Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau đó, bên chính phủ thông báo thần chết con cưng một thế hệ xuất ngũ, Alan suy sụp tỉnh thần lựa chọn trở vệ nước.
Lần này, giới y học Thiên Phủ Chỉ Quốc mời Alan đến, Alan đã không từ chối, bởi vì y thuật của anh là do.
Dương Tiêu chỉ dạy, về nguyên tắc, anh là một nửa người Trung Hoa, anh cũng có tình cảm sâu đậm với vùng đất Thiên Phủ Chi Quốc.
Điều mà Alan không bao giờ ngờ tới là trong trận chiên tranh giành ngôi vị Thánh Y Trung Hoa này lại gặp được ân sư Dương Tiêu.
Dương Tiêu đỡ Alan đứng lên: “Alan, tôi biệt cậu đang rất khó hiểu, nhưng những gì đã xảy ra trong những năm này thật sự rât khó diễn tả. Khi nào có thời gian sẽ nói chuyện saul”
“Vâng, thầy!” Alan kích động liên tục.
Nhìn thây cảnh tượng này, trong xương côt của Mục Lâm, các chủ của Long Lân Các ẫn hiện sự hứng thú: “Ngay cả Alan cũng là học trò mà cậu ta dạy sao? Dương Tiêu, cậu thật sự không làm tôi thât vọng!”
Mục Lâm biết rằng Alan là một bác sĩ nổi tiếng trong lĩnh vực y học thế giới, trẻ tuôi trình độ y học đã vượt qua vô số bề trên.
Một năm trước, Alan đã được Trường X Harvard, trường đại học sô một thê giới, tuyển dụng làm giáo sư danh dự.
Người ta nói rằng Alan đang phát triên một loại thuôc chống ung thư, nêu phát triển thành công, Alan chắc chắn sẽ có thể giành được giải Nobel Y học tiếp theo.
Những thiên tài y học như vậy lại được Dương Tiêu dạy, một khi những tin tức như này lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ gây sóng gió trong giới y học thế giới.
“Bậc thầy Alan lại là học trò của thằng nhóc này?” Vô số người đờ đẫn.
ChátIII Nhật là những người vừa nãy đã khinh thường, coi thường Dương Tiêu, bọn họ chỉ cảm thây như có cái tát vô hình tát vào mặt, cảm giác nhục nhã nông đậm tràn ngập trong lòng, khiến bọn họ sắp mất hết mặt mũi.
Trong chốc lát, ánh mắt của vô số người nhìn về phía Dương Tiêu đều thay đồi. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!
Không ai ngờ răng Alan giám khảo chính của cuộc thi giành ngôi vị Thánh Y lại quỳ gôi thảm hại trước một người Trung Hoa.
Thấy Alan có được vị trí như ngày hôm nay, Dương Tiêu cảm thấy rất vui mừng.
Anh không khỏi nghĩ tới, chờ tập đoàn Tuyệt Tiêu tiên quân ra thê giới, có thẻ đề Alan gia nhập tập đoàn Tuyết Tiêu, khi đó tên tuổi của tập đoàn Tuyết Tiêu nhất định sẽ nỗi tiếng hơn.
Hiện tại, việc Alan gia nhập tập đoàn Tuyết Tiêu là chuyện hoàn toàn không cân thiết.
Xét cho cùng, cơ cấu của tập đoàn Tuyết Tiêu quá nhỏ, cân phải nâng cao vị thế của mình ở trong nước, vươn lên tầm thế giới.
Nếu không thể vươn ra tầm thế giới, với danh tiêng của Liễu Giang Hà ở trong nước cũng đủ làm tập đoàn Tuyết Tiêu phát triển.
Lân này giúp Liều Giang Hà giành được danh hiệu Thánh Y trong ngành y, Dương Tiêu có thể yên tâm trở về Đê Đô đôi phó với bọn Dương Bân Hàn, bà cụ.
“Bậc e Alan, không còn sớm nữa, vào vị trí thôi!” Một người thanh niên trẻ tuôi tôn kính nói với Alan.
Alan là giám khảo chính của cuộc thi giành ngôi vị Thánh Y trong giới y học Trung Hoa.
Dương Tiêu nói với Alan: “Bắt đầu đi!”