Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 210:
Lúc này, Trần Khánh Linh mặc váy tân thời, mặc một thân hàng hiệu.
Vân Giai Kỳ đoán bây giờ cô ta được gả vào nhà không tồi.
Lý do cô có cảm giác này chính là bởi vì, khi còn học cấp ba, mục tiêu cuối cùng của Trần Khánh Linh chính là gả cho một người giàu có.
Xem ra, bây giờ cô ta đã hoàn thành ước nguyện rồi.
Khi còn học cấp ba, trước khi Vân Giai Kỳ chuyển trường, Trần Khánh Linh chính là một hot girl nổi tiếng trong trường.
Mặc dù thành tích của cô ta bình thường, nhưng bởi vì ngoại hình nổi bật, nên rất nổi tiếng trong trường, được nhiều người theo đuổi, có bao nhiêu người ngưỡng mộ.
Nhưng cô ta không yêu đương trong trường.
Bởi vì, mục tiêu của Trần Khánh Linh xa hơn nhiều.
Gia cảnh nhà cô ta không tốt, mẹ cô ta là người thứ ba, Trần Khánh Linh là con riêng của bà ta và tập đoàn tài chính Á Đông Mộ Khánh An.
Vốn dĩ Mộ Khánh An là một người có nhiều thủ đoạn, lúc đầu, mẹ Trần Khánh Linh vì muốn trèo lên nên không từ thủ đoạn nào, nhưng cuối cùng, vẫn bị chặn ngoài nhà họ Mộ.
Là người thứ ba muốn trèo lên thất bại, mỗi tháng chỉ có thể sống bằng phí cung cấp nhà họ Mộ đưa cho.
Từ nhỏ Trần Khánh Linh đã rất kiêu ngạo, nhưng cũng rất tự tỉ.
Cô ta kiêu ngạo, vì cha cô ta là người nổi tiếng hàng đầu thủ đô, những người không có danh tiếng trong trường, sao có thể lọt vào mắt xanh của cô ta được.
Cô ta tư tỉ là bởi vì cho dù cha cô ta là Mộ Khánh An, nhưng cô ta chỉ là một người con riêng, còn là đứa con riêng không được thừa nhận.
Từ nhỏ, cô ta đã từng thấy giới thượng lưu xa hoa đồi trụy, nhưng cũng từng trải qua những ngày tháng nghèo khổ cơ cực.
Cũng chính vì hi vọng gả cho nhà hào môn không thành, mẹ cô ta đã đem hết hi vọng của mình lên người cô ta.
Từ nhỏ Trần Khánh Linh đã được nuôi dưỡng theo kiểu “cô chủ”.
Cầm kỳ thư họa, Trần Khánh Linh đều biết hết.
Cô ta luôn giữ sự trong trắng của bản thân, vì để có cơ hội gả vào nhà hào môn, có thể có một xuất thân trong sạch.
Ít ra, lý lịch của cô ta sạch sẽ.
Sau khi Vân Giai Kỳ chuyển trường, Trần Khánh Linh từ hoa khôi trường học giảm xuống thành hoa khôi của khóa, cuối cùng đến cả hoa khôi của lớp cũng chỉ xếp thứ hai.
Bởi vì, cô ta và Vân Giai Kỳ cùng trường cùng khóa cùng lớn.
Cô ta vĩnh viễn chỉ có thể xếp sau Vân Giai Kỳ.
Nếu nói giữa cô và Trần Khánh Linh, thật ra Vân Giai Kỳ chưa bao giờ đỏ mặt với cô ta trước mặt mọi người, nhưng Vân Giai Kỳ biết, Trần Khánh Linh đã góp phần tạo lên những tin đồn thất thiệt về cô khi đó.
Vân Giai Kỳ nhìn thấy Trần Khánh Linh và “bà Lý” trò chuyện vui vẻ, cũng có thể đoán được đại khái qua cuộc đối thoại của bọn họ.
Hình như bọn họ là hàng xóm trong một khu biệt thự.
Xem ra, ước mơ của Trần Khánh Linh đã trở thành hiện thực, gả vào hào môn, trở thành người giàu có.
Có điều, người giàu có này hình như cũng chỉ có như vậy, ví dụ như bà Lý này, chỉ vào túi của cô, vòng vo nói là túi hàng nhái cao cấp, cũng có thể khiến người khác bị mê hoặc.
Trần Khánh Linh và bà Lý nói chuyện một lúc, sao đó ngồi xuống bên cạnh Vân Giai Kỳ.
Cô ta người nhìn Vân Giai Kỳ, nói: “Vân Giai Kỳ, thật là lâu rồi không gặp. Chúng ta đã mấy năm rồi không gặp nhỉ? Cậu cũng thật là, sau khi thi lên đại học thì không liên lạc gì, mỗi năm chúng ta đều họp lớp, nhưng cậu không đến tham gia lần nào cả.”
“Vậy sao?” Vân Giai Kỳ cười, nhưng không nói gì nhiều.
“Nghe nói cậu lên đại học thì bỏ học, xảy ra chuyện gì vậy?”
Trần Khánh Linh nói: “Trường đại học mà cậu thi vào cũng rất tốt, học xong rồi sao?”
“Chưa”
Bởi vì cô ra nước ngoài làm nghiên cứu sinh.