Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 114
Nghe những lời này của bà nội Đường, gần như tất cả mọi người ở đây đều nhìn Dương Tiêu cười lạnh.
Trong mắt bọn họ, Dương Tiêu chính là một thằng phế vật, dù có bị sa thải cũng không ảnh hưởng bao nhiêu đến thế cục.
Nhưng, một khi quyền lợi của Đường Mộc Tuyết bị suy yếu, nội bộ công ty không ai có thể chống lại Đường Hạo, chuyện này lại ảnh hưởng nghiêm trọng đến người dòng chính của nhà họ Đường bọn họ.
Chỉ là, bà nội Đường rõ ràng đã chuẩn bị đầy đủ đến đây, họ còn chưa dám trắng trợn đối đầu với bà nội Đường.
Dương Tiêu không hề biến sắc. Nếu không vì muốn báo thù cho Mộc Tuyết thì cái vị trí bảo vệ cỏn con đó anh cũng lười làm.
Trở về phòng thị trường, Đường Mộc Tuyết tức giận bừng bừng nói: “Bà nội rõ ràng là cố ý, nhất định là Đường Hạo đã âm thầm châm ngòi địa vị giữa em và Đường Nhân. Rõ ràng em đã cống hiến cho Đường Nhân nhiều như vậy, rõ ràng là Đường Hạo làm ảnh hướng đến lợi ích của công ty. Nhưng dựa vào đâu mà người chịu oan ức luôn là em?”
Đường Mộc Tuyết cực kỳ tức giận. Cô vì tập đoàn y dược Đường Nhân mà luôn cúc cung tận tụy, chỉ muốn sớm đưa nhà họ Đường vào giới nhà giàu.
Về phần người thừa kế nhà họ Đường, cô cũng chẳng có mơ ước gì xa vời. Cô chỉ không muốn để cho cơ nghiệp mấy chục năm qua của nhà họ Đường bị hủy hoại trong tay kẻ thối tha như Đường Hạo.
Dương Tiêu an ủi: “Mộc Tuyết, em đừng nóng giận, nóng giận ảnh hưởng xấu đến thân thể. Đường Hạo này âm hiểm xảo trá, chuyên âm thầm đả kích người khác, vả lại dù thế nào thì Đường Hạo cũng là cháu trai ruột của bà nội, đương nhiên là bà nội sẽ xem Đường Hạo là người thừa kế tương lai của nhà họ Đường, chuyện này cũng không có gì đáng trách.”
“Nhưng, anh ta có kế Trương Lương của anh ta, chúng ta có bậc thang leo của chúng ta, ai chết vào tay ai thì lúc này vẫn chưa nói trước được đâu.”
Đường Mộc Tuyết kinh ngạc nhìn Dương Tiêu: “Ý anh là sao?”
Dương Tiêu nhếch miệng cười, nói: “Rất đơn giản. Binh đến thì tướng đỡ, nước đến thì đất ngăn! Chỉ cần bọn họ xuất chiêu thì chúng ta sẽ ứng phó lại toàn bộ, đến lúc đó nếu bọn họ có muốn giở trò xấu cũng chỉ đành bắt lực mà thôi.”
“Mộc Tuyết, em phải hiểu rằng, bây giờ chúng ta có quan hệ hợp tác với nhà họ Lý như thế này, bọn người bên phía bà nội cũng không dám xé mặt với chúng ta.”
Trong lời nói của bà nội Đường ban nãy, Dương Tiêu có thể nhìn thấy rõ ràng, cho dù thế nào thì bà ta cũng vững lòng đứng trên lập trường của Đường Hạo.
Lúc ông cụ Đường còn sống có ơn với anh, Dương Tiêu tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn nhà họ Đường bị hủy hoại trong chốc lát.
Nhìn một lượt nhà họ Đường, người coi được cũng chỉ có vẻn vẹn một mình Đường Mộc Tuyết.
Không thể phủ nhận rằng Đường Mộc Tuyết rất ưu tú, lại còn kiên trì cố gắng, tốt hơn kẻ xem trời bằng vung như Đường Hạo không biết bao nhiêu lần.
Dương Tiêu đã nghĩ kỹ rồi, chỉ cần Đường Mộc Tuyết chấp thuận thì anh sẽ không tiếc bát kỳ giá nào để đẩy Đường Mộc Tuyết lên vị trí người thừa ké.
Gặp thần diệt thần, gặp phật diệt phật.
Chỉ vì cô là vợ của anh.
Đường Mộc Tuyết gật nhẹ đầu, cô hiểu rõ ý nghĩ của Dương Tiêu.
“Thế nhưng, nhà họ Hoa là một trong mười nhà giàu lớn nhất Trung Nguyên, khoản nợ này đã nợ hơn nửa năm rồi. Bộ phận quan hệ công chúng của Đường Nhân gần như đã xuất ra toàn lực nhưng cuối cùng vẫn không thể gặp người ta, chứ đừng nói chỉ chúng ta.” Đường Mộc Tuyết cảm giác cực kỳ bát lực, yếu ớt nói.
Dương Tiêu cười cưng chiều: “Mộc Tuyết, em đừng vội. Em đi liên lạc thử xem thế nào, nếu như không liên lạc được với nhà họ Hoa thì anh sẽ xử lý.”
“Vâng!” Nhìn thấy nụ cười dịu dàng của Dương Tiêu, trái tim Đường Mộc Tuyết cuộc cùng mới bình tĩnh lại được.
Như thể chỉ cần có người đàn ông trước mặt này ở đây, hết thảy mưa gió bão giông đều không thành vấn đề, bát kỳ chuyện : h khó khăn nào cũng có thể giải quyết một cách dễ dàng.
Trong văn phòng, Đường Dĩnh khóc lóc kể lễ, cầu xin bà nội Đường: “Bà nội, đều do con đĩ Đường Mộc Tuyết và tên phế vật Dương Tiêu kia, bọn chúng phá hoại kế hoạch gả vào hào môn của cháu, bà nhất định phải làm chủ cho cháu đấy!”
Đường Hạo ở bên cạnh cũng thêm mắm thêm muối kể lại, cũng cố ý tránh không kể chuyện Đường Dĩnh cố ý kiếm chuyện và vụ giả mạo tiểu vương tử thổi sáo.
Sau khi nghe xong, mặt bà nội Đường tái xanh.
Mấy ngày trước bà ta có nghe Đường Dĩnh nói mình leo được lên cành cây cao của nhà giàu đệ nhất Đông Hải, thế nên bà nội Đường còn thầm vui mắt mấy ngày.