sáng thay đổi liên tục từ đỏ, đỏ cam đến xanh lục, trông khá mơ mộng.

Nếu các đệ tử thư viện nhìn thấy dài lụa màu này thì sẽ dừng lại không vào. Đó là khu vực trung tâm, có yêu thú cảnh giới Dương Huyền, cảnh giới Âm Dương, thậm chí là cảnh giới Thiên Phách ở trong đó, ngay cả trưởng lão thư viện cũng không dám tuỳ tiện đi vào.

Trên một ngọn đồi nhỏ hoang vu trong khu vực bao phủ bởi dải lụa màu có một thiếu niên áo xanh đeo hộp đựng kiếm, đứng chắp tay.

Không cần phải nói, thiếu niên này chính là Lâm Nhất.

Nơi này rất nguy hiểm, ít người lui tới, nhưng lại là một nơi luyện kiếm tuyệt vời đối với Lâm Nhất.

Trong mắt hắn tràn đầy sắc bén, kiếm ý Tiên Thiên đại thành mênh mông nằm sâu trong mắt hắn, sôi trào như ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Lâm Nhất nhìn ra phía xa, dưới chân núi cách đây mấy nghìn mét có hai con yêu thú đang đánh nhau kịch liệt.

Đó là hai con yêu thú cảnh giới Dương Huyền đại thành, hơn nữa đều có thực lực bá chủ. Những con yêu thú này có ý thức lãnh thổ rất mạnh, một khi gặp nhau sẽ khó tránh khỏi cắn xé nhau cho đến khi nào có một con chết mới chịu ngừng.

Dù sao Lâm Nhất cũng đã từng đi lịch luyện nhiều lần, hắn thường xuyên gặp cảnh này nên rất bình tĩnh.

Gâu gâu!

Một tiếng chó sủa trầm thấp vang vọng khắp bốn phía như tiếng sấm. Lâm Nhất đứng trên đỉnh núi còn có thể cảm nhận được tầng mây chấn động, xảy ra dị tượng. Đó là một con ma khuyển bạc có thân trên mọc đầy gai xương nhọn, nếu hắn nhớ không lầm thì nó thường được võ giả gọi là Thiết Cốt Ma Khuyển.

Vì toàn thân con ma khuyển này hầu như không có thịt, da dính vào xương nên có sức phòng ngự đáng kinh ngạc, ngay cả bảo khí bình thường đánh vào người nó cũng chỉ bắn ngược lại, không làm gì được nó.

Nhưng như vậy sẽ kích thích tính hung tàn của nó. Loại yêu thú này rất khó đối phó, nếu người thường gặp phải thì sẽ chạy ngay, không dám ở lại.

Bởi vì con yêu thú này rất ít khi đi một mình.

Phụt!

Bên dưới lại có một tiếng thét thảm chói tai vang lên, là đối thủ của con Thiết Cốt Ma Khuyển này bị gai xương nhọn đâm vào ngực, sau đó nó nhanh chóng cắn vào cổ họng con yêu thú này, trong nháy mắt đã có kết quả thắng bại.

Người thắng sống, kẻ thua chết!

Luật rừng giữa yêu thú với nhau tàn khốc và đẫm máu như vậy.

Thịch thịch thịch thịch!

Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì

Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!

Nắng vàng rực rỡ trên trời chiếu xuống sương mù tạo thành dải lụa màu đẹp mắt, dải lụa màu phát ra ánh sáng thay đổi liên tục từ đỏ, đỏ cam đến xanh lục, trông khá mơ mộng.

Nếu các đệ tử thư viện nhìn thấy dài lụa màu này thì sẽ dừng lại không vào. Đó là khu vực trung tâm, có yêu thú cảnh giới Dương Huyền, cảnh giới Âm Dương, thậm chí là cảnh giới Thiên Phách ở trong đó, ngay cả trưởng lão thư viện cũng không dám tuỳ tiện đi vào.

Trên một ngọn đồi nhỏ hoang vu trong khu vực bao phủ bởi dải lụa màu có một thiếu niên áo xanh đeo hộp đựng kiếm, đứng chắp tay.

Không cần phải nói, thiếu niên này chính là Lâm Nhất.

Nơi này rất nguy hiểm, ít người lui tới, nhưng lại là một nơi luyện kiếm tuyệt vời đối với Lâm Nhất.

Trong mắt hắn tràn đầy sắc bén, kiếm ý Tiên Thiên đại thành mênh mông nằm sâu trong mắt hắn, sôi trào như ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Lâm Nhất nhìn ra phía xa, dưới chân núi cách đây mấy nghìn mét có hai con yêu thú đang đánh nhau kịch liệt.

Đó là hai con yêu thú cảnh giới Dương Huyền đại thành, hơn nữa đều có thực lực bá chủ. Những con yêu thú này có ý thức lãnh thổ rất mạnh, một khi gặp nhau sẽ khó tránh khỏi cắn xé nhau cho đến khi nào có một con chết mới chịu ngừng.

Dù sao Lâm Nhất cũng đã từng đi lịch luyện nhiều lần, hắn thường xuyên gặp cảnh này nên rất bình tĩnh.

Gâu gâu!

Một tiếng chó sủa trầm thấp vang vọng khắp bốn phía như tiếng sấm. Lâm Nhất đứng trên đỉnh núi còn có thể cảm nhận được tầng mây chấn động, xảy ra dị tượng. Đó là một con ma khuyển bạc có thân trên mọc đầy gai xương nhọn, nếu hắn nhớ không lầm thì nó thường được võ giả gọi là Thiết Cốt Ma Khuyển.

Vì toàn thân con ma khuyển này hầu như không có thịt, da dính vào xương nên có sức phòng ngự đáng kinh ngạc, ngay cả bảo khí bình thường đánh vào người nó cũng chỉ bắn ngược lại, không làm gì được nó.

Nhưng như vậy sẽ kích thích tính hung tàn của nó. Loại yêu thú này rất khó đối phó, nếu người thường gặp phải thì sẽ chạy ngay, không dám ở lại.

Bởi vì con yêu thú này rất ít khi đi một mình.

Phụt!

Bên dưới lại có một tiếng thét thảm chói tai vang lên, là đối thủ của con Thiết Cốt Ma Khuyển này bị gai xương nhọn đâm vào ngực, sau đó nó nhanh chóng cắn vào cổ họng con yêu thú này, trong nháy mắt đã có kết quả thắng bại.

Người thắng sống, kẻ thua chết!

Luật rừng giữa yêu thú với nhau tàn khốc và đẫm máu như vậy.

Thịch thịch thịch thịch!

Nắng vàng rực rỡ trên trời chiếu xuống sương mù tạo thành dải lụa màu đẹp mắt, dải lụa màu phát ra ánh sáng thay đổi liên tục từ đỏ, đỏ cam đến xanh lục, trông khá mơ mộng.

Nếu các đệ tử thư viện nhìn thấy dài lụa màu này thì sẽ dừng lại không vào. Đó là khu vực trung tâm, có yêu thú cảnh giới Dương Huyền, cảnh giới Âm Dương, thậm chí là cảnh giới Thiên Phách ở trong đó, ngay cả trưởng lão thư viện cũng không dám tuỳ tiện đi vào.

Trên một ngọn đồi nhỏ hoang vu trong khu vực bao phủ bởi dải lụa màu có một thiếu niên áo xanh đeo hộp đựng kiếm, đứng chắp tay.

Không cần phải nói, thiếu niên này chính là Lâm Nhất.

Nơi này rất nguy hiểm, ít người lui tới, nhưng lại là một nơi luyện kiếm tuyệt vời đối với Lâm Nhất.

Trong mắt hắn tràn đầy sắc bén, kiếm ý Tiên Thiên đại thành mênh mông nằm sâu trong mắt hắn, sôi trào như ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Lâm Nhất nhìn ra phía xa, dưới chân núi cách đây mấy nghìn mét có hai con yêu thú đang đánh nhau kịch liệt.

Đó là hai con yêu thú cảnh giới Dương Huyền đại thành, hơn nữa đều có thực lực bá chủ. Những con yêu thú này có ý thức lãnh thổ rất mạnh, một khi gặp nhau sẽ khó tránh khỏi cắn xé nhau cho đến khi nào có một con chết mới chịu ngừng.

Dù sao Lâm Nhất cũng đã từng đi lịch luyện nhiều lần, hắn thường xuyên gặp cảnh này nên rất bình tĩnh.

Gâu gâu!

Một tiếng chó sủa trầm thấp vang vọng khắp bốn phía như tiếng sấm. Lâm Nhất đứng trên đỉnh núi còn có thể cảm nhận được tầng mây chấn động, xảy ra dị tượng. Đó là một con ma khuyển bạc có thân trên mọc đầy gai xương nhọn, nếu hắn nhớ không lầm thì nó thường được võ giả gọi là Thiết Cốt Ma Khuyển.

Vì toàn thân con ma khuyển này hầu như không có thịt, da dính vào xương nên có sức phòng ngự đáng kinh ngạc, ngay cả bảo khí bình thường đánh vào người nó cũng chỉ bắn ngược lại, không làm gì được nó.

Nhưng như vậy sẽ kích thích tính hung tàn của nó. Loại yêu thú này rất khó đối phó, nếu người thường gặp phải thì sẽ chạy ngay, không dám ở lại.

Bởi vì con yêu thú này rất ít khi đi một mình.

Phụt!

Bên dưới lại có một tiếng thét thảm chói tai vang lên, là đối thủ của con Thiết Cốt Ma Khuyển này bị gai xương nhọn đâm vào ngực, sau đó nó nhanh chóng cắn vào cổ họng con yêu thú này, trong nháy mắt đã có kết quả thắng bại.

Người thắng sống, kẻ thua chết!

Luật rừng giữa yêu thú với nhau tàn khốc và đẫm máu như vậy.

Thịch thịch thịch thịch!

Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì

Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!

Nắng vàng rực rỡ trên trời chiếu xuống sương mù tạo thành dải lụa màu đẹp mắt, dải lụa màu phát ra ánh sáng thay đổi liên tục từ đỏ, đỏ cam đến xanh lục, trông khá mơ mộng.

Nếu các đệ tử thư viện nhìn thấy dài lụa màu này thì sẽ dừng lại không vào. Đó là khu vực trung tâm, có yêu thú cảnh giới Dương Huyền, cảnh giới Âm Dương, thậm chí là cảnh giới Thiên Phách ở trong đó, ngay cả trưởng lão thư viện cũng không dám tuỳ tiện đi vào.

Trên một ngọn đồi nhỏ hoang vu trong khu vực bao phủ bởi dải lụa màu có một thiếu niên áo xanh đeo hộp đựng kiếm, đứng chắp tay.

Không cần phải nói, thiếu niên này chính là Lâm Nhất.

Nơi này rất nguy hiểm, ít người lui tới, nhưng lại là một nơi luyện kiếm tuyệt vời đối với Lâm Nhất.

Trong mắt hắn tràn đầy sắc bén, kiếm ý Tiên Thiên đại thành mênh mông nằm sâu trong mắt hắn, sôi trào như ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Lâm Nhất nhìn ra phía xa, dưới chân núi cách đây mấy nghìn mét có hai con yêu thú đang đánh nhau kịch liệt.

Đó là hai con yêu thú cảnh giới Dương Huyền đại thành, hơn nữa đều có thực lực bá chủ. Những con yêu thú này có ý thức lãnh thổ rất mạnh, một khi gặp nhau sẽ khó tránh khỏi cắn xé nhau cho đến khi nào có một con chết mới chịu ngừng.

Dù sao Lâm Nhất cũng đã từng đi lịch luyện nhiều lần, hắn thường xuyên gặp cảnh này nên rất bình tĩnh.

Gâu gâu!

Một tiếng chó sủa trầm thấp vang vọng khắp bốn phía như tiếng sấm. Lâm Nhất đứng trên đỉnh núi còn có thể cảm nhận được tầng mây chấn động, xảy ra dị tượng. Đó là một con ma khuyển bạc có thân trên mọc đầy gai xương nhọn, nếu hắn nhớ không lầm thì nó thường được võ giả gọi là Thiết Cốt Ma Khuyển.

Vì toàn thân con ma khuyển này hầu như không có thịt, da dính vào xương nên có sức phòng ngự đáng kinh ngạc, ngay cả bảo khí bình thường đánh vào người nó cũng chỉ bắn ngược lại, không làm gì được nó.

Nhưng như vậy sẽ kích thích tính hung tàn của nó. Loại yêu thú này rất khó đối phó, nếu người thường gặp phải thì sẽ chạy ngay, không dám ở lại.

Bởi vì con yêu thú này rất ít khi đi một mình.

Phụt!

Bên dưới lại có một tiếng thét thảm chói tai vang lên, là đối thủ của con Thiết Cốt Ma Khuyển này bị gai xương nhọn đâm vào ngực, sau đó nó nhanh chóng cắn vào cổ họng con yêu thú này, trong nháy mắt đã có kết quả thắng bại.

Người thắng sống, kẻ thua chết!

Luật rừng giữa yêu thú với nhau tàn khốc và đẫm máu như vậy.

Thịch thịch thịch thịch!

Nắng vàng rực rỡ trên trời chiếu xuống sương mù tạo thành dải lụa màu đẹp mắt, dải lụa màu phát ra ánh sáng thay đổi liên tục từ đỏ, đỏ cam đến xanh lục, trông khá mơ mộng.

Nếu các đệ tử thư viện nhìn thấy dài lụa màu này thì sẽ dừng lại không vào. Đó là khu vực trung tâm, có yêu thú cảnh giới Dương Huyền, cảnh giới Âm Dương, thậm chí là cảnh giới Thiên Phách ở trong đó, ngay cả trưởng lão thư viện cũng không dám tuỳ tiện đi vào.

Trên một ngọn đồi nhỏ hoang vu trong khu vực bao phủ bởi dải lụa màu có một thiếu niên áo xanh đeo hộp đựng kiếm, đứng chắp tay.

Không cần phải nói, thiếu niên này chính là Lâm Nhất.

Nơi này rất nguy hiểm, ít người lui tới, nhưng lại là một nơi luyện kiếm tuyệt vời đối với Lâm Nhất.

Trong mắt hắn tràn đầy sắc bén, kiếm ý Tiên Thiên đại thành mênh mông nằm sâu trong mắt hắn, sôi trào như ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Lâm Nhất nhìn ra phía xa, dưới chân núi cách đây mấy nghìn mét có hai con yêu thú đang đánh nhau kịch liệt.

Đó là hai con yêu thú cảnh giới Dương Huyền đại thành, hơn nữa đều có thực lực bá chủ. Những con yêu thú này có ý thức lãnh thổ rất mạnh, một khi gặp nhau sẽ khó tránh khỏi cắn xé nhau cho đến khi nào có một con chết mới chịu ngừng.

Dù sao Lâm Nhất cũng đã từng đi lịch luyện nhiều lần, hắn thường xuyên gặp cảnh này nên rất bình tĩnh.

Gâu gâu!

Một tiếng chó sủa trầm thấp vang vọng khắp bốn phía như tiếng sấm. Lâm Nhất đứng trên đỉnh núi còn có thể cảm nhận được tầng mây chấn động, xảy ra dị tượng. Đó là một con ma khuyển bạc có thân trên mọc đầy gai xương nhọn, nếu hắn nhớ không lầm thì nó thường được võ giả gọi là Thiết Cốt Ma Khuyển.

Vì toàn thân con ma khuyển này hầu như không có thịt, da dính vào xương nên có sức phòng ngự đáng kinh ngạc, ngay cả bảo khí bình thường đánh vào người nó cũng chỉ bắn ngược lại, không làm gì được nó.

Nhưng như vậy sẽ kích thích tính hung tàn của nó. Loại yêu thú này rất khó đối phó, nếu người thường gặp phải thì sẽ chạy ngay, không dám ở lại.

Bởi vì con yêu thú này rất ít khi đi một mình.

Phụt!

Bên dưới lại có một tiếng thét thảm chói tai vang lên, là đối thủ của con Thiết Cốt Ma Khuyển này bị gai xương nhọn đâm vào ngực, sau đó nó nhanh chóng cắn vào cổ họng con yêu thú này, trong nháy mắt đã có kết quả thắng bại.

Người thắng sống, kẻ thua chết!

Luật rừng giữa yêu thú với nhau tàn khốc và đẫm máu như vậy.

Thịch thịch thịch thịch!

Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì

Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!

Quảng cáo
Trước /2433 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tu La Xuất Ngục

Copyright © 2022 - MTruyện.net