Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 1475:
Tuy nhiên, vì gia đình Victor là tập đoàn tài phiệt đẳng cấp thế giới duy nhất ở Nga nên Dương Tiêu đương nhiên đã nghe nói về điều đó.
Đường Mộc Tuyết gật đầu, cô biết Dương Tiêu từng là quân nhân, vì thế cô cũng không quá ngạc nhiên.
Dương Tiệu vuốt cằm cười nhẹ nói: “Mộc Tuyết, không cần áp lực quá lớn, bên kia là người Nga, chuyện này có thể dễ xử lý hơn nhiều!”
Anh từng là lưỡi dao sắc bén của đất nước, được mệnh danh là thần chết, làm chân động cả sân khấu quốc tế.
Nếu Đường Hạo và Miyamoto Masao kết hợp mạnh càng mạnh, anh sẽ không ngại tiết lộ thân hận, tạo điều kiện thuận lợi cho sự hợp tác giữa gia đình Victor và tập đoàn Tuyết Tiêu.
“Có lẽ ngày mai việc bàn bạc sẽ không quá dễ dàng. Tập đoàn dược phâm Hạo Thiên cùng nhà Miyamoto mỗi người bỏ ra năm tỷ tệ, tông cộng thu được mười tỷ tệ. Tập. đoàn Tuyết Tiêu không thể bỏ ra mười tỷ tệ củng một lúc.” Đường Mộc Tuyết nhíu mày nói.
Dương Tiêu nghiền ngẫm nói: “Mười tỷ tệ thì sao? Chỉ cân anh ở đây, Đường Hạo và Miyamoto Masao sẽ không ngắn được tập đoàn Tuyết Tiêu dễ như vậy đâu!”
“Dương Tiêu, lần này chưa đến mức bât dĩ, anh không được ra tay, em muốn thử xem!” Đường Mộc Tuyết nghiêm nghị nói.
Dương Tiêu kinh ngạc: “Mộc Tuyết, em muôn tự thử?”
“Đúng vậy, em muốn thử. Em không thê cứ nập sau lưng anh, luôn tìm sự che chở của anh mãi được. Em muốn trở thành Đường Mộc Tuyết mạnh nhất trái đất!” Đường Mộc Tuyết nghiêm nghị nói.
Cô biết mục tiêu cuôi cùng của tập đoàn Tuyết Tiêu trong tương lai là bước ra sân kháu thê giới. Cô là lãnh đạo cao nhất của tập đoàn Tuyết Tiêu, thực lực của bản thân cô phải rât cứng rắn.
Dương Tiêu nghiêm nghị nói: “Mộc Tuyết, em đã nghĩ kỹ chưa?”
“Ừm, em nghĩ kỹ rồi, kẻ mạnh đều là một mình, em cân phải trải qua biến hóa!” Ánh mắt Đường Mộc Tuyết kiên định lạ thường.
Dừng một lúc, Đường Mộc Tuyết tiệp tục nói: “Em đọc được một câu trong một cuốn: sách. Sau đó, nhiều người hỏi em cảm giác của em khi đi một mình trên đường vào ban đêm là gì, điều mà em nghĩ đến không phải là sự cô đơn và con đường, mà là đại dương tráng lệ và ánh sao trên bầu trời sảng lấp lánh.”
“Đến nay, trong lòng em là thời hoàng kim, có anh bên cạnh sẽ không bao giờ cảm thây cô đơn!”
“Ừm, được rồi, Mộc Tuyết, anh tin tưởng em sẽ mang đên cho anh một bất ngờ lón. Nhó kỹ, đừng quên ý định ban đâu, bên bỉ từ đâu đên _ cuôi!” Dương Tiêu cười cưng chiêu nói.
Đường Mộc Tuyết dứt khoát nói: “Yên tâm, em sẽ!”
Nhìn thấy Đường Mộc Tuyết tràn đầy tin tưởng vào tương lai, Dương Tiêu cảm thây rât an tâm.
Đồng thời, trong lòng Dương Tiêu cũng có lo lãng sâu xa, anh sợ cuôi cùng Đường Mộc Tuyệt sẽ mật lý trí trên con đường giết rông.
Ngoại trừ rông ác, không ai có thê đánh bại rồng ác, giông như người quang minh lôi lạc không hiệu sự suy nghĩ trù tính, không thê là đôi thủ của kẻ đa mưu túc trí.
Trong khi tìm đường đánh bại rồng ác, dũng sĩ đã đi về phía con đường của rông ác. Cuối cùng, mặc dù đã đánh bại được rồng ác nhựng thường mình cũng trở thành con rồng ác.
Ước mơ bạn đâu là gì và con đường vốn định sẵn cho chúng ta là gì, nhưng khi đôi mặt với con rông ác của xã hội, chúng ta dân dân không còn đi theo con đường của riêng mình, không còn kiên định với ước mơ của mình.
Bây giờ Dương Tiêu chỉ hy vọng _ Đường Mộc Tuyết sẽ không bao giờ quên ý định ban đâu của mình, hướng mặt trời mà sông.
Lúc này, trong văn phòng của tập đoàn dược phâm Hạo Thiên.