Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
2161
Vẫn còn đang suy nghĩ, thì cô nhìn thấy ở cầu thang đang bước xuống một thân hình lười nhác màu trắng, vẫn là quần áo ngủ, một đầu tóc lộn xộn phủ trên trán, nếu như không phải gương mặt đẹp đến không có thiên lý kia, người đàn ông luộm thuộm như anh ta chắc chắn sẽ không có phụ nữ yêu thích.
Dạ Trạch Hạo nhìn cô gái đang đứng ở phòng khách, vươn vai một cái, lại ngồi thượt xuống ghế sofa, rõ ràng là ngủ không ngon, nhắm mắt nói, “Chuẩn bị bữa sáng cho tôi đi!”
“Tối hôm qua anh thức khuya làm gì rồi?” Tô Lạc Lạc tò mò.
“Chơi game.” Dạ Trạch Hạo không hề giấu giếm cô.
Tô Lạc Lạc đỡ không nổi, các loại game online đúng là xưng bá thiên hạ trong thời điểm hiện nay, nhưng không ngờ rằng một đại minh tinh như anh ta cũng gia nhập hàng ngũ đó, quả là có chút hết biết phải nói gì.
Tô Lạc Lạc đi vào nhà bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho anh ta, trong đầu bất giác nghĩ đến lời nói đáng ghét của Long Dạ Tước vào tối hôm qua, cái gì mà mười hai giờ vào phòng anh ta, tên này thiếu hơi phụ nữ không biết đi tìm Tô Ngữ Phù à?
Giận thiệt chứ, còn vô cớ nợ anh ta một triệu năm trăm ngàn tệ, bọn người có tiền này đúng là phải cẩn thận tránh xa mà.
Dạ Trạch Hạo còn giúp cô trả không một triệu tệ cho Tô Ngữ Phù nữa chứ! Tô Lạc Lạc cảm thấy cô nên sống trong thế giới người thường, nếu không, trái tim nhỏ bé của cô sẽ không chịu được mất.
Nấu xong bữa sáng, cô nghĩ một lúc, nhìn Dạ Trạch Hạo nói, “Quần áo của anh có cần giặt không?”
Dạ Trạch Hạo ngẩng đầu nhìn cô, “Không cần, trợ lý của tôi cách hai ngày sẽ đem đi tiệm giặt là một lần.”
Tô Lạc Lạc cũng chỉ là hoàn thành chức trách hỏi một câu vậy thôi, nghe thấy anh ta nói đem đi tiệm giặt là, cũng thấy đỡ ngại, dù gì thì cũng không phải vợ chồng, giặt quần áo là chuyện quá riêng tư rồi.
“Một lát cùng tôi ra ngoài.”
“Đi đâu?”
“Công ty tôi.” Dạ Trạch Hạo vừa nói vừa ăn một đũa mì thật to, như thể là đói dữ lắm vậy.
Tô Lạc Lạc bây giờ là nhân viên công ty anh ta rồi, còn chưa biết công ty anh ta lớn hay không.
Ăn xong, dụng cụ hóa trang của Tô Lạc Lạc vẫn ở chỗ anh ta, Dạ Trạch Hạo thay một bộ đồ rồi mới xuống lầu, ngồi trên sofa, để cô xử lý trang điểm gương mặt anh, Tô Lạc Lạc làm cho anh một đầu tóc rất bảnh rất hợp thời trang, đợi đến khi cô chuyển qua gương mặt anh ta.
Tự nhiên lại gặp khó khăn.
Đây rõ ràng là gương mặt yêu nghiệt đẹp đến không có chút khiếm khuyết nào, nếu cô lại thêm thắt vào, không biết chừng lại phá hoại nét đẹp vốn có này.
“Được rồi, tôi thấy anh đã đủ đẹp trai rồi.” Tô Lạc Lạc cười khan một tiếng, thật không biết anh ta mời chuyên gia hóa trang kiêm tạo hình để làm gì, rõ ràng là lãng phí tiền bạc mà!
Dạ Trạch Hạo nghe thấy lời này, có vẻ tâm trạng rất tốt, khóe môi quyến rũ nhếch lên, “Đi thôi!”
Ngồi vào xe anh ta, thẳng hướng vào trung tâm thành phố, Dạ Trạch Hạo sở hữu một công ty nghệ sĩ, mà cả công ty này chỉ phục vụ một người nghệ sĩ duy nhất, đó là anh, toàn bộ nhân viên của anh đều làm việc ở công ty, giúp anh vận hành hình tượng cá nhân của anh, xây dựng danh tiếng cho anh.
Làm việc ở công ty anh nhất định là rất nhẹ nhàng.
Vì cho dù không cần bọn họ ngày ngày lên mạng tuyên truyền tạo tin tức thì danh tiếng của Dạ Trạch Hạo dường như là sinh ra đã tốt rồi vậy, ngay cả một tí tin xấu cũng không có, điện ảnh của anh luôn là phim bán chạy nhất trong giới giải trí.
Thế nên, nhân viên trong công ty anh bình thường đều rất nhàn hạ, nhưng đều lãnh lương cao cả.
Dạ Trạch Hạo vừa bước vào công ty, mỗi người nhân viên đều mặt tươi rói nở nụ cười đón chào, như thể đang mở đại hội chào mừng vậy, kêu anh “Dạ thiếu gia, chào buổi sáng!”
Tô Lạc Lạc đi theo sau Dạ Trạch Hạo, hiển nhiên trở nên vô cùng bắt mắt, dù bọn họ chưa từng gặp qua cô, nhưng đã nghe một đống tin tức từ trợ lý rồi, Dạ Trạch Hạo đối với vị chuyên gia hóa trang cá nhân này dường như đặc biệt tốt.
Ai cũng biết Dạ Trạch Hạo trong giới giải trí là cá thể đoạn tuyệt với nữ giới, trừ phi là người phụ nữ anh có hứng thú, nếu không, mấy cô minh tinh dùng hết tâm trí để có thể tiếp cận anh, thân cận với anh hơn, đều không có cửa.
Từng có người nói Dạ Trạch Hạo là gay, khiến cho cả đội phụ trách PR của anh phải tìm cách sống chết kéo những cô minh tinh làm tiết mục chung với anh tạo thành một số tin tức bên lề, đánh tan cái tin đồn về gay kia.
Tô Lạc Lạc bước vào tầng làm việc rộng rãi sáng choang, có chút kinh ngạc, công ty của Dạ Trạch Hạo rất to, và mỗi nhân viên đều rất nhiệt tình, ánh mắt nhìn cô cũng có chút kỳ lạ.
Có lẽ vì cô là người mới chăng!
“Tô tiểu thư, phòng làm việc của cô ở đây.” Chị Mai - người quản lý dẫn cô đi vào một phòng làm việc rộng rãi.
“Tôi cũng có phòng làm việc sao?” Tô Lạc Lạc kinh ngạc cười hỏi.
“Có chứ! Dạ thiếu gia chúng tôi mua đứt cả tầng văn phòng này rồi, chúng tôi còn rất nhiều phòng làm việc trống ở đây, cô dĩ nhiên là có một phòng rồi.” Chị Mai nói xong, lại nhìn cô nói, “Một lát Dạ thiếu gia của chúng tôi có một hoạt động cắt băng khánh thành, cô cùng đi nhé!”
“Hoạt động cắt băng khánh thành?”
“Đúng vậy, đúng mười hai giờ, đây là một hoạt động cắt băng khánh thành do chính phủ tổ chức, Dạ thiếu gia của chúng ta là minh tinh duy nhất được mời tham gia, vô cùng long trọng, cô chuẩn bị một chút đi, chúng ta phải đi rồi.”
Tô Lạc Lạc chớp mắt, “Hôm nay tôi không có hóa trang gì cho anh ấy cả.”
“Anh ta không thích hóa trang, tuy nhiên, hôm nay nhìn cũng có vẻ có tinh thần đấy, không có vấn đề gì đâu.” Chị Mai cười nói, cô dĩ nhiên biết mục tiêu của Dạ Trạch Hạo với Tô Lạc Lạc, hoàn toàn không vì công việc.
Trên tầng cao của Tập đoàn Long thị, trong phòng làm việc sang trọng của tổng tài.
Trợ lý cá nhân của Long Dạ Tước- Sở Nghiêm- bước vào, nhắc người đàn ông đang ngồi xem hồ sơ trên bàn làm việc, “Long tổng, còn nửa tiếng nữa là đến lễ cắt băng khánh thành rồi, anh nên chuẩn bị xuất phát rồi ạ.”
“Ừ!” Long Dạ Tước trả lời một tiếng.
Trong phòng làm việc của Dạ Trạch Hạo, anh ta nhìn chị Mai đứng đối diện hỏi lại lần nữa, “Anh ta thực sự sẽ xuất hiện chứ!”
“Tin rằng Long Dạ Tước sẽ không cự tuyệt lời mời của cơ quan chính phủ, nhất định sẽ xuất hiện đúng giờ.”
“Được rồi, chị dẫn Tô Lạc Lạc đến phòng trưng bày quần áo chọn một bộ đồ thật bắt mắt vào, tôi muốn cô ấy đứng bên cạnh tôi.” Dạ Trạch Hạo căn dặn một tiếng.
Tô Lạc Lạc bị chị Mai gọi vào một phòng trưng bày quần áo, nơi đây chỉ có vài bộ đồ nữ, đều là hàng cao cấp được đặt may, tuy chiếc đầm hôm nay cô mặc cũng rất đẹp, nhưng mà nghi lễ cắt băng khánh thành lần này cần cô ăn mặc trang trọng hơn nữa.
“Tô tiểu thư, một lát cô cần phải đi cùng Dạ thiếu gia cắt băng khánh thành đó, mời cô thay một bộ lễ phục trang trọng.” Chị Mai vừa nói, vừa lấy ra một bộ lễ phục màu đen kiểu ngang vai quyến rũ, “Đi thử bộ này xem sao.”
Tô Lạc Lạc có chút kinh ngạc, “Cần tôi cùng anh ấy lên lễ đài?”
“Đúng vậy! Đây là căn dặn của Dạ thiếu gia.”
Tô Lạc Lạc không còn cách nào khác phải cầm quần áo vào phòng thử đồ, khi cô bước ra, ánh mắt của chị Mai sáng lên, thân hình Tô Lạc Lạc không tệ, tuy mảnh mai nhưng chỗ nào nên đầy đặn thì cũng không hề thiếu thốn.
Sinh hai đứa con rồi mà vẫn có thân hình gọn gàng thon thả của thiếu nữ, thật khiến người khác phải ngưỡng mộ mà.
“Có chút hở hang.” Tô Lạc Lạc lấy tay che ngực.
“Không có đâu, đây là tiêu chuẩn hở hang của loại phục trang dạ hội thông thường đó.” Chị Mai đưa tay giúp cô chỉnh trang lại y phục, “Cho cô mười phút, cô tự mình trang điểm đi! Chúng ta sẽ xuất phát ngay.” Tô Lạc Lạc gật đầu, cô không tránh được cảm giác căng thẳng.