Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 81
Không thể không thừa nhận, hiệu suất làm việc của Lý Thần Chiến cực nhanh, chỉ dùng bốn mươi phú đã tra được tất cả thứ Dương Tiêu muốn biết.
“Điện hạ, chuyện ngài muốn tôi điều tra tôi đã điều tra ra được.”
Lý Thần Chiến tôn kính nói.
Dương Tiêu gật gật đầu: “Nói sơ qua đi!”
Sắc mặt Lý Thần Chiến nghiêm nghị, nói: *Y dược mắt trộm ở nhà họ Đường đều từ khâu sản xuất mắt trộm. Chúng tôi có hacker xâm lắn theo con đường hệ thống theo dõi nên điều tra được việc này. Số y dược này bán giá thấp hơn thị trường một nửa và bán cho Cổ soái.”
*Ò? Cổ soái? Người này có địa vị gì?” Dương Tiêu hỏi.
Đề cập đến người này, trong ánh mắt Lý Thần Chiến rõ ràng dâng lên một tia kiêng kị: “Điện hạ, người Cổ soái này có địa vị khá cao. Người này ăn cả hắc lẫn bạch, chuyên môn ăn và làm những hoạt động không nhận ra người, giống như việc xử lý y dược gì đó trên sáu mươi phần trăm đều bị Cổ soái bắt lấy.”
Dương Tiêu hơi kinh ngạc, xem ra người gọi là Cổ soái này rất giỏi!
Thành phố Trung Nguyên lớn như thế, việc xử lý y dược tất nhiên không phải ít nhưng người này có thể bắt lấy hơn một nửa, đủ để chứng minh người này có nhân mạch rộng lớn, thực lực cao.
“Tiếp tục nói.” Dương Riêu nói.
Chương81 – : Lý Thần Chiến nói tiếp: “Nghe nói, người này đã từng ở trên lãnh thổ một nước đặc biệt làm ăn phi pháp, có ít danh tiếng.
Bây giờ quốc gia giám thị nghiêm, người này lập tức về Trung Nguyên, không tiếc số tiền lớn làm thông quan hệ nhân mạch hắc lẫn bạch. Chuyên môn làm hắc ăn việc làm hắc, anh ta thu mua sản phẩm giá thấp rồi bán cho những nhân vật lớn đó.
“Còn nữa, tên này lợi dụng chỗ trống ở chợ đen, kiếm đầy bồn đầy chén, ảnh hưởng bắt phàm. Dù chưa thành lập bang phái nhưng là một nhân vật vang dội ở mảnh đất màu xám, hắc lẫn bạch đều cho Cô soái một cái mặt mũi.”
Dương Tiêu gật đầu, anh có thể cảm thụ ra được người gọi là Cổ soái này ở phương diện xã giao không thể nào chê.
Nhưng mà Dương Tiêu bắt được một cái trọng điểm, đó chính là Cổ soái vẫn chưa thành lập bang phái.
Lý Thần Chiến ở mảnh đất màu xám năm năm, xem mặt đoán ý tất nhiên vô cùng nhuần nhuyễn. Anh ta đè thấp giọng nói nhỏ: “Tuy rằng Cổ soái chưa thành lập bang phái nhưng bên cạnh có hai gã bảo tiêu vô địch quyền anh thật không dễ trêu chọc, dù tính là tôi đối mặt với bọn họ chỉ sợ sẽ không lấy lòng.”
Dương Tiêu không nghĩ lãng phí thời gian, anh nói thẳng: “Bây giờ Cổ soái ở đâu?”
Lý Thần Chiến trịnh trọng nói: “Bây giò Cổ soái đang tiến hành giao dịch với người khác, không nên động thủ. Nhưng mà mỗi ngày vào mười giờ tối Cổ soái đến Thiên Thượng Nhân Gian để tìm hoan mua vui.”
: “Ứ!” Có đáp án mình muôn, Dương Tiêu đứng dậy đi ra ngoài của.
Lý Thần Chiến kinh ngạc một trận. Anh ta biết rõ hai gã bảo tiêu vô địch quyền anh bên cạnh Cổ soái có bao nhiêu biến thái, anh ta hấp tấp nói: “Điện hạ, cần chúng tôi sắp xếp không?”
“Không cần!” Dương Tiêu nhàn nhạt nói.
Vào mười giờ đêm, ở bên trong câu lạc bộ Thiên Thượng Nhân Gian.
Trên mặt người hầu tiếp khách ở cửa chất đầy tươi cười tiến lên hỏi: “Chào ngài, không biết ngài cần phục vụ gì?”
Dương Tiêu trực tiếp móc từ trong túi ra một chục nghìn tiền mặt nhét vào trong tay người hầu, đè thấp giọng hỏi: “Cổ soái ở phòng nào?”
Đêm nay anh không cầu giết người, chỉ cần bắt được chứng cứ vì thanh danh của Đường Mộc Tuyết.
Bởi vì vợ của tôi không thể nhục nhã!