Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mặc dù sau những chuyện ngày.
trước, ân tượng của Lam Vi Vi về Dương Tiêu đã thay đổi rất nhiều, nhưng vì Dương Tiêu là người đàn ông của bạn thân cô, nên dù Lam Vi Vị rung động, nhưng cô rất cố găng kiềm chế cảm xúc của mình.
Ngoài ra, bây giờ Đường Mộc Tuyết đang mang thai đứa con của Dương Tiêu, Lam Vi Vi càng sẽ không phá hủy gia đình của bạn thân nh Dương Tiêu nghe vậy, đâu nôi đây vạch đen nói: “Cô Lam, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm gì về tôi à? Tôi nói tôi nay tụ tập không phải kiểu hẹn kial”
“A? Tụ tập? Không phải hẹn như kia?
E hèm! Xin lôi, vừa rôi tôi nghe nhằm!” Lam VÌ Vi đột nhiên đỏ mặt.
Vừa nãy khi nghe thấy chữ đó đầu óc cô trở nên trông rồng, hoàn toàn không nhận ra đó là tụ tập.
Dương Tiêu càng dở khóc dở cười, trong đầu Lam VÍ Vi nghĩ cái gì vậy?
Mình trung trinh với gia đình, sao có thể hẹn Lam Vi Vi gặp mặt chuyện xấu hỗ đó!
Dương Tiêu cho Lam Vi Vi bậc thang: “Không có chuyện gì, tối nay tụ tập ở vịnh Thanh Long có hứng thú không?
Kiểu rất bạo lực!”
“Kiều rất bạo lực? Thấy máu mà không cần phải chịu trách nhiệm à?”
Lam Èi Vi kích động nói.
Là một thế hệ võ sư, điều mà Lam Vi Vi hy vọng nhất là có cơ hội được ra ngoài giao đấu với những người khác.
Bởi vì đây là xã hội pháp luật cai trị, nêu bạn đánh bị thương ai đó thì cần phải chịu trách nhiệm.
Vì vậy, mỗi lần tụ tập Lam Vi Vi đều không vui vẻ hết mức, không phát huy hêt sức lực của mình.
Tuy nhiên, Lam Vì Vi biết Dương Tiêu có kỹ năng rất giỏi, nêu đã hẹn cô thì nhất định sẽ đề cô phô diễn hết sức mạnh của mình.
Dương Tiêu cười nói: “Đúng vậy! Cho dù chệt cũng không sao cả, bởi vì người bị xử lý đêm nay chính là Phùng Tứ, là bọn xã hội đen. Nếu giế người của ông ta thì coi như trừ hại cho dân, không cần phải chịu trách nhiệm.”
ết “Phùng Tứ? Vãi ạ! Dương Tiêu, anh đang đùa tôi à?” Lam Vi Vi kinh ngạc nói.
Ở thành phó Trung Nguyên, ai mà chẳng biết tên tuổi của Phùng Tứ gia, đây chính là nhân vật tàn nhân xưng.
vua mười năm kế từ khi Long Ngũ thế hệ không lồ thống trị Trung Nguyên về quy ân.
Dương Tiêu cười nhẹ: “Đừng hoảng, vừa nãy lão già Phùng Tứ kia hẹn tôi đêm nay khiêu chiến ở vịnh Thanh Long. Đã cho cô cơ hội, cô muốn đến thì đên, đây là cơ hội tốt hiếm GỌI nghe nói bên lão già Phùng Tứ kỉa cũng sẽ phái rất nhiều cao thủ đến!”
Tà TT Tiêu biết đêm nay có người.
ó ý nhằm vào mình, đề chặn lão già Phùng Tứ đánh lén mình, Dương Tiêu đã đặc biệt gọi cho Lam Ví Ùi.
Anh biết rõ Lam Vi Vi là phần tử hiếu chiến, chắc chắn sẽ không thể cưỡng lại sự cám dỗ của mình.
“Thế tôi có thể gọi người đi theo không? Rất nhiễu người!” Lam Ví Vi ngập ngừng hỏi.
Để cô đối phó với Phùng Tứ, trong „ lòng Lam Vĩ Vi không hệ có sự chuẩn bị nào cả. Nêu để cô dẫn theo một nhóm người đến, sự tự tin của Lam Vi Vi sẽ tăng lên rất nhiều.
Dương Tiêu cười nói: “Được! Dù sao cũng là đầu nhóm, gọi mọi người từ Hiệp hội võ thuật cũng không thành vấn đè!”