Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
436
Buổi chiều, tôi nhận điện thoại của Lâm Tiêu, cô ấy hỏi tôi trước có phải xảy ra chuyện gì hay không, lại hỏi tôi tại sao lại không tới chỗ hẹn? Khả năng giả ngốc của cô gái này không tầm thường chút nào, tôi trực tiếp trả lời cô ta: “Tôi tại sao không đến chỗ hẹn, trong lòng cậu phải hiểu rõ nhất chứ?”. Cảm thấy Lâm Tiêu có chút ngẩn người, hỏi tôi có phải là uống nhầm thuốc không, phát điên cái gì vậy chứ.
“Hà An, chồng của cậu thật sự ngoại tình rồi”. Ngữ khí của Lâm Tiêu không tốt.
Tôi cười lạnh trong lòng, đúng vậy, tôi biết, kẻ ngốc đều có thể nhìn ra cô và chồng tôi cặp kè với nhau. Nhưng tôi không nói, tôi muốn chờ xem Lâm Tiêu còn muốn chơi với tôi tới bao giờ.
“Hôm qua, tớ mượn việc dự án bên bờ biển đi tìm chồng cậu,tớ cố ý nói với anh ta đơn hàng này bên Hoa Tây chúng tôi nhất định sẽ kí. Cậu biết chồng cậu nói gì không? Nói chỉ cần tớ ngủ với anh ta một đêm thôi anh ta sẽ đồng ý buông tay, tớ hỏi anh ta vậy còn Hà An, anh coi cô ấy là gì? Chồng cậu nói chỉ cần anh ấy không nói, tớ không nói thì sẽ không ai biết”.
“A, trước đó tớ còn tưởng là mình trách nhầm anh ấy, liền mượn việc liên quan dự án thay cậu kiểm tra anh ta, kết quả Lương Thành quả nhiên là một tên khốn, là một kẻ chuyên lợi dụng! lại còn muốn ngủ với tớ, con mẹ nó!” Nghe thấy trong điện thoại có tiếng đập bàn.
Tôi cả người cứng đờ trong chốc lát.
“Hai người gặp nhau khi nào” tôi thử hỏi dò Lâm Tiêu, ai ngờ cô ta một chút cũng không giấu diếm nói: “Trưa hôm qua, vừa đúng lúc sếp gọi điện hỏi tớ về dự án bên bờ biển, tớ gọi điện hẹn anh ta, Lương Thành biết tớ nhất định phải lấy được dự án này, liền cố ý làm khó tớ. Không sao, Hà An, cùng lắm thì tớ nghỉ việc! Chuyện cũng chẳng có gì to tát!”
“Đúng rồi, tớ bảo cậu theo dõi Lương Thành, cậu theo dõi như nào rồi” Lâm Tiêu quay ra hỏi tôi.
Tôi cố ý nói Lương Thành cái gì mà đi mua đồ nội y, Lâm Tiêu không nói lời nào, nói đến việc Lương Thành đi vào văn phòng luật sự, Lâm Tiêu mới mắng hắn nói: “Tên này là muốn chuyển nhượng tài sản à”.
“Hà An cậu phải để ý vào, mau đi kiểm tra xem tài sản dưới tên của hai người còn hay không”.
Lâm Tiêu một lời như thức tỉnh người trong mộng. Tôi ngay cả quần áo cũng quên thay vội vàng chạy thẳng tới ngân hàng. Sau khi kiểm tra xong tôi liền mông lung hơn. Tài khoản ngân hàng hơn ba trăm vạn toàn bộ không cánh mà bay, bao gồm cả căn nhà tôi mua ở khu vực thành phố dùng làm lễ vật cũng bị đổi thành tên của Lương Thành.
Nhớ lại ba tháng trước, Lương Thành cầm một bản hợp đồng bảo tôi kí, nói là giúp tôi tổ chức một buổi công ích, cần phải đầu tư một chút tiền vốn, thật ra là lấy tiền công ty đi làm việc riêng. Tôi hễ nghe tới làm việc thiện để tích đức liền nhẹ dạ cả tin, hôm đấy hình như là bảo tôi kí mười mấy chữ kí liền. Tôi còn tức giận sao thủ tục lại nhiều thế nhưng Lương Thành nói quy định là do công ty đưa ra. Khi đó tôi quá tin Lương Thành rồi nên mới bị lừa tới không kịp trở tay như vậy.
Nhìn tấm thẻ ngân hàng một xu cũng không còn, tôi tức run người, Lương Thành lại có thể mặt người dạ thú đến mức độ này. Dẫu gì tôi cũng là người đầu ấp tay gối với hắn mỗi ngày, nhớ lại tôi cảm thấy sởn tóc gáy. Nếu Lương Thành ngoại tình với Lâm Tiêu, vậy Lâm Tiêu chẳng có lí do gì tới giúp tôi cả, cô ta sao có thể bảo tôi đi kiểm trả tài sản của hai vợ chồng chứ, bọn họ nên cẩn thận tỉ mỉ làm từng li từng tí một để chuẩn bị đuổi tôi ra khỏi hộ khẩu mới đúng chứ!
Xem ra đối tượng mà Lương Thành hẹn hò không phải là Lâm Tiêu, cảnh thấy lần trước nói không chừng là Lâm Tiêu vì việc hợp tác của công ty mới cùng Lương Thành diễn kịch mà thôi.
Vậy, người phụ nữ ngoại tình với chồng tôi dốt cuộc là người nào? Nghĩ ngợi một lát, tôi lấy danh thiếp của Thẩm Thiêm từ trong túi áo ra.