Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hai người đều kinh hãi, chỉ cảm thấy mọi chuyện vừa rồi giống như một giâc mơ.
Một mình Dương Tiêu giết tất cả những tỉnh nhuệ mà họ bồ trí với tốc độ ánh điện đá lửa.
Ngay cả Hạng Thiên Bá chiến tướng tướng sô một của Phùng Tứ gia cũng không địch nỗi một chiêu, thủ đoạn thật sự kinh hãi.
Miyamoto Masao vội la lên với tài xế: “Mẹ kiếp! Còn ngây ra đó làm gì?
Muốn chết hả? Đi mau!”
“Đúng đúng đúng, đi mau đi mau, chuyện này thật kinh khủng!” Tim của Đường Hạo như treo trên cô họng.
Tim hai người đập thình thịch, chỉ cảm thấy có một loại hơi thở chết chóc bao phủ, cảm giác này quá đáng SỢ.
Cho đến bây giờ, họ vẫn không thể tin được cảnh tượng trước mắt.
Hơn trăm cao thủ đều bị Dương Tiêu giết chét, thật sự quá kinh khủng.
Đột nhiên, ở giữa xe có hai cánh tay ôm cô của hai người, một giọng nói lạnh lẽo vang lên: “Đi? Đi đâu?”
Đường Hạo và Miyamoto Masao cảm thấy như thể họ vừa phải hứng chịu một cú đánh, một cơn ớn lạnh ập đến từ gót chân vọt lên đỉnh đầu.
Ừng ực| Ừng ực!
Hai người nuốt nước miếng, quay đầu nhìn về phía trung tâm, thây Dương Tiêu ngậm điều thuốc, ôm mặt hai người họ với vẻ mặt trêu đùa.
“Dương… Dương Tiêu!” Miyamoto Masao XiNN hãi như thể vừa nhìn thấy ma.
Mùi nước tiều nồng nặc lập tức bao trùm toàn bộ xe, nhìn chăm chú thì thấy hai chân Đường Hạo run rẫy sợ đên mức tè ra quân.
Dương Tiêu nhìn Miyamoto Masao: “Chủ nhà Miyamoto, nửa đêm nửa hôm vần chưa ngủ? Đây là mắt ngủ mới lái xe đi hóng gió ngang qua đây à?
“Dương… Dương Tiêu, không không không, ông nội Dương, tôi sai rôi, tôi biệt sai rồi!” Miyamoto Masao nhìn vẻ mặt vô hại của Dương Tiêu bị doạ suýt ngất xỉu.
Vừa rồi chính mắt ông ta nhìn thấy sự khủng khiếp của Dương Tiêu, cho Miyamoto Masao mười lá gan, hiện tại Miyamoto Masao cũng không dám xúc phạm uy nghiêm của Dương Tiêu.
Mẹ kiếp, đây đâu phải con người, đơn giản. là một cô máy giết người sinh ra để giết người.
Hơn trăm người bị giải quyết với tốc độ ánh điện đá lửa. Đây là điều mà người bình thường có thể làm hả?
Dương Tiêu cười nhẹ: “Chủ nhà Miyamoto, yên tâm, đã khuya, đã đến giờ đi ngủ!”
“Không! A không, ông nội Dương hãy tha cho tôi!” Miyamoto Masao sợ tới mức quỳ trên xe, trong mắt tràn đây vẻ câu xin mạnh mẽ.
Là chủ nhà của gia tộc Miyamoto, Miyamoto Masao muôn tiên có tiên, muôn địa vị có địa vị, muôn phụ nữ có phụ nữ, ông ta không hề muốn chết!
Giờ này phút này, cả ruột gan Miyamoto Masao đều hỗi hận.
Nếu biết trước Dương Tiêu đáng sợ như vậy, ông ta nhật định sẽ không.